• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

— Đến tột cùng phải làm gì mới có thể từ biệt, có thể cắt đứt tất cả, để chân chính đến với chân trời mới… —

﹋﹋﹋﹋

Bảy giờ rưỡi, Tăng Thác cuối cùng cũng vội vàng tới nơi.

“Đồ chậm chạp.” Trịnh Dịch Tắc cố ý oán giận.

“Đột ngột có bệnh nhân…”

“Được rồi biết rồi, tôi đã giải thích với họ,” Trịnh Dịch Tắc vội ngắt lời, nói: “Đây, ngồi đi.”

Gia Y vẫn như thường cười hì hì, chỉ mở miệng hỏi: “Đói không ?” sau đó không hỏi gì thêm. Nếu đã đến thì tốt rồi, chỉ lo lắng anh trên đường gặp phải chuyện gì thôi.

Tăng Thác hơi bất ngờ, bởi vì trên đường tới đây đã suy nghĩ cẩn thận xem phải giải thích ra sao về chuyện mình đến muộn. Sau khi ngồi xuống bên cạnh cậu, vươn tay sờ đầu Gia Y một chút, mang theo ý muốn tạ lỗi.

Ăn uống xong, nam nhân cư nhiên hiếm có đưa ra lời mời, mời Gia Y đến nhà hắn.

Mặc dù vẫn là dùng khẩu khí lạnh như băng kia, nhưng xét cho cùng vẫn là một lời mời.



Trong chiếc bồn tắm cổ điển trắng, Tăng Thác ngồi vào rồi đưa tay kéo cậu xuống.

Tư thế mặt đối mặt khiến người ta phải ngượng ngùng. Vốn chỉ là tắm rửa đơn thuần thôi, nhưng hôm nay Tăng Thác lại nhiệt tình đến thần kì.

Ôm cổ Tiểu Sách, Gia Y cảm giác thân thể mình như đang bị dẫn dắt, ý đồ muốn để mình tiếp nhận dục vọng đã đỉnh ngay lối vào bên dưới.

Khi còn sót lại một chút lý trí cuối cùng, Gia Y đẩy nam nhân chợt bất thường hôm nay ra, “Tiểu Sách, từ từ… Mũ…” Biết hắn đa phần đều muốn dùng thứ đó, có lẽ là do vấn đề tính cách, nên cậu phải nhắc nhở điểm này.

“Không thích tôi bắn bên trong sao.” Trong làn nước nóng hổi, vốn dĩ đã bị tình dục gây sức ép đến cả người nóng lên mà còn nghe được câu đó từ người yêu, hít thở lại càng không thông.

Bị dòng nước nhấp nhô vây quanh, trải qua một cuộc kiên nhẫn khuếch trương xong.

Phía sau bị Tăng Thác từng tấc từng tấc thong thả tiến vào, thắt lưng cũng bị hắn ôm lấy, đó là sự tiếp xúc thân mật mà chỉ có những đôi yêu nhau mới có. Khoái cảm vẫn chưa đạt đến mà lỗ tai đã đỏ hết cả.

Lập tức, Gia Y liền cảm thấy có một ngón tay chạm đến nơi giao hợp của hai người, ấn ấn cọ xát. Tay trái của nam nhân hơi bá đạo niết cằm cậu, môi đặt lên cánh môi vì sức nóng mà trở nên khô khốc của cậu, chậm rãi ve vãn.

Rõ ràng đã thông thuận tiến nhập, nhưng nam nhẫn vẫn như trước không hề động đậy. Gia Y bị hắn hôn đến khát cầu rục rịch, vặn vẹo thân mình muốn giải phóng dục vọng không thể phát tiết.

“Khó chịu ?” Biết rất rõ cậu đang thấy rất khó nhịn, lại còn dùng ngón tay kích thích phân thân mẫn cảm sắp bùng nổ của Gia Y.

“A a… Anh, Tiểu Sách… Anh động một chút đi… Nhanh lên…” Trong lúc bị cố tình tra tấn, ý thức vẫn còn sót lại đôi chút: Tiểu Sách hôm nay thật kỳ quái…

Tăng Thác nhìn Gia Y mặt mày đỏ bừng, nơi đang thủ thế bắt đầu thúc mạnh lên trên. Tiếng rên rỉ loáng thoáng vang ra từ phòng tắm.

Trong phòng tắm tràn ngập hơi nóng, tình dục cũng không kém gì hơi nước, nhanh chóng bành trướng lan tràn.

Cuối cùng, Gia Y run rẩy bắn ra, kích thích đến dục vọng vẫn còn bên trong của nam nhân. Tăng Thác mạnh mẽ thúc đẩy vài cái, chôn tính khí vào thật sâu bên trong rồi bắn tinh. Nơi bí mật bị chạm đến, Gia Y nhắm mắt từ từ kêu rên, cả người vô lực ôm lấy vai Tăng Thác.

Nhiệt tình như lửa nóng.

Ngày hôm nay, không ngờ lại đặc biệt mãnh liệt. Là một cao trào chưa bao giờ đạt đến.

Sau khi Tăng Thác rút dục vọng của mình ra, Gia Y có thể cảm nhận được có gì đó chảy ra từ trong cơ thể. Tinh dịch cả hai pha lẫn vào trong nước, mang theo chút xúc cảm sền sệt. (……)

“Tiểu Sách…” Lời ra khỏi mới phát hiện, cổ họng cư nhiên đã có chút khản đặc, “Anh làm sao vậy ?”

Nhìn gương mặt không nhận ra chút tâm sự nào của Tăng Thác, Gia Y áp người lại gần, như một con mèo ngoan ngoãn: “Hôm nay, có chuyện gì không vui sao, có thể nói cho tôi biết chứ ?”

Tăng Thác ngây người một lát, rồi lập tức ôm lấy Gia Y, “Không có. Chỉ là muốn cậu mà thôi.”

Khuôn mặt tựa vào đầu vai hắn bởi vì xấu hổ mà hồng hồng, cười ôm chặt lại Tiểu Sách.

Nam nhân từ trước đến giờ vẫn hay nói đùa những câu vụn vặt.

Cả hai đều biết việc này là không thể nói ra, nếu cứ nghi ngờ mà hỏi tới thì tuyệt đối sẽ không chỉ là tự tìm phiền phức, hơn nữa, bọn họ cũng thường đặt quan niệm “Không để cho đối phương lo lắng” lên hàng đầu.

Hắn dẫu sao cũng chỉ là một nam nhân bình thường mà thôi. Mà một nam nhân bình thường thì sẽ có tâm bệnh, hắn cũng không thể buông xuống được.

Người nam nhân bởi vì tự cắt cổ tay mà được đưa tới bệnh viện cấp cứu đúng thật là người kia, hắn không kể cho Gia Y biết. Mà chuyện hắn gặp mặt y cũng không đề cập một chữ.

Chỉ là một khi mầm móng lỗi giác được gieo xuống, thì khi đối mặt với người yêu của mình, liền kìm không được muốn vắt hết sức để bồi đắp, cho dù chỉ là thêm một cái ôm, một cái hôn. Vừa áy náy, cũng vừa là sợ hãi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK