• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đồng ý với điều kiện của Ngự Giao, Doãn Băng Dao và em trai được trả lại tự do trở lại căn nhà đẹp đẽ xa hoa trước đó.


Vào giữa trưa, Tô Y Thu gọi điện thoại tới. “Băng Dao, có phải gần đây cậu đang tìm việc làm đúng không? Tớ đã tìm được cho cậu một công việc, nhưng không được đúng với chuyên ngành học của cậu mấy” Giọng nói có chút vội vã.


Doãn Băng Dao thở phào nhẹ nhõm. Cô còn tưởng Y Thu gọi điện thoại tới vì chuyện khác. Hiện giờ, cô luôn trong tình trạng “có tật giật mình”


“Là công việc gì vậy?”


“Có phải hồi còn đi học, cậu từng học trang điểm đúng không? Tớ có một người bạn làm quản lý nhân sự của công ty giải trí Lê Quang, hiện tại bọn họ đang thiếu một nhân viên trang điểm, cậu đi thử xem có làm được không”


“Nhưng tớ không có kinh nghiệm”


“Không sao, đi thử xem thôi mà. Bây giờ rất khó tìm việc, cậu thử cơ hội này xem, cậu trang điểm cũng rất đẹp mà”


Từ khi ở biết Ngự Giao đến giờ, cô không còn làm việc trên tàu chở khách nữa, hiện giờ đang thất nghiệp, tất cả chi phí sinh hoạt hàng ngày đều dựa vào Ngự Giao


Nghĩ tới đây, Doãn Băng Dao liền đồng ý. “Được, để tớ tới đó thử xem”


***


Ngày hôm sau tới công ty giải trí Lê Quang, vì Tô Y Thu có người bạn tên Tiết Lệ làm trong phòng quản lý nhân sự, nên cô vào công ty rất thuật lợi.


Tiết Lệ đối với cô rất khách sáo: “Đi, tôi dẫn cô tới phòng trang điểm thăm quan một chút”


Tiết Lệ rất hài lòng với cô, tuy Doãn Băng Dao không phải chuyên viên trang điểm chuyên nghiệp, nhưng cô biết làm rất nhiều việc, dọc đường đi, Tiết Lệ luôn miệng khen ngợi: “Người có tài giống như cô, bây giờ không còn nhiều”


“Quản lý tiết quá khen rồi”


Đến cửa phòng hóa trang, liền nghe thấy những âm thanh hỗn loạn bên trong.


“Có nhầm không vậy? Hôm nay có buổi chụp hình mà, tại sao chuyên viên trang điểm có thể nói bị bệnh không đến được.” Một giọng nữ lanh lảnh từ trong phòng truyền ra.


Tiết Lệ dẫn Băng Dao đi vào, nhìn thấy tình hình như vậy, vội vàng nói: “Đúng lúc hôm nay có một đồng nghiệp mới, hay là để cô ấy thử xem”


Người phụ nữ bước lên, cô ta mặc bộ đồ đồ khá thoải mái, cách trang điểm cũng rất trung tính, là một người phụ nữ xinh đẹp kiều mị, liếc mắt nhìn Doãn Băng Dao một lượt, nghi ngờ nói: “Được không?”


Doãn Băng Dao gật đầu: “Tôi có thể làm thử”


“Được, cô đi theo tôi vào trong phòng hóa trang, nhanh lên không còn thời gian đâu”, dứt lời cô ta nhanh chóng đi vào bên trong.


Tiết Lệ nhìn Doãn Băng Dao bằng ánh mắt cổ vũ nói, “Cô vào đi, cố lên”


Đi theo người phụ nữ kia vào trong phòng hóa trang, khi nhìn thấy gương mặt anh tuấn trong tấm gương, cô trố mắt nhìn.


“Cô còn làm gì ở đó vậy, nhanh lên” Người phụ nữ kia thúc giục.


“Tôi…” Doãn Băng Dao cứng họng


Tại sao lại là Thẩm Hiên Bạch!


Nghe giọng nói thúc giục của người phụ nữ, Thẩm Hiên Bạch ngẩng đầu lên, từ trong gương nhìn thấy bóng lưng Doãn Băng Dao. Khuôn mặt bình tĩnh lập tức thay đổi, anh kích động đứng bật dậy xoay người chạy tới kéo Doãn Băng Dao, “Băng Dao, đừng đi”


Lần này, đổi lại người trợn tròn mắt nhìn lại là người phụ nữ kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK