Đúng lúc fan cứng của Lộ Vân Nhĩ đliên lạc với studio của hắn để hỏi chuyện gì đang xảy ra mà tại sao không ra mặt giải thích thì hot search về việc Lộ Vân Nhĩ tham gia show tạp kỹ Đặng Mai đã xuất hiện.
Hơn nữa, show tổng nghệ này còn tuyên bố sửa bản, từ quay phim đổi thành phát sóng trực tiếp, có thể phát sóng trực tiếp tại nhà.
Đây không phải là điều thú vị sao?
Phải biết rằng, ngoài việc Lộ Vân Nhĩ không có scandal thì hoàn cảnh gia đình của hắn luôn là điều bí ẩn. Mọi người thường tìm hiểu về trang phục riêng tư của hắn đều là quần áo của những thương hiệu vô danh và không hề có hình dáng sang trọng.
Vì thế có người nói gia đình hắn là gia đình bình thường, có người lại nói gia đình hắn đặc biệt nghèo.
Ngoài ra, hắn cũng chưa bao giờ marketing việc mình là đại gia thế hệ thứ 2 nên mọi người đều cho rằng gia đình Lộ Vân Nhĩ là gia đình bình thường nên khi xe sang, máy bay riêng xuất hiện, có người bước ra nói rằng hắn đang được bao dưỡng, còn thả chút bức ảnh đáng chú ý, phản hồi rất tuyệt vời.
Lần này, Lộ Vân Nhĩ không nói rõ mà còn tuyên bố sẽ tham gia chương trình tạp kỹ của gia đình, điều này khiến quần chúng ăn dưa sớm ngồi xổm trong phòng phát sóng trực tiếp, chờ xem chuyện gì đang xảy ra và liệu Lộ Vân Nhĩ có tham gia hay không ở phát sóng trực tiếp làm sáng tỏ.
Ban đầu dự kiến bắt đầu phát sóng trực tiếp vào lúc 8 giờ nhưng Đặng Mai đã đến sớm, chủ yếu là chuẩn bị cho việc mất cảnh giác.
Chương trình phát sóng trực tiếp mở ra, trước mặt mọi người xuất hiện một cánh cửa, Đặng Mai bước tới nhấn chuông, một anh chàng đẹp trai 1m8 mặc đồng phục ra mở cửa.
"Đừng nói với tôi, đây là nhà Lộ Vân Nhĩ??? "
"Tôi nói đúng không? Nếu đây là nhà của anh ấy thì sẽ giàu đến mức nào để nuôi anh ấy?"
""Những tin đồn trên Internet là dối trá, anh vẫn còn thiếu thú cưng không? "
"Đừng nghĩ tới, người gác cửa, nhân viên bảo vệ đều đẹp trai quá, ôi chết mất. "
Những người theo sau cũng chết lặng. Không, đây thực sự là nơi ở chính trong thành phố sao? Tấc kim tấc đất nội thành bên trong thế nhưng còn tồn tại loại nơi này.
Sau khi bước vào, một người đàn ông ăn mặc như một quý ông tỉ mỉ xuất hiện trước mặt họ. Phía sau người đàn ông đó là một chiếc xe tham quan. Khi họ nhìn thấy điều này, khán giả không nói nên lời. Không phải chứ má, nơi này lớn cỡ nào mà phải lái xe vậy.
Phía sau các lâu đài, hành lang uốn lượn phía sau đều cho họ câu trả lời cụ thể.
Đặng Mai ngồi trên xe, mang theo camera lão sư cầm máy hướng bên trong quay, camera quay xung quanh cảnh quan.
Xe chạy vào trong, một biệt thự nhỏ hiện ra trước mặt họ, Đặng Mai hỏi: "Tới rồi sao?"
Quản gia cười lắc đầu nói; "Khu vực này là nơi ở của người hầu, còn thiếu gia và những người khác ở bên kia."
"Nơi ở của những người hầu... Tôi, quên nó đi, tôi mệt mỏi vì nói quá nhiều, và những vết đốm trên cơ thể tôi ngày càng tệ hơn."
"Vạn ác kẻ có tiền! A a a, ai mẹ nó nói Lộ Vân Nhĩ bị bao dưỡng, chết ra đây! Mẹ kiếp, cũng dám lừa tôi! "
"Tôi vừa nói Lộ Vân Nhĩ người này không có khả năng bị bao dưỡng, những người đó sẽ hỗn loạn."
Đặng Mai tiếp tục nhìn vào trong xe tò mò hỏi: "Người hầu của chú có thể cho tôi biết mức tiền lương được không?"
Quản gia lễ phép mỉm cười nói: "Ồ, người hầu Lộ Gia tiền lương không nhiều lắm, một tháng một vạn, bao ăn bao ở có 5 khoảng bảo hiểm xã hội, ngày lễ, tăng ca gấp mười lần tiền lương, mỗi năm đều có tiền thưởng."
Tay cầm máy ảnh hơi run lên, hắn thực sự muốn đặt máy ảnh xuống và hỏi xem hắn có thể ứng tuyển công việc này không.
Tuy nhiên, Đặng Mai vẫn còn ở phía trước nên chỉ có thể kìm nén những suy nghĩ trong lòng.
Người xem trực tuyến không thể kìm lòng được và phát điên. Bao ăn bao ở còn 5 khoản bảo hiểm xã hội, một tháng một vạn, một quỹ nhà ở...
Điều quan trọng nhất là người giúp việc chỉ cần dọn dẹp nhà cửa và giữ gìn sạch sẽ...
A, cuộc sống cổ tích kiểu gì thế này? Bọn họ cũng có thể a!
Không có sự tiến hóa, không có hiệu suất, không có nhiệm vụ, đừng nói tới, bọn họ sẽ đau chết mất.
Quản gia tiếp tục nói: "Thực ra công việc khá đơn giản, lương của thợ lành nghề cao hơn. Ví dụ như công nhân bình thường có thể chấp nhận lịch dọn dẹp như bình thường, nhưng có thể họ cần phải dậy sớm hơn, như bây giờ."
Ông giải thích nói: "Bởi vì các thiếu gia không thích quá nhiều người, cho nên một nửa thời gian dọn dẹp là trước khi các thiếu gia thức dậy."
Xe chạy tới nhà chính, nhìn từ trên cao thấy nhà người hầu bao quanh nhà chính. Bây giờ đã hơn năm giờ, Lộ Gia đã sáng đèn. Bên cạnh nhà ấm trồng hoa trung, người làm vườn đang xử lý hoa cỏ, một nhà ấm trồng hoa cỏ tranh kỳ khoe sắc, trong nhà kính sặc sỡ đến mức giống vườn thực vật hơn là nhà kính.
Người quản gia giới thiệu cho họ nhà kính, quán trà, thư viện, phòng tiệc và phòng tập thể dục.
Khán giả ở những nơi này đều bị lóa mắt.
Đi vào bên trong, người hầu đang lặng lẽ dọn dẹp, quản gia nhìn bọn họ mỉm cười nói: "Thực xin lỗi, các vị tới hơi sớm, các thiếu gia còn chưa dậy, các vị đã ăn sớm chưa? Tôi sẽ kêu phòng bếp chuẩn bị đồ ăn cho các vị, cháo trắng rau xào, các vị không cần ghét bỏ."
Đặng Mai bây giờ rất ghét người giàu, được cho là giàu có nhưng lại không có nhiều tiền, nhất là khi đến đây, lão sư Chu đạo của y nói nói rằng sẽ bị người ta đánh đập nặng nề.
Vì ông mà trả thù cho rượu và trà ngon của hắn.
Y nhìn mọi người đang đi theo mình rồi gật đầu nói: "Ăn, không ăn thì miễn phí. Bây giờ tôi ghét người giàu lắm!"
Quản gia cười cười, đưa họ đến một nhà ăn khác. Nhà ăn này được dùng để dùng bữa khi có khách đến. Chiếc bàn tròn khổng lồ bày đầy đủ các món ngon.
Các phần ăn tuy nhỏ nhưng số lượng rất lớn, bao gồm trà buổi sáng kiểu Quảng Đông như bánh bao tôm pha lê và chân gà rút xương, cũng như bữa sáng bằng mì như mì cay thành đô, thịt thái mặt, mì phở bữa sáng.
Ngoài ra còn có nhiều loại bánh mì tròn ăn kèm với cà phê sữa.
Cà phê hương thuần nồng đậm, vừa thấy liền biết đó là cà phê ngon chỉ bằng cách nhìn vào nó.
Đặng Mai dẫn đầu ngồi xuống, vốn định tạo bất ngờ cho Lộ Vân Nhĩ, nhưng bây giờ lại là bọn họ sợ hãi.
Cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp vô cùng khó chịu, đặc biệt là nhiếp ảnh gia cố tình hướng máy ảnh vào những món ngon này, mỗi bức ảnh đều chảy nước miếng.
Bọn họ an tĩnh ăn cơm sáng, khi chiếc đồng hồ cổ ở trung tâm điểm sáu giờ, họ nhìn những người hầu bên ngoài trật tự rút lui, để lại căn phòng khách sáng sủa.
Lúc mọi người trong đoàn tạp kỹ muốn giúp dọn dẹp bộ đồ ăn, người quản gia xuất quỷ nhập thần đã chạy tới nói: "Không cần các vị, sẽ có người đặc biệt dọn dẹp, lại chờ một lát thiếu gia liền rời giường, các vị mời bước đến phòng khách."
Quản gia còn đặc biệt chuẩn bị nhiều loại đồ uống cho bọn họ uống, nhân viên đoàn có mặt đều cảm thấy rất thoải mái.
Nếu không có gì khác, lần đầu tiên họ được đối xử lịch sự và thoải mái.
Có tiếng bước chân trên cầu thang, Đặng Mai và anh chàng quay phim vô thức nhìn lên. Một người đàn ông mặc vest bình thường bước xuống nhìn về phía dưới lầu, quản gia ngẩng đầu nói: "Đại thiếu gia, đây là tổng nghệ đoàn phim mà nhị thiếu gia và tiểu thiếu gia tham gia, Thiếu gia vẫn chưa dậy nên tôi bảo họ đợi ở đây."
Lộ Kỳ Dịch gật đầu, ánh mắt lạnh liếc phát sóng trực tiếp máy quay phim nói: "Đánh thức thằng hai đi, Chu Chu để thằng bé ngủ thêm một chút."
Quản gia gật đầu, màn hình trong phòng phát sóng trực tiếp đã gần đầy.
"Thật là đẹp trai, bá tổng tiểu thuyết có mặt, đây mới là bá tổng, dầu mỡ ao cá cái loại này chạy nhanh cho tôi đi! "
" ô ô ô, đây là anh cả sao, anh cả, em là em gái của anh. "
"Tôi tuyên bố rằng đây là người chồng lớn nhất của tôi. Tất cả hai trăm hai mươi bốn người còn lại sẽ bị sa thải."
Trên mạng lời cợt nhả Lộ Kỳ Dịch nhìn không thấy, anh dậy tập thể dục buổi sáng. Mỗi sáng, lúc 6 giờ, anh đều sẽ rời giường tập thể dục buổi sáng.
Khẽ gật đầu với đoàn làm phim, anh đội mũ rồi bước ra ngoài. Camera trực tiếp đang tập trung vào cửa, Lộ Kỳ Dịch vừa đi ra ngoài, một người đàn ông mặc vest đen bước vào, dùng khăn lau đầu.
Khi nhìn thấy đoàn làm phim, anh ta không nói gì. Quản gia bước tới và thay chiếc khăn tắm trên tay người đàn ông đó bằng một chiếc khăn mới.
Nước da của Lộ Hữu Sâm hơi sẫm màu, điều này trái ngược hẳn với Lộ Kỳ Dịch họ.
Làn da màu mật ong, cánh tay dày dặn, cơ ngực nở nang, vẻ đẹp trai rắn rỏi khác hẳn với sếp vừa rồi cũng rất quy*n rũ.
Đặng Mai nhìn cánh tay gầy gò trắng nõn của mình, rồi nhìn cánh tay đầy cơ bắp của Lộ Hữu Sâm, tốt quá, mình chỉ là một con gà trống.
Trên mạng hot search chậm rãi dâng lên. Sau khi khuôn mặt của Lộ Kỳ Dịch mặt xuất hiện trong phòng phát sóng trực tiếp, có người nhìn thấy. Người này chính là con trai lớn của nhà giàu số một, hiện tại là người phụ trách Lộ thị.
Anh là anh trai của Lộ Vân Nhĩ, vậy Lộ Vân Nhĩ là con thứ hai của nhà giàu số một?
Chuyện này vừa ra, những điều khoản trước đó về việc Lộ Vân Nhĩ bị bao nuôi như một trò đùa, có người từng tuyên thệ đã bị tát vào mặt, bắt đầu xóa từng chuyện một.
Mà official weibo Lộ thị của Lộ Thị cũng đăng tải trên Weibo tỏ vẻ, nói rằng thông tin trước đó lan truyền tin đồn tiểu thiếu gia của họ bị nhị thiếu gia cùng đưa tới nhà kim chủ bị bao nuôi, những cái tin tức đó đã chụp hình lấy được bằng chứng, kế tiếp Lộ thị bộ phận pháp lý sẽ từng cái hướng bọn họ phát thư luật sư.
Ngay khi tin tức này xuất hiện, người hâm mộ của Lộ Vân Nhĩ nháy mắt quật khởi, bọn họ bắt đầu đối Lộ Vân Nhĩ chỉ chỉ trỏ trỏ. Nhìn xem, anh đang làm tróng cái giới giải trí còn liên lụy em trai mình bị bịa đặt, bây giờ thì hay rồi.
Hơn nữa có fans phát hiện ra rằng đối với Lộ Vân Nhĩ, Lộ Kỳ Dịch liền lạnh mặt gọi thằng hai, còn đối với Lộ Hành Chu, vẻ mặt Lộ Kỳ Dịch sẽ trở nên dịu dàng hơn rõ ràng và gọi Chu Chu.
Dù sao bọn họ cũng không tức giận, rốt cuộc, Lộ Hành Chu là con út, hơn nữa việc con cái nhà giàu số một vào giới giải trí hỗn loạn này, còn liên lụy đến em trai mình, emmmm, không bị trục xuất khỏi nhà đều do lão Lộ của các cô có vận khí tốt.
Được đến tin chính xác, Đặng Mai bàn tay vung lên, bắt đầu hành động.
Họ theo quản gia lên lầu. Quản gia chịu trách nhiệm gõ cửa, họ phụ trách quay phim.
Có tiếng gõ cửa, Lộ Vân Nhĩ cựa quậy trên giường. Khi âm thanh lại vang lên, Lộ Vân Nhĩ tùy tiện ấy một chiếc quần rộng mặc vào rồi đứng dậy mở cửa.
Hắn mơ mơ màng màng mở cửa. Khi nhìn thấy người ở ngoài cửa, cơn buồn ngủ lập tức biến mất. Hắn nhảy trở lại giường và đắp chăn bông lên trên cơ thể.
Tuy nhiên, bộ dáng vừa rồi của hắn đã bị khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp nhìn thấy.
"Đây là cái gì! Đây là con chim dậy sớm. Hãy nhìn cơ bụng của chồng tôi, nhìn dáng vẻ của chồng tôi và dáng vẻ ngái ngủ của chồng tôi."
"Ôi mai gót, fans Lộ Vân Nhĩ đều ăn như vậy sao? Đây là tiên phẩm gì vậy? "
"Sờ sờ bụng thịt, Haizzz, nói nhiều quá thấy xấu hổ."
"Cảm ơn Đặng đạo đã cho tôi được ngắm cảnh đẹp này vào sáng sớm, lòng tôi thấy ấm áp và những vết nám trên người cũng mờ đi."
Vào ổ chăn Lộ Vân Nhĩ mặc áo ngắn tay, hắn xuống giường nhìn Đặng đạo mỉm cười nói: "Không phải nói 8 giờ sao? Mấy người xem đi ây giờ mớ mấy giờ?"
Đặng Mai mới không sợ hắn, kim chủ ba ba còn đang ngủ, đối với anh hai của kim chủ ba ba, y không sợ gì cả.
Y cười tủm tỉm nói: "Đây gọi là kiểm tra bất ngờ, giúp khách mời đối mặt với khán giả trong trạng thái chân thực nhất."
"Đúng đúng đúng, thần tượng của nhóm nhạc nam nhà bên thực sự gần như làm tôi mù quáng. Anh ấy là một thiên thần nhỏ dễ thương và đầy nắng trong buổi ghi hình trước đó. Bây giờ anh ấy đang phát sóng trực tiếp, cộng với đòn tấn công bất ngờ, anh ấy thực sự rất ổn khi không trang điểm tinh tế. "
"Không phải, Mạc Nhiễm như vậy chỉ vì hôm qua anh ấy thức khuya sáng tác thôi. Sao bình thường thế, nhìn lại mình đi, được không?? "
"Đúng vậy, Nhiễm Nhiễm nhà của chúng tôi sau khi rửa mặt vẫn là một thiên thần nhỏ, dù không trang điểm cũng vẫn là vĩnh viễn thần! "
Lộ Vân Nhĩ sách một tiếng, quay người đi vào phòng tắm rửa mặt mà không nói gì. Buổi phát sóng trực tiếp đã chính thức bắt đầu, đồng nghĩa với việc chương trình đã chính thức bắt đầu.
Buổi ghi hình hôm nay là ngày của hai anh em, Lộ Vân Nhĩ sẽ đi theo Lộ Hành Chu một ngày.
Hắn lau mặt rồi bước ra ngoài nói: "Hôm nay không phải muốn cùng Chu Chu quay một ngày sao? Chu Chu còn đang ngủ, cậu tử tế cho tôi ngủ một lát nhé?"
Một cánh cửa khác mở ra, một quả trứng kho xuất hiện trước mặt mọi người, trứng kho còn buồn ngủ nói: "Mấy người đang làm gì?"
Sau khi nhìn thấy cameras, hắn vèo một chút trở về phòng, thì thấy chỉ có một cánh cửa yên tĩnh.
Lộ Vân Nhĩ nhìn nói: "Ồ, đó là em năm của tôi. Chúng tôi có sáu anh em, thằng năm và thằng tư là song bào thai."
Tại sao quả trứng kho đó trông quen đến thế? Có chút giống người dẫn chương trình nào đó nợ tôi hai ngày phát sóng trực tiếp?"
"Trông quen quen, nhưng không phải Lộc Thần có mái tóc màu đỏ sao?"
" a này... Đợi lát nữa nhìn xem em năm có ra không biết thôi."
Lộ Vân Nhĩ nhìn cameras, làm một minh tinh,dù muốn nằm xuống nhưng để có trách nhiệm với người hâm mộ, hắn vẫn tiếp tục phát sóng trực tiếp nói: "Vẫn còn sớm, Chu Chu còn phải đợi lát nữa mới có thể rời giường, tôi sẽ dẫn mọi người đi cho mèo ăn."
"Ca ca thích mèo con sao? Nó có dễ thương giống em không? "
"Lầu trên, nếu tôi không nhìn lầm, bạn là đàn ông đi? Bạn đã đốt cháy tôi rồi."
"Trong nhà anh trai nuôi mèo con sao? Vừa rồi sao không thấy một con mèo nào hết vậy? "
"Nhân thiết đi? Thật sự thích nuôi nấng mèo con, trong nhà lớn như vậy, tại sao lại nuôi mèo con ở nơi khác?"
Lộ Vân Nhĩ nhìn không tới phòng phát sóng trực tiếp, hắn mang theo người tới hậu viện, vừa đi vừa nói: "Mấy con mèo này là mèo hoang, hiện tại là của Chu Chu, cho nên anh tôi đã xây cho Chu Chu một trung tâm động vật ở hậu viện, còn có một trung tâm lớn ở sân sau."
Đi đến hậu viện, trước mặt bọn họ đã xuất hiện một trung tâm động vật Chu Chu vừa mở cửa, một người đàn ông mặc áo khoác trắng mang theo một cái xô đi ra ngoài.
Nhìn thấy người, Lộ Vân Nhĩ chào hỏi nói; "Bác sĩ Tiểu Bạch, anh tới cho Mập Mạp ăn sao?"
Bác sĩ Tiểu Bạch là bác sĩ thú y được thuê, gật đầu và nở nụ cười rạng rỡ, không hề tỏ ra lo lắng như một nhân viên văn phòng.
Nói giỡn, ai mà lo lắng chứ? Có hắn kiếm được bao nhiêu tiền mỗi tháng không? Hơn nữa, nơi bao ăn bao ở, ở là một biệt thự nhỏ, chưa kể đồ ăn cũng không ngon bằng Mập Mạp, nhưng đồ ăn cũng không tệ lắm, nếu không ăn ở đây có thể lấy đồ ăn bổ sung. Ở nơi làm việc chủ yếu chơi với mấy bé mèo, giúp những mèo con đuổi trùng, kiểm tra sức khỏe.
Hắn siêu vui vẻ có được không.
Điều quan trọng nhất là hắn chỉ có một ông chủ nên không phải giao tiếp với ai, thường không có việc gì làm ngoài việc đăng ảnh mấy bé mèo đang phơi nắng và chơi máy tính để trêu chọc mèo, hắn ngày càng yêu thích kiểu công việc như này.
"Nụ cười của anh chàng này đang giết chết tôi phải không, bác sĩ thú y chuyên nghiệp??"
"Xây một trung tâm động vật tại nhà... Cái này quy mô so với bệnh viện thú cưng của chúng ta đều lớn hơn... "
"Xô thịt này là cho mèo ăn? Mèo không ăn được loại thịt này phải không? Hơn nữa nơi này còn có xương, quả nhiên là nhân thiết..."
Lộ Vân Nhĩ xin Tiểu Bạch một cái xô nói: "Để tôi cho Mập Mạp ăn."
Bác sĩ Tiểu Bạch gật đầu rồi quay lại trung tâm thú cưng. Lộ Vân Nhĩ bước tới căn phòng kính có hàng rào cạnh trung tâm thú cưng, nơi được đặc biệt bổ sung vì đang phát sóng trực tiếp.
Suy cho cùng, Mập Mạp là một con hổ, không phải ai cũng có thể chấp nhận được. Vốn dĩ chỉ có một hàng rào, chiều cao của hàng rào khiến Mập Mạp có thể tự mình nhảy ra ngoài, bởi vì có Chu Chu nên mọi người trong gia đình đều quen thuộc với Mập Mạp, Mập Mạp không tấn công người nên không sao cả.
Nhưng những người trong tổ chương trình tạp kỹ thì lại không biết, nên bổ sung thêm để họ yên tâm thì tốt hơn.
Lộ Vân Nhĩ bên cạnh bấm công tắc, mọi người nhìn thấy kết cấu mờ mịt ban đầu của căn phòng kính trở nên rõ ràng hơn, mái nhà đen phía trên từ từ biến mất, màn ảnh đối diện nhắm chuẩn bên trong, một con hổ lớn xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Con hổ lớn cử động một chút, Lộ Vân Nhĩ vỗ vỗ pha lê nói: "Mập Mạp, đến giờ ăn rồi."
Con hổ lớn nằm rạp trên mặt đất lắc đầu cố gắng mang cái đầu bự chà bá quay lại nhìn Lộ Vân Nhĩ, Lộ Vân Nhĩ mở cửa hông đi vào.
Các nhân viên trong tổ chương trình đều ngơ ngác nhìn Đặng Mai cầu cứu. Đặng Mai vẫy tay trấn an họ. Y biết chuyện này và lão sư cũng có nói cho y.
Chỉ là không nghĩ tới, lại nuôi ở Lộ gia.
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp cũng trợn tròn mắt, bọn họ không nghĩ tới, người này lại đi vào cho hổ ăn???