• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quả nhiên vẫn thoải mái thừa nhận như thế, Tần Phi vừa mới sản sinh hi vọng liền triệt để thất vọng, không phải anh không thừa nhận, chỉ có điều chính mình chưa từng cẩn thận nhìn nhận rõ ràng về Giang Ninh.

“Vì cái gì làm như vậy? Lẽ nào bởi vì tôi đi đến Trần Đại Đầu tìm trai bao sao?” Tần Phi kiềm chế tức giận trong lòng, lạnh giọng hỏi.

Giang Ninh lạnh nhạt nói: “Không tồi.”

Trên thực tế, Giang Ninh đã sớm không ưa Trần Đại Đầu, không nói bởi vì Bạch Băng ở nơi đó cứ như quỷ hồn chọc Bạch Soái liên tục sinh khí, chỉ nói riêng Tần Phi từ nơi Trần Đại Đầu thu mua được mười mấy thiếu niên, tuy rằng những người này ở cùng với Tần Phi trước cậu, nhưng mỗi lần nghĩ tới những thứ này, Giang Ninh vẫn không nhịn được từ trong đáy lòng nổi cơn tức giận.

Càng ngày càng không có cách nào khống chế cơn tức giận, khiến cậu có ý định giải quyết khối u to ác tính Trần Đại Đầu, mãi đến tận ngày đó, Tần Phi từ nơi Trần Đại Đầu mang Kim Kim về, loại tức giận này cuối cùng đã đạt đến đỉnh bạo phát.

“Giang Ninh, tôi càng ngày càng không quen cậu, cậu có biết rằng nội tâm của chính mình đang hắc hóa hay không?”

Giang Ninh yên lặng, thật lúc sau, trong thanh âm có chút cô đơn, “Biết.”

Tần Phi thở một hơi thật dài, nghe được giọng Giang Ninh, ngược lại anh không tức giận nổi.

Cầm trong tay điếu thuốc lá ném xuống đất, giẫm tắt tàn thuốc, Tần Phi lạnh lùng nói: “Đến cùng là cậu muốn thế nào? Tôi nói rồi chúng ta đã chia tay, mặc kệ cậu có làm chuyện gì đi nữa, chúng ta không thể trở lại như lúc trước, Giang Ninh, hà tất làm những chuyện khiến chúng ta khó xử!”

“Tần Phi, tôi nói rồi…… Tôi không muốn chia tay.”

“Ha ha ha,” Tần Phi không nhịn được cười lớn, “Tiểu Ninh, cậu vẫn chưa khai thông nhỉ?!”

“Chúng ta gặp mặt, cố gắng nói chuyện.”

“Không cần thiết!”

Tần Phi nhanh chóng cúp máy, trong lòng đầy phiền muộn.

Mẹ kiếp, Giang Ninh, CMN cậu nghĩ đẹp quá nhỉ!

Cậu cảm thấy đem anh tôi ra tòa án, chẳng mấy chốc Nham Nham sẽ thành đứa con không còn ba mẹ quản giáo, còn có thể khỏe mạnh sao?!

Ngày hôm sau, Tần Phi không còn tâm tình ở lại Mật Vân chơi nữa, đặc biệt Đại Xuân Tử cùng tiểu Hàn còn dong dong dài dài, anh nhìn càng ghen tị, đơn giản lái xe trở về thành phố.

Nhàm chán qua hết cả ngày chủ nhật, sáng sớm ngày thứ hai, Tần Phi chuẩn bị đi công ty làm việc, còn chưa kịp ra khỏi nhà. Lại nhận được cuộc gọi của dì út gọi đến.

Âm thanh dì út rất nghiêm túc, không nhiều lời, chỉ kêu anh nhanh chóng đến công ty một chuyến, cũng nói toàn bộ thành viên hội đồng quản trị đều đến đây, chỉ chờ anh.

Tần Phi cúp máy, trong lòng hơi kinh ngạc. Toàn bộ thành viên hội đồng quản trị đều đến? Gần đây cũng không có lệnh triệu tập kế hoạch hội đồng quản trị nha.

Đột nhiên, Tần Phi có ít dự cảm không tốt, nhưng lại không nói ra được đó là gì.

Đến phòng họp công ty, quả nhiên thấy toàn bộ thành viên hội đồng quản trị đến đầy đủ, tổng cộng mười hai người, ngoại trừ dì hai không tới, ngay cả bạn hợp tác của ông ngoại rất ít tham gia hội nghị cũng đến đây.

Tần Phi đi vào, hướng mọi người gật đầu chào hỏi, ánh mắt tất cả mọi người nhìn anh đều có chút kỳ quái, toàn bộ yên lặng không nói lời nào, bầu không khí cũng quỷ dị không nói nên lời.

Tần Phi ngồi xuống, nhìn thấy Vương Chí Đạt ngồi bên cạnh dì út, lập tức lông mày nhăn lại: “Hội nghị cục đổng sự, không phải thành viên đổng sự thì không có tư cách tham gia cùng bàng luận, mời người không liên quan đi ra ngoài!”

Lời nói này của anh rất không khách khí, nhắm thẳng vào người Vương Chí Đạt.

Vương Chí Đạt ngồi gác chân qua một bên, dáng vẻ thản nhiên, còn nói khoác không biết ngượng nói: “Không biết Tần tổng nói tới ai? Ngày hôm nay ngồi ở chỗ này toàn bộ đều là thành viên cục đổng sự.”

Thâm tâm Tần Phi nói, da mặt đúng là dày, không phải muốn lão tử nói rõ ra à.

“Nếu như tôi nhớ không lầm, hình như ông không có cổ phần.”

“Ha ha……” Vương Chí Đạt cười cợt, còn giả bộ làm ra vẻ mặt bình dị gần gũi, “Tiểu Phi à! Đây chính là con không đúng, không quan tâm đến người làm ba này, mới một giờ trước, dì của con đã đem 5% cổ phần của cô ấy chuyển nhượng cho ba.”

Vương Chí Đạt còn đặc biệt nhấn mạnh hai chữ “Làm ba”, trong lời nói toàn bộ đều là trào phúng.

Nhất thời Tần Phi giật mình, quay đầu nhìn về phía dì út, trên mặt dì biểu hiện nhàn nhạt, hiển nhiên không có ý giải thích.

Tần Phi gật đầu: “Tốt.” Liền không nói thêm gì nữa, này rõ ràng chính là một Hồng Môn Yến, anh không còn lời nào để nói.

“Tiểu Phi,” Lúc này, chú Trần ngồi ở một bên mở miệng nói chuyện, “Chúng ta lần này mở cuộc họp khẩn cấp, chủ yếu thảo luận một chút quyết định về con.”

Chú Trần hồi trẻ đi theo ông ngoại đồng thời là đối tác làm ăn, năm nay hơn sáu mươi tuổi, đã sớm về hưu, nếu như không phải chuyện đặc biệt trọng yếu, bình thường ông sẽ không tham gia quyết sách của công ty. Ngày hôm nay hội nghị này là do chú Trần là người mở miệng lên tiếng, hiển nhiên đã sớm thương nghị qua.

Tần Phi gật đầu: “Dạ, mời chú nói.”

Chuyện đến nước này, anh chỉ có thể binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn.

Chú Trần nhíu mày, vẻ mặt rất không tự nhiên, ho nhẹ một tiếng nói: “Vẫn là con nên xem đi!”

Có người đưa qua ipad đến cho Tần Phi xem, Tần Phi tiếp nhận, cúi đầu chỉ liếc mắt nhìn, đầu ong một tiếng, một câu cũng không nói ra được.

Trên màn hình chính là mấy bức ảnh, xác thực chính là cảnh giường chiếu, nhân vật chính rất rõ ràng là hai người đàn ông, một người trong đó không nhìn thấy rõ mặt, mà một người khác —— Lại nhìn thấy rất rõ ràng, đó chính là mình.

Tần Phi từ lúc 19 tuổi tiến vào thương trường, trường hợp lớn nhỏ nào cũng từng trải qua, có thể nói sóng to gió lớn gì cũng đều tới. Dù là như vậy, chưa kịp chuẩn bị tâm lý đối mặt với tình huống như thế này, nhìn thấy hình ảnh mình cùng một người đồng tính khác làm tình hiển hiện ngay trước mặt công chúng, khiến anh khiếp sợ đến tột đỉnh.

Ngón tay Tần Phi nhẹ nhàng run rẩy, trượt màn hình. Xem lướt các bức ảnh qua một lần, tổng cộng có năm tấm, hình ảnh không rõ nét, như là ảnh phục chế, thế nhưng đủ để nhìn rõ ràng nội dung hình ảnh, cùng với gương mặt Tần Phi đỏ bừng, khóe mắt hàm chứa cảnh xuân.

Tần Phi hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại, ép buộc chính mình phải tỉnh táo.

Anh không nói gì.

Chú Trần mở miệng lần nữa: “Sáng sớm hôm nay, hết thảy thành viên hội đồng quản trị của chúng ta đều nhận được một bưu kiện, Tiểu Phi, khiến chúng ta đều khiếp sợ.”

Tần Phi gật đầu, anh cũng rất khiếp sợ.

“Tiểu Phi,” Chú Trần dùng giọng trưởng bối nói, “Theo đạo lý, cuộc sống riêng của con chúng ta không có tư cách hỏi đến, thế nhưng, con thân là giám đốc CEO trong công ty, nên phải hiểu rõ ràng, mọi hành động của con đều đại diện cho hàng triệu người trong công ty. Hiện tại hình ảnh này phát tán ra bên ngoài, khiến cho tất cả mọi người đều rất khó chịu, nếu như mấy bức hình này đến tay các phóng viên tòa soạn báo chí, như vậy hình ảnh công ty Tần thị cũng sẽ bị ảnh hưởng. Tần thị do chính ông ngoại con một tay thành lập, chú tin tưởng con cũng không muốn nhìn thấy Tần thị rơi vào cảnh khốn khó, bằng vào nhận định của chúng ta, con nên lý giải quyết định của chúng ta.”

Tần Phi không phản bác: “Dạ, con đã rõ.”

Chú Trần lại nói: “Cho nên, trải qua quyết định của tất cả mọi người, rút đi chức vị CEO của con, bắt đầu từ hôm nay, con vẫn như cũ có quyền bỏ phiếu cho cổ đông, thế nhưng nghiệp vụ trong công ty, chúng ta muốn một lần nữa an bài nhân viên tới quản lý.”

Tần Phi không nói lời nào, chỉ là đứng dậy, một thân âu phục thẳng tắp mặc trên người anh rất vừa vặn.

Anh hơi ngửa cằm lên, “Được thôi, kế tiếp là quyết định của các người, tôi không muốn bỏ phiếu.”

Nói xong lời này, anh ưỡn lưng thẳng tắp, xoay người đi ra ngoài.

Không còn gì có thể tranh biện, nhìn thái độ của hội đồng quản trị, còn có thái độ của dì út, nói vậy người tiếp nhận thay thế anh khẳng định chính là Vương Chí Đạt.

Hết chương 52

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK