Trác Văn Dương cau mày nói, “Cháu đến cùng suy nghĩ cái gì a?”
”Cháu còn tưởng rằng cậu út là thích mẹ đấy...” Cục cưng giọng điệu cứng rắn vừa nói ra khỏi miệng, Trác Văn Dương sắc mặt đột nhiên trở nên ảm đạm không ánh sáng đứng lên, cuối cùng vẫn còn bị Cục Cưng phát hiện, thì ra là ý nghĩ của anh, cho dù như thế nào ẩn nhẫn cũng vẫn như cũ còn là sẽ bị người xem rõ ràng rành mạch. Anh đến cùng phải làm gì?
”Bất quá a, Cục Cưng vẫn là biết, cậu út cùng mẹ mặc dù không phải là cùng một mẹ sinh ra, nhưng dù gì cũng là chị em ruột cùng ba khác mẹ, cậu út đối với mẹ cảm giác là kiểm soát mẹ mà thôi, cùng tình yêu không quan hệ, cháu hiểu được, cháu hiểu được.” Cục cưng cười tủm tỉm gật đầu, còn tưởng rằng cậu út sẽ cùng bản thân tức giận, ai biết thế nhưng một chút phản ứng cũng không có, sắc mặt thế nhưng còn trở nên càng thêm khó coi.
Cục cưng đột nhiên cảm giác được hết sức nhàm chán, thiệt là, đành phải phẫn nộ ngồi trở lại trên vị trí cũ của mình, nhìn xem không khí ngẩn người, cũng không biết An Bảo Bối đến cùng ở cùng Trác Nhất Phong nói những lời gì.
Trong phòng khách yên tĩnh đột nhiên vang lên chuông điện thoại di động, đương nhiên chuông điện thoại di động lại tầm thường khó nghe này khẳng định chính là An Bảo Bối, dù sao liền ngay cả cô là đứa nhỏ cũng sẽ không dùng cái nhạc này, chợt lóe chợt lóe sáng long lanh nhạc thiếu nhi làm chuông điện thoại di động sao?
Cục cưng mở túi xách của An Bảo Bối ra, móc di động bên trong ra nhìn nhìn, không nhìn còn tốt, thế nhưng dọa cô kêu to một tiếng, người goi điện thoại hiện thị lại là Tô Nhất Dạ.
”Tô Nhất Dạ...” Thật sự là kỳ quái, Tô Nhất Dạ sao lại muốn gọi điện thoại cho An Bảo Bối chứ? Chẳng lẽ là đến hẹn An Bảo Bối ăn cơm sao? Điện thoại này đến cùng là nhận hay là không nhận? Dù sao Tô Nhất Dạ đã gặp qua mình, nếu như mình đem di động tiếp lời nói, đây chẳng phải là cũng sẽ bị Tô Nhất Dạ biết rõ bé chính là con gái của Vinh Ninh sao?
Còn nhớ hẳn là Tô Nhất Dạ không biết nói An Bảo Bối và Vinh Ninh còn có quan hệ của mình đi? Dập Dập cái tên kia anh ta cũng đã có nói, chuyện gì cũng không có ở trước mặt người khác đã nói qua, ngay cả khi anh ta là cái có yêu mẫu tình kết nhân, cũng sẽ không đem chuyện này nói với Tô Nhất Dạ, cho nên...
Cục cưng ho khan vài tiếng, cuối cùng vẫn là nhận điện thoại, chỉ là thanh âm lại có chỗ thay đổi, “Alo”
Tô Nhất Dạ nói chuyện điện thoại, đột nhiên một cái thanh âm non nớt vang lên, thật sự là cảm thấy rất kỳ quái, “An Bảo Bối?”
”Không phải, cháu là con gái của An Bảo Bối, dì, dì là ai a? Tìm mẹ của cháu có chuyện gì a?”
Trác Văn Dương nhìn về phía Cục Cưng, đứa bé nghe điện thoại này khẳng định không phải là bình thường, bằng không cũng sẽ không thay đổi thanh âm của mình, ai, tên tiểu quỷ này lại đang làm cái gì?
”Là có chuyện bất quá việc này... Dì cảm thấy được còn là cùng mẹ của cháu nói chuyện một chút tương đối khá.” Dù sao muốn cùng Vinh Dự thân cận, nói cách khác tìm bố dượng cho đứa bé của An Bảo Bối, đứa bé nghịch phản tâm lý lớn, trực tiếp nói với cô lời nói cũng không biết cô đến cùng có thể hay không mất hứng