• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong tuần thứ hai sau khi gia nhập đoàn làm phim, Tang Thúc đã giúp Sư Giá rất nhiều công việc trong đoàn.

Ví dụ, lần này trường quay của bộ phim truyền hình y khoa này ngay tại bệnh viện tư nhân của Sư gia.

Tang Thúc biết Sư Giá nghe được tin tức này trong lòng sẽ bài xích: " Cho dù là trước đây em cũng sẽ không gặp được những người trong nhà em đâu, dù sao buổi tối cũng đã tan làm rồi. Hơn nữa, đoàn làm phim cũng chỉ xin được một chỗ như vậy, chung quanh đều là nhân viên đoàn làm phim, cũng không ai nhìn thấy em được."

Sư Giá "À" một tiếng, lúc này mới miễn cưỡng đồng ý.

Lúc trước khi Sư Giá đi ký hợp đồng, đạo diễn còn đặc biệt sắp xếp cho nàng một trợ lý nhỏ, chỉ có điều bị nàng khéo léo từ chối.

Nàng cũng không phải là ngôi sao gì gì đó, cần gì phải dùng tới trợ lý? Hơn nữa, mỗi ngày cũng đã có người lái xe tới đưa đón nàng.

Ngày đến trường quay, Sư Giá ngồi trên xe, lúc đến giao lộ trước bệnh viện, nàng bảo Tang Thúc dừng xe, để nàng xuống trước.

"Làm sao vậy?" Tang Thúc không hiểu.

Sư Giá: "Em không thể cùng chị đi vào được, nếu không bị nghi ngờ thì sao?"

Nàng không muốn mối quan hệ của mình và Tang Thúc bị bại lộ, nếu không sau này ở bệnh viện sẽ rất phiền phức.

Tang Thúc nghe thấy lời này của nàng, suýt chút nữa đen mặt.

Cô cũng không phải không thể ra tay! Sao cô lại cảm giác được một tia ghét bỏ từ bạn gái mình đây?

"Nghi ngờ thì nghi ngờ đi. Dù sao em cũng là bạn gái của chị, đây là sự thật." Tang Thúc bất mãn nói.

Còn có ai như cô chứ! Là người của công chúng, rõ ràng chuyện tình cảm của cô ảnh hưởng lớn nhất đến sự nghiệp, nhưng cô không quan tâm! Cô hận không thể mỗi ngày đi dạo phố nắm bàn tay nhỏ bé của bạn gái mình, nhưng... bác sĩ Sư của cô không đồng ý!

Nàng không để ý tới lời nói của Tang Thúc, chờ xe dừng lại ven đường, rất dứt khoát nhảy xuống, phất phất tay với Tang Thúc vẫn còn ngồi ở ghế lái: "Chị đi trước đi!"

Tang Thúc: "..."


Những lời oán giận vừa rồi trước mặt Sư Giá đều trở nên vô ích...

Thấy bạn gái mình không quay đầu lại đi về phía bệnh viện, Tang Thúc rũ mắt thở dài.

Cô làm sao cũng không nghĩ tới có một ngày mình sẽ bị ghét bỏ...

Hơn nữa còn ghét bỏ rõ ràng như vậy.

Khi Sư Giá đến trường quay, trên cổ đeo tấm thẻ "cố vấn y tế", ngay lập tức được cho vào.

Khi nàng được nhân viên trường quay đưa tới trước mặt đạo diễn, đúng lúc nàng nhìn thấy Tang Thúc cũng đi tới.

Khoảnh khắc nhìn thấy Sư Giá, Tang Thúc nháy mắt với nàng.

Tuy nhiên, hành động này không những không nhận được sự đáp lại của đối phương mà thậm chí còn bị phớt lờ.

Tang Thúc: "..."

Bác sĩ Sư của cô, thực sự quá tàn nhẫn!

Sư Giá đến trường quay rất được hoan nghênh, nhất là nữ diễn viên đóng vai bác sĩ trong phim, Ngụy Thẩm An – người nổi tiếng như Lục Mẫn, lúc đang xem kịch bản thấy Sư Giá đi tới, không nhịn được hai mắt tỏa sáng.

Khi Ngụy Thẩm An biết trong đoàn làm phim sẽ có bác sĩ chuyên nghiệp tới hướng dẫn, cô ấy cũng không thấy có gì đặc biệt. Mà khi thấy Sư Giá xuất hiện, cô ấy còn tưởng rằng là minh tinh mới nào đó đi nhầm trường quay.

Bác sĩ có khuôn mặt không thua kém bất kỳ nữ minh tinh nào, thật sự khiến người ta khó mà không để ý tới.

Sau khi đảm nhận công việc nàng rất nghiêm túc, kịch bản có vấn đề và những chỗ cần chỉnh sửa nàng đều nghiêm túc chỉ ra. Mà ở trong kịch bản, đề cập đến kiến thức y học chuyên nghiệp, không sai biệt lắm đều là phần diễn của Ngụy Thẩm An, kể từ đó, thời gian hai người ở chung cũng trở nên nhiều hơn.

Ngụy Thẩm An ôm kịch bản, tiến đến trước mặt Sư Giá, chỉ vào một bệnh án điều trị bỏng trong đó, khiêm tốn hỏi: "Chẳng phải lúc đó xử lý xong là xong việc rồi sao? Tại sao lại cần tiêu viêm gì gì đó vậy?"

Kỳ thực diễn viên không phải là bác sĩ chuyên nghiệp, có thể thuộc lời thoại kịch bản thuần thục đã là tốt lắm rồi.


Ngụy Thẩm An "cầu toàn" như vậy phải hỏi cho rõ ràng, là tương đối hiếm thấy. Nhưng diễn viên như vậy, sẽ làm cho người ta cảm thấy càng thêm chuyên nghiệp.

Dù sao thì bây giờ Sư Giá cũng cảm thấy Ngụy Thẩm An thoạt nhìn rất giống một diễn viên chuyên nghiệp, vì vậy nàng không khỏi trở nên kiên nhẫn hơn, giải thích: "Điều này liên quan đến một cơ chế lây nhiễm, thông thường trong vòng ba, bốn ngày sau khi bị bỏng, dịch hạch mô bắt đầu xuất hiện. Cùng với việc tái chế một lượng lớn độc tố xâm nhập vào máu, xuất hiện triệu chứng ngộ độc nhiễm trùng toàn thân, đây là nhiễm trùng mủ tạo mặt, có thể tích tụ một lượng lớn vi khuẩn. Mà trong khoảng thời gian từ hai đến ba tuần, với sự tự tan của những vảy cháy này, nhiễm khuẩn sẽ lại xuất hiện cực kh0ái. Nếu không được kiểm soát kịp thời sẽ dễ xảy ra nhiễm trùng huyết, hội chứng phản ứng viêm và hội chứng rối loạn chức năng đa cơ quan. Hiện nay tình trạng kháng thuốc của các vi khuẩn gây bệnh này cũng ngày càng mạnh, việc ngăn chặn nhiễm trùng vết thương như thế nào cũng là một vấn đề nan giải."

Ngụy Thẩm An vừa chăm chú lắng nghe, vừa ghi lại vào kịch bản. Lúc cô ấy nghe Sư Giá nói chuyện, cũng rất nghiêm túc nhìn ánh mắt đối phương, bộ dáng trông rất ham học hỏi.

Ngược lại Sư Kiến Nhạc lại cảm thấy có chút ngượng ngùng, nàng mang theo thực tập sinh cũng không có người nào có hứng thú như cô gái trước mặt này.

"Cô cảm thấy có hứng thú với vấn đề này à?"

Đương nhiên, đúng lúc này Trương Du và Chu Tĩnh đang ở nhà, không hẹn mà cùng hắt hơi hai cái.

"Ừ." Ngụy Thẩm An nghe thấy câu hỏi của Sư Giá thì cười gật đầu, trên mặt thoạt nhìn rất chân thành.

Sư Giá "À" một tiếng, "Điều cô cần hiểu về vết bỏng không chỉ là nhiễm trùng do vi khuẩn mà còn vì bản thân mô da bị bỏng sẽ thải ra chất độc, v.v., xâm nhập vào máu và gây ra các phản ứng toàn thân. Những bệnh nhiễm khuẩn máu mủ này, còn có không ít kiến thức, lát nữa tôi tìm cho cô một quyển sách, cô có thể xem."

Vẻ mặt Ngụy Thẩm An vui mừng, nhìn nàng: "Bác sĩ, cô thật tốt. Nhưng tôi... hơi ngốc, hơn nữa trước giờ chưa từng tiếp nhận những kiến thức lý luận này, khi gặp phải một số vi khuẩn như Aerobacillus và Escherichia coli mà cô vừa đề cập tôi cũng không hiểu, có chỗ nào không hiểu tôi có thể hỏi cô bất cứ lúc nào được không?"

Sư Giá đương nhiên sẽ không từ chối, nàng không khỏi nghĩ đến hai thực tập sinh của mình, mỗi lần bắt viết tài liệu ghi chép sau phẫu thuật luôn lề mề đến giây phút cuối cùng mới nộp lên, thời gian nghỉ ngơi cũng chỉ biết tám chuyện, quả thực còn kém cả Ngụy Thẩm An trong giới giải trí ngày nay.

Nàng vừa nghĩ như vậy, ở trong lòng lại yên lặng lên án thực tập sinh của mình một trận, Trương Du và Chu Tĩnh nằm trên giường lại... hắt hơi.

"Đương nhiên, bất cứ lúc nào cũng có thể hỏi tôi." Sư Giá nói.

Ngụy Thẩm An nghe thấy lời này của nàng, trong mắt không khỏi sáng lên, ngay sau đó ánh sáng trong mắt lại tối xuống, "Cái đó, chị gái nhỏ, tôi còn chưa có Wechat của cô! Có thể thêm không? Sau này nhắn tin hỏi cô sẽ tiện hơn..."

Sư Giá cũng cảm thấy không có gì là không được, khi ký hợp đồng nàng đã nói rõ chỉ có buổi tối tan làm mới có thời gian. Nếu hiện tại một trong hai diễn viên chính không ngại tìm mình trên Wechat, nàng đương nhiên rất sẵn lòng.

Ngay lập tức, Sư Giá đưa mã Wechat cho Ngụy Thẩm An quét.


Ngụy Thẩm An mỉm cười với nàng: "Bác sĩ, cô thật tốt!"

Sư Giá: "Hả? Chuyện nên làm..."

Tang Thúc ở bên kia khoanh tay cứ như vậy nhìn bạn gái của mình đang cười đùa cùng cô gái khác! Cô cầm trong tay một quả táo, bộ dáng hiện tại thoạt nhìn rất tức giận cắn quả táo, cũng không biết hiện tại đến tột cùng là xem quả táo trong tay này thành ai...

Một diễn viên khác vào vai vũ công ba lê do Tang Thúc chỉ đạo hiện tại chuẩn bị kết thúc công việc, cảnh quay đêm cuối cùng của người đó hôm nay cũng đã quay gần xong. Trước khi kết thúc công việc, người đó đi tới bên cạnh Tang Thúc, "Tang lão sư? Cô còn chưa đi sao?"

Kỳ thực tối nay Tang Thúc không cần tới đây.

Tang Thúc "Ừ" một tiếng.

"Muốn tôi đưa cô đi một đoạn đường không?"

"Không cần." Tang Thúc trả lời, nhưng ánh mắt lại không rời khỏi Sư Giá cùng Ngụy Thẩm An.

Diễn viên vào vai vũ công ba lê nhìn theo ánh mắt của Tang Thúc, chỉ cho rằng Tang Thúc nhìn thấy Sư Giá lại nghĩ tới bạn gái mình, không khỏi nói: "Tang lão sư là nghĩ tới bạn gái của cô à?"

Ngoài mặt Tang Thúc bình tĩnh gật đầu, nhưng trong lòng đã điên cuồng gào thét——

Đó chính là bạn gái của cô!

Chính là nàng!

"Bạn gái của Tang lão sư chắc chắn cũng đẹp như bác sĩ mà đoàn làm phim mời về đúng không? Vừa rồi lúc bác sĩ đi vào, tôi thực sự rất sốc! Cô gái này đẹp quá, hahaha, trợ lý của tôi nói còn tưởng rằng nghệ sĩ nhà khác đi nhầm chỗ..."

Mặc dù hiện tại không thể ở trước mặt mọi người tuyên bố vị bác sĩ được nhân viên trong đoàn làm phim lén lút khen ngợi kia chính là bạn gái của cô, nhưng nghe người khác khen ngợi Sư Giá, cô lại rất vui.

"Ừ, rất đẹp." Tang Thúc nói.

Nàng là bạn gái của cô, sao có thể không đẹp được?

"Cô cảm thấy Ngụy Thẩm An thế nào?" Tang Thúc đột nhiên hỏi.

"A?" Đối phương hiển nhiên bị câu hỏi bất thình lình của Tang Thúc làm cho mơ hồ, sau khi kịp phản ứng, lập tức đỏ mặt, tựa hồ... đã hiểu sai ý của cô—

"Tang lão sư, tôi có bạn trai rồi."


Tang Thúc: "..."

"Cho nên cho dù là diễn cùng Ngụy lão sư, tôi, tôi vẫn thích bạn trai của tôi."

Tang Thúc: "..."

Thế nhưng cô gái kia lại mở máy hát, cô ấy là người mới trong đoàn phim, còn trẻ, chưa có nhiều kinh nghiệm, có lẽ cô ấy có một loại tín nhiệm không thể giải thích được đối với Tang Thúc, bắt đầu nói: "Tuy rằng đôi khi Ngụy lão sư thật sự làm cho tôi cảm thấy rất trêu hoa ghẹo nguyệt, ví dụ như lúc cô ấy thấy tôi quay phim khẩn trương sẽ xoa đầu tôi, nhưng, nhưng tôi vẫn thích bạn trai tôi! Nói lý ra, thoạt nhìn Ngụy lão sư cũng không thân cận lắm, bạn trai tôi lại không giống vậy..."

Tang Thúc: "..."

Cô thực sự không muốn nghe chuyện tình yêu của người khác!

Hơn nữa cô rất hoài nghi tính xác thật của lời nói "Nói lý ra, thoạt nhìn Ngụy lão sư cũng không dễ thân cận." của cô gái này. Bây giờ nhìn dáng vẻ Ngụy Thẩm An vừa nói vừa cười với Sư Giá, hơn nữa ánh mắt của đối phương đều hận không thể dán lên người Sư Giá, cô thật sự không tin!

Tang Thúc vất vả lắm mới đợi được công việc của Sư Giá kết thúc, Tang Thúc bước tới, nghe thấy Sư Giá đang tạm biệt đạo diễn, đột nhiên, đúng lúc này, bên tai Tang Thúc truyền tới một giọng nói——

"Bác sĩ, muộn thế này rồi, nhà cô ở đâu, tôi đưa cô về!"

Tang Thúc theo tiếng nói nhìn lại, khi nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Ngụy Thẩm An, trong lòng đột nhiên dâng lên một cỗ lửa giận nồng đậm, đồng thời còn kèm theo... mùi chua nồng nặc!

Ngụy Thẩm An muốn đưa Sư Giá về?

Dựa vào cái gì?

Cô ấy nghĩ cô ấy là ai chứ?!

Coi cô bạn gái chính thức này là không khí sao?!

A, cô đã quên, hiện tại trong phim trường ngoại trừ Sư Giá, thật đúng là không ai biết cô là bạn gái chính thức của Sư Giá.

Có lẽ không chỉ có Ngụy Thẩm An, mà cả đoàn làm phim đều coi cô bạn gái này là không khí nhỉ?

Lúc này Sư Giá cũng sửng sốt một chút, nàng không ngờ Ngụy Thẩm An lại nhiệt tình như vậy.

Theo bản năng, Sư Giá đưa mắt tìm kiếm Tang Thúc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK