"Ưm! Ưm!" Nhìn thấy gương mặt của người đối diện, trong mắt không che giấu được sự hoảng sợ, Tô Sở Sở liền không ngừng giãy giụa lùi về sau.
Nhưng sau lưng là một bức tường lạnh băng, nên Tô Sở Sở lúc này có thể nói là đã không đường có thể trốn.
Nắm tay siết chặt, nước mắt sắp sửa tuôn hơi, Tô Sở Sở rất muốn gào lên, nói rằng chính mình có tiền, chỉ cần đối phương chịu thả cô ra, cô sẽ lập tức đưa cho đối phương rất nhiều, rất nhiều tiền.
Thế nhưng, đó hiển nhiên chỉ là đang si tâm vọng tưởng, bởi vì điều duy nhất Tô Sở Sở có thể làm chỉ là trơ mắt nhìn Tôn Mạn nở một nụ cười rùng rợn, phất phất tay, ra lệnh cho đám côn đồ kia bao vây chính mình.
'Các người muốn làm gì?!!'
'Không được qua đây! Tránh ra!'
"Đã biết sợ rồi sao? Lúc đẩy tôi vào hố sâu vạn trượng, cô vui sướng lắm mà!" Thời khắc này, Tôn Mạn đã mang đến cho người ta một loại cảm giác điên điên khùng khùng, giống như bệnh nhân tâm thần.
"Cứ từ từ tận hưởng đi, vẫn còn rất nhiều 'kinh hỉ' đang chờ cô đó."
Cười lạnh không ngừng, Tôn Mạn liền cầm lấy máy quay đã chuẩn bị sẵn, đem ống kính nhắm thẳng về phía Tô Sở Sở cùng đám côn đồ kia.
"Nhớ kỹ lời tôi nói rồi chứ? Nhất định phải tận tình chiếu cố Tô đại minh tinh của chúng ta."
"Loại chuyện tốt như vậy, cả đời này của các người có lẽ cũng không gặp được lần thứ hai đâu." Bởi vì sắp báo được thù mà kích động đến toàn thân run rẩy, ánh mắt Tôn Mạn thời khắc này cũng đã trở nên chói lóa khôn cùng.
"Cùng xuống địa ngục đi, Tô Sở Sở."
- --------------------------
"Tút...tút...tút..."
Bị tiếng máy bận vang lên bên tai làm cho tâm phiền ý loạn, Cố Thiên Thừa liền tức giận ngắt máy, đem điện thoại ném sang một bên:"Năng lực không lớn nhưng tính khí lại không nhỏ."
"Rõ ràng chỉ bảo cô đợi thêm vài ngày rồi hãy mở họp báo mà thôi, cô thế mà lại nổi giận đùng đùng, làm ầm ĩ đến thế, bây giờ còn dám ngang nhiên khóa máy, không nghe điện thoại của tôi..."
"Tô Sở Sở, cô được lắm."
"Thế nào, Cố nhị gia? Là ai đã chọc cậu tức giận vậy?" Ngồi ở bên cạnh, nhìn thấy bộ dạng tức giận không chỗ phát tiết của Cố Thiên Thừa, một người trẻ tuổi cũng đã khẽ cười, hỏi.
Hiện tại, nơi mà Cố Thiên Thừa đang ngồi chính là phòng khách quý trong hộp đêm lớn nhất Ma Đô.
Mà những người ngồi cùng phòng với hắn, không ai không phải là phú nhị đại gia thế hiển hách, ăn chơi trác táng nổi danh một phương.
Lúc này, hỏi thăm vài câu, phát hiện Cố Thiên Thừa giống như là đang có tâm sự thật, không chỉ không trái ôm phải ấp như thường ngày, mà còn không để ý đến ai, im lặng gằm mặt vào uống rượu, đám thiếu gia nhà giàu này cũng liền thức thời, không truy hỏi nhiều nữa, tốp năm tốp ba cười đùa với nhau.
Nội dung cuộc trò chuyện nếu không phải là siêu xe hay chỗ ăn chơi, thì cũng chỉ quanh quẩn trong việc cờ bạc, gái gú. Tỷ như người này vừa bao nuôi một minh tinh tuyến 1, muốn đổi với tình nhân của người kia vài ngày...
Nói lại nói, theo thời gian trôi qua, không biết là ai mở đầu, cuộc trò chuyện rất nhanh liền dẫn đến trên một người...
"Này, bọn mày còn nhớ Hạ Đồng chứ?"
"Hạ Đồng? Là Hạ gia đại tiểu thư à? Tao đã từng gặp mặt mấy lần trong dạ tiệc rồi, bộ dạng cũng khá xinh đẹp." Đối với lời khen này, những người đã từng gặp qua Hạ Đồng cũng đều sẽ không ngoại lệ, gật đầu tán đồng.
"Chỉ tiếc là sau khi tập đoàn Hạ Nam phá sản, cha mẹ cô ta lần lượt tự sát, cô ta cũng đã mất tích một khoảng thời gian, bây giờ dường như là đang gia nhập giới giải trí...Thế nào, có vấn đề gì sao?
"Ồ? Bọn mày còn chưa biết à?"
Phát hiện ra rất nhiều ánh mắt đang đổ dồn về phía mình, len lén liếc nhìn Cố Thiên Thừa đang ngồi ở đằng xa kia, tên thiếu gia này mới hạ giọng nói:"Chuyện này, thật ra cũng không có nhiều người biết đâu, tao đều là trong lúc tình cờ mới nghe thấy cha mẹ mình nhắc tới..."
"Hạ Đồng đó, bây giờ đã là nhị phu nhân của nhà họ Cố..."
"Cái gì?!! Nhị phu nhân..." Giật mình kinh hô, sau đó chợt nhớ tới chính chủ đang ngồi ở ngay bên cạnh, đám người liền vội vàng hạ tông giọng xuống, sau khi xác định Cố Thiên Thừa cũng không chú ý đến nơi này, bọn họ mới dám nói tiếp.
"Đó chẳng phải chính là vợ của Cố nhị gia sao? Tô thiếu, chuyện này không thể nói bừa được đâu."
"Loại chuyện này tao làm sao dám nói bừa chứ? Vả lại, Tô gia tao tuy địa vị không sánh bằng Cố gia, nhưng dù sao cũng là một trong những gia tộc đứng đầu Ma Đô này, lời tao nói chẳng lẽ chúng mày còn không tin sao?"
"Bọn họ thật sự đã tổ chức lễ cưới vào khoảng mấy tháng trước, nhưng không biết vì cớ gì, lại lựa chọn không công bố với giới truyền thông và người bên ngoài. Cũng chỉ có một vài đổng sự cùng gia chủ của các gia tộc lớn có quan hệ mật thiết với nhà họ Cố được mời đến dự lễ mới có thể may mắn biết được."
"Vả lại, bọn mày nghĩ đi, ngoại trừ Cố gia ra, ở Ma Đô này còn có ai có năng lực có thể che đậy hết thảy tin tức của một người, không để báo chí hay thế lực khác tra ra dù chỉ là một chút thông tin, khiến đối phương giống như là triệt để bốc hơi khỏi nhân gian trong một khoảng thời gian dài như vậy chứ?"
"Quan trọng nhất là, bây giờ cô ta cũng đã tiến vào giới giải trí, với thế lực của nhà họ Tô vẫn như cũ không thể nhúng tay điều tra được gì..."
"Được rồi, được rồi, không cần giải thích nữa, chúng tôi tin cậu mà Tô thiếu." Ở trong giới thượng lưu của Ma Đô, Tô gia cũng xem như là rất có mặt bài, nếu thiếu gia nhà họ Tô đều đã liên tục xác nhận như vậy, thế thì chín phần mười tin tức này cũng sẽ là thật.
Nhưng càng vì thế, bọn họ mới càng không khỏi tấm tắc lấy làm lạ, khi một người như Cố Thiên Thừa lại ẩn hôn với một thiên kim thất thế như Hạ Đồng.
"Nhưng không thể không nói, Hạ Đồng này đúng thật là rất đẹp. Nói thế nào nhỉ? Sạch sẽ, thanh thuần. Chưa nói đến những thứ khác, chỉ riêng khí chất quý nữ hào môn này, cũng đã là thứ mà rất nhiều nữ minh tinh cả đời cũng không học được."
"Cũng không biết Cố nhị gia có ý định trao đổi hay không. Chỉ cần được ngủ với người phụ nữ này một lần, đem toàn bộ tình nhân của tôi nhường lại cho ngài ấy cũng không phải là không thể..."
**Cố Thiên Thừa chuẩn bị tìm đường chết nha mọi người.
**Plot twist đầu tiên sắp đến, mong mọi người hãy chuẩn bị sẵn tâm lý và đặc biệt là đừng quên đội nón bảo hiểm nha.