Sau khi nói chuyện với anh xong, cô bước vào trong với vẻ mặt không được vui khiến mọi người khó hiểu và hình như Tuấn Kiệt đang nghi ngờ điều gì đó...
Cô nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của Tuấn Kiệt và vẻ mặt khó hiểu của mọi người thì cô liền nở một nụ cười che đi sự không vui.
Đi lại bàn ăn, mẹ cô liền hỏi:
- Ai gọi mà con có vẻ không vui vậy? - Lam Vi
- À, bạn con ấy mà - cô
- Có chuyện gì sao mà lại gọi giờ này? - Lam Vi
- Không có chuyện gì đâu mẹ, mẹ đừng lo quá - cô
Cô ngồi xuống cầm đũa lên ăn được một chút rồi lại đặt đũa xuống, có vẻ như sau khi nghe tin này xong cô không có tâm trạng nên ăn cũng ăn chẳng ngon, chẳng vô.
- Con ăn xong rồi - cô
Lam Vi nhíu mày, còn Đắc Thành thì lắc đầu bó tay với cô con gái của ông.
Tuấn Kiệt thì không hài lòng với câu nói vừa phát ra từ miệng cô.
Cô đứng lên đi về phòng mình, thật sự là cô chẳng muốn ăn ngay bây giờ cô chỉ muốn giải quyết xong chuyện này sớm nếu không gia đình cô cũng bị liên lụy, nhất là Băng Băng bởi nhỏ là người thân với cô nhất, cô không thể để nhỏ dính vào vụ rắc rối này được.
Nhỏ cũng bộ đũa xuống đứng dậy đi lên phòng cô, bỏ lại hai con người đang khó hiểu và nột con người nghi ngờ hành động của cô.
Đến phòng cô nhỏ gõ cửa, đáp lại nhỏ là sự im lặng không ai lên tiếng, nhỏ lo lắng nên mở cửa bước vào thì thấy cô đứng ở ngoài ban công suy tư điều gì đó.
Nhỏ lại chỗ cô, hỏi:
- Có chuyện gì à? - nhỏ
- Ừm, hắn ta hành động rồi - cô
- Hành động rồi? - nhỏ
- Ừm - cô
- Vậy cậu định làm gì? - nhỏ
- Tớ cũng chẳng biết - cô
Cả hai im lặng chỉ còn tiếng gió thổi nhè nhẹ và một chút anh nắng nhàn nhạt chiếu xuống ban công, trời hôm nay ít nắng chỉ có ánh nắng nhàn nhạt mà thôi...!
_________ LOVE ______
Sau khi nhận được gọi từ cô lòng anh vừa vui vừa lo vừa tức.
Anh thở dài tay xoa nguyệt thái dương của mình, phải nói mấy ngày nay anh thật khá mệt mỏi, hắn ta vẫn tiếp tục hành động âm thầm khiến cho cổ phiếu của Lãnh Thị xuống khá nhanh, hôm nay anh lại nhận được tin rằng giờ đây hắn ta chính thức hành động thì đồng nghĩa với việc sẽ có nguy hiểm xảy ra với cô.
Hôm nay anh sẽ gặp mặt một vị khách đặc biệt và vị khách này cũng khá ghét anh đấy.
Chỉ mới nói thì vị khách đó bước vào phòng chủ tịch của anh.
Anh lên tiếng:
- Chào Bạch chủ tịch - anh
- Chào Lãnh chủ tịch - Bạch Thiên
Đúng vậy, vị khách đặc biệt hôm nay anh gặp chính là Bạch Thiên chủ tịch của Bạch Thị.
- Hôm nay Bạch chủ tịch qua đây làm gì thế? - anh
- Tôi qua đây về vấn đề có liên quan đến Dạ Nguyệt - Bạch Thiên
- Ý Bạch chủ tịch là....!- anh
- Tôi đến là vì Thịnh Thị thôi, vì Thịnh Thị nên tôi mới đến đây bàn bạc với Lãnh chủ tịch về việc xảy ra dạo gần đây - Bạch Thiên
- Vậy sao, cảm ơn lòng tốt của vị chủ tịch Bạch Thị nhưng có lẽ tôi có thể tự lo được - anh
- Tôi đến đây chỉ vì Dạ Nguyệt, nghe nói dạo gần đây cổ phiếu Lãnh Thị đang xuống dốc nên các cổ đông đang có ý định bán cổ phần của họ cho Tô Thị - Bạch Thiên
- Đúng là tham tiền - anh
Anh cười khinh mấy con người vì tiền mà bán cổ phần của tập đoàn Lãnh Thị.
- Vì vậy nên tôi muốn giúp cổ phiếu của Lãnh Thị tăng cao - Bạch Thiên
- Được, coi như lần này tôi nợ cậu - anh
Thế là cuộc thương lượng kết thúc, anh nhanh chóng lệnh người dừng việc mua cổ phiếu lại cứ để cổ phiếu giảm khiến mọi người trong tập đoàn lo ngại về độ liều lĩnh của anh.
Còn về cô, cô đã hẹn Hạ Giang tối nay gặp cô tại quán coffee như cũ, đương nhiên là có việc cô mới hẹn nó ra gặp chứ.
Hắn ta vẫn tiếp tục cho người hạ cổ phiếu của Lãnh Thị xuống thấp nhất, mua lại cổ phần Lãnh Thị từ các cổ đông và hiện tại hắn ta đã mua được 20% cổ phần của Lãnh Thị, hiện thì Thiên Hàn giữ 40% cổ phần, 30% thì cô nắm giữ, còn 30% còn lại là của các cổ đông.
- Lãnh Thiên Hàn, tôi sẽ khiến anh mất hết tất cả, tất cả.
Hận thù giữa tôi và anh chắc chắn tôi sẽ trả đủ cho anh - người đàn ông
- Em gái, anh sẽ trả thù cho em, em yên tâm nhé - người đàn ông
Vậy người đàn ông này là ai? Trả thù cho em gái? Và chuyện này vẫn chưa có lời giải đáp....!.
Danh Sách Chương: