Trong những người này thế mà không có tên phế vật Phàm cảnh tầng hai kia.
- Ta cũng không tin, ngươi chỉ là một tên đệ tử mạch thứ Tám có thể luyện ra Hỏa luyện thiết.
Tráng hán đầu trọc đầu trọc không vui hừ lạnh một tiếng.
- Ba người các ngươi hôm nay qua đêm ở khu Giáp.
Sắc mặt ba người hiện lên vẻ đau khổ.
…
Hồ nước sau chỗ ở của Khương Dự, hắn chỉ mặc một cái quần cộc, nằm trên một tảng đá, cảm giác mát mẻ không thôi.
Nhớ tới trong nhẫn Tu di có hơn một nghìn khối Hỏa luyện thiết, trong nội tâm liền thư thái, nhiệm vụ ở Công điện một tháng cuối cùng cũng hoàn thành rồi.
Chỉ tiếc không thể một lần nộp đủ, nếu không là có thể triệt để vĩnh biệt cái địa phương hỏa luyện vực quỷ quái kia.
- Aizzz… mỗi ngày đều phải đi tới một chuyến, thật sự là phiền phức.
Khương Dự thầm oán.
Nếu để cho mấy đệ tử khác cùng đi với hắn kia biết tâm tình của hắn lúc này, chỉ sợ là hắn sẽ bị ganh ghét không thôi.
Dù sao bọn hắn phải nai lưng chịu cực khổ ở trong đó tối ngày đập đập gõ gõ, mà Khương Dự lại chơi ăn gian đi trộm, chỉ cần mỗi ngày đến và đi về một chuyến, so ra quá mức nhẹ nhõm.
Thác nước ầm ẩm đổ nước xuống trắng xóa. Giọt nước văng khắp nơi, tạo thành một cầu vồng bảy sắc bắc qua hồ nước.
Khương Dự nhắm mắt lại thản nhiên hưởng thụ hoàn cảnh nơi này, tiếng nước vang lên bên tai, bất giác lâm vào ngủ mơ
Không biết từ khi nào, "Hấp khí công" đã vận chuyển, từng vòng linh khí từ xung quanh đổ ập tới tiến vào cơ thể Khương Dự.
Trong cơ thể hắn, linh khí gột rửa, nếu có thể nội thị, có thể chứng kiến hai loại kinh khí khác thuộc tính đan vào một chỗ, một loại đỏ như lửa, một loại xanh như lá cây.
Dưới sự dung nạp của "Hấp khí công", chúng hỗ trợ lẫn nhau, tiến hành tẩy rửa cơ thể Khương Dự, từng kia vết bẩn từ trong lỗ chân lông bài trừ ra bên ngoài.
Mà theo vết bẩn bị loại bỏ, linh khí lửa đỏ cùng xanh lá cây dần dần ít đi, biến thành linh khí không thuộc tính, từ trong thân thể Khương Dự mở ra ba Linh huyệt.
Một lúc lâu sau, Khương Dự tỉnh lại, duỗi lưng một cái, phát hiện thân thể dinh dính, trong lòng kỳ quái. Sau khi kiểm tra thân thể hắn mới phát hiện mình vậy mà đột phá Phàm cảnh tầng ba.
Lòng tràn đầy vui mừng, hắn liền nhảy vào trong hồ nước tắm rửa sạch sẽ.
Thực là song hỷ lâm môn, vừa mới giải quyết xong phiền toái của Hỏa luyện thiết, giờ tu vi lại đột phá.
…
- Không đúng, hồ nước này sao đục như vậy? Thân thể ta bẩn như vậy sao?
Khương Dự nhìn hồ nước trở nên đục ngầu không chịu nổi, cảm thấy rất ngờ vực.
Hắn múc một ít nước vào tay nhìn một chút, thấy một ít bùn đất bám vào tay.
- Ta kháo…
Một câu chửi bậy bị văng ra, hóa ra một thác nước lúc đầu trong vắt giờ đây một đống bùn đất theo dòng thác đang đổ xuống.
Khương Dự vộ vàng leo ra khỏi hồ nước, sắc mặt đen thui.
- Được rồi, cùng lắm thì chuyển qua chỗ khác tắm vậy
Sau nửa ngày, Khương Dự nói thầm một tiếng.
Mặc dù rất muốn bò lên đỉnh thác xem một chút đến tột cùng xảy ra chuyện gì, nhưng khi nhìn thấy một dốc đá dựng đứng bên cạnh thác nước…
Nghỉ lại, thôi được rồi…
…
Trở lại trong nhà, hắn dùng nước bên trong nhẫn Tu di đem thân thể tắm sạch sẽ, sau khi nghiên cứu một lúc "Vòng tay thông minh", Khương Dự lại tiến về Nhiệm vụ đại điện.
Một tháng này, Khương Dự làm nhiệm vụ ở Công điện hỏa luyện vực, cũng không cần làm ba cái nhiệm vụ cơ bản, nhưng vấn đề này không hề ảnh hưởng tới hắn làm những nhiệm vụ khác.
Trong Nhiệm vụ đại điện, ngoại trừ ba cái nhiệm vụ cơ bản, hoàn thành những nhiệm vụ khác đều có được ban thưởng, như đan dược, vũ khí, công pháp…
Cho dù là đệ tử của Thiên Chú thành cũng không tự nhiên mà được đồ vật, phải tự mình đổ mồ hôi nha.
Mà mục đích lúc này của Khương Dự, chính là muốn nhìn một chút có nhiệm vụ nào có thể tiếp xúc với nhiều tài liệu khác nhau hay không.
Nhưng cuối cùng, Khương Dự phát hiện hắn suy nghĩ quá nhiều.
Nhiệm vụ như vậy là có, nhưng tất cả đều muốn tu vi dịch cảnh trở lên mới có thể nhận.
- Lại là tu vi, tu vi thấp thật đúng là không may ah.
Khương Dự lắc đầu, rất không cam tâm.
Nhưng lúc này, một thiếu nữ áo đỏ đột nhiên xuất hiện trong Nhiệm vụ đại điện.
- Là nàng…
Khương Dự trong lòng run lên, vô thức muốn quay đầu rời đi.
Nữ nhân này là đang điều tra về hắn đó.
- Tiền bối, là ngươi ah, chúng ta rốt cuộc gặp lại rồi.
Nhưng vào lúc này, một âm thanh chất phác đàng hoàng vang lên, một bàn tay to béo rơi vào bờ vai Khương Dự, làm hắn dừng thân hình.
Bả vai Khương Dự trùng xuống, đau đến trợn mắt.
- Ai vậy?
Hắn thấp giọng nói
Xoay người lại nhìn, một thằng béo ngốc ngếch có một quả tóc kiểu dưa hấu xuất hiện trước mặt hắn.
- Ah, là ngươi ah…
Khương Dự có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới lại là Thằng béo ngốc bị hắn lừa gạt hai lần này.
Từ lúc vào Thiên Chú thành tới nay, hắn hầu như đã quên mất thằng này rồi.
- Tiền bối, ngươi còn nhớ rõ ta ah.
Thằng béo ngốc đầu dưa hấu lộ ra vẻ được sủng ái mà lo sợ.
- Ha ha, nhớ chứ, đương nhiên nhớ…
Khương Dự nói qua loa, suy nghĩ như thế nào thoát thân nhanh nhanh chút, hắn cũng không muốn cùng thiếu nữ áo đỏ kia đứng cùng một chỗ chút nào.
Chỉ cần bị hoài nghi…không, chỉ cần bị chú ý một chút đều không phải là chuyện tốt.
- Ah, tiền bối, tu vi của ngươi là thế nào?
Thằng béo ngốc gãi đầu một cái, hắn nhớ kỹ hồi trước đều nhìn không ra tu vi Khương Dự, hiện tại như thế nào lại là Phàm cảnh tầng ba.
Tiền bối trong Dịch cảnh đều là người rất lợi hại, làm sao có thể chỉ có một điểm tu vi như thế, nhất định là có cái gì đó hắn nhìn không ra. Thằng béo ngốc trong lòng nghĩ nghĩ.
- Ách, cái này ah…
- Là như vậy, điều này liên quan đến một bí mật lớn, người bình thường ta sẽ không tiết lộ cho đâu, nhưng ngươi là ngoại lệ, chúng ta tới một chỗ bí mật khác ta nói ngươi nghe.
Khương Dự vừa mở phương thức “tự sướng” của bản thân, vừa lôi kéo tay áo của thằng béo ngốc muốn đi ra ngoài.
- Thật sao?
Trên mặt Thằng béo ngốc lộ ra vẻ kích động, hắn tuy đã bái nhập Thiên Chú thành nhưng trong các đệ tử, hắn kém cỏi nhất, tháng trươc nếu không phải được sự hỗ trợ của tiểu sư tỷ, nhiều khi cả ba cái nhiệm vụ cơ bản đều không thể hoàn thành.
Nhưng bây giờ có thể biết được bí mật của tiền bối, nói không chừng có thế trợ giúp hắn trở nên lợi hại, về sau cũng không cần đi phiền toái tiểu sư tỷ nữa.
- Tiểu sư tỷ, tiểu sư tỷ, ta trước ra ngoài một chút, sẽ quay lại tìm ngươi sau.
Thằng béo ngốc kích động quơ quơ tay vào trong Nhiệm vụ đại điện, hướng người nào đó nói chuyện.
Sau đó trong Nhiệm vụ đại điện, thiếu nữ áo đỏ chuyển thân đi tới…
Tới đây, đầu Khương Dự choáng váng.
Nghìn tính vạn tính, không nghĩ tới, mình gặp phải kiếp nạn này ah.
Xa xa, thiếu nữ áo đỏ nghe được Thằng béo ngốc nói, khẽ cau mày, bước chân nhịp nhàng đi tới.
- Sư đệ, các ngươi là có chuyện gì? Ta đi cùng các ngươi.
Thiếu nữ áo đỏ hừ một tiếng, trên mặt đối với Khương Dự có vẻ cảnh giác.
Người sư đệ của nàng này quá ngu ngốc, người này vừa nhìn chính là lừa đảo, không thể để cho sư đệ hắn bị lừa.
- Tiền bối, ngươi có thể hay không…?
Thằng béo ngốc mang theo một tia khẩn cầu nói.
Nếu đã không thể né tránh cũng chỉ có thể làm dáng giả bộ, Khương Dự mang theo sắc mặt bình thường mang theo vẻ khó xử:
- Cái này chỉ có thể nói cho một mình ngươi thôi.
Thằng béo ngốc trên mặt mang theo vẻ khó xử, cuối cùng có chút khổ sở nói ra:
- Tiền bối, thật xin lỗi, lần sau nếu như tiền bối còn nguyện ý chỉ đạo, ta sẽ rất cảm kích tiền bối.
- Tiểu sư tỷ chúng ta đi thôi.
Thằng béo ngốc xoay người đi sang chỗ khác, nhìn qua thiếu nữ áo đỏ, trên mặt lần nữa hiện lên nụ cười thật thà.