Tuy rằng lúc đầu hai người vẫn đứng trên sườn đồi nói chuyện bình thường, sau đó là Tang Thúc quỳ một gối xuống cầu hôn, nhưng về phần phía sau là cái gì, là một trong những đương sự, Sư Giá làm sao có thể không biết?
Nàng biến sắc, theo bản năng muốn vọt tới trước mặt Tang Thúc đưa tay dừng đoạn video lại. Nhưng bây giờ Tang Thúc đã có chuẩn bị từ trước, khi nhìn thấy Sư Giá nhào tới, cô dùng một tay ôm lấy Sư Giá, lùi về sau hai bước, như thể đang khiêu vũ, đồng thời ngăn chặn đòn tấn công của Sư Giá, sau đó tay kia giơ lên quá đỉnh đầu, dáng vẻ đó chính là không muốn Sư Giá đắc thủ.
Như thể cố ý chọc tức Sư Giá, Tang Thúc nói: "Bác sĩ Sư, dám làm không dám nhận không phải là tác phong của em!"
Sư Giá: "..."
Nàng cũng không có nói qua mình không dám nhận! Nàng càng không có nói qua chính mình làm xong còn muốn cho người ta ghi lại hồi ức sau đó!
Đây là chuyện gì vậy?
Loại chuyện này làm sao có thể... xem lại?
Sư Giá không cướp được điện thoại của Tang Thúc, mà mình còn bị Tang Thúc ôm vào trong ngực, nàng bực bội nói: "Chị không được xem phần phía sau!"
Tang Thúc mới không để ý tới: "Tại sao chị không thể xem? Người bị làm là chị mà!"
Sư Giá: "!!!"
Nàng bây giờ rất muốn Tang Thúc im miệng!
Làm ơn đừng nói nữa!
Sự xấu hổ trước đó của Tang Thúc đã sớm dùng hết khi đi từ đỉnh đồi về đến nhà, loại cảm xúc e lệ này, đối với cô mà nói vẫn luôn ít đến đáng thương.
"Muốn xem cùng nhau không? Giá Giá?" Thanh âm Tang Thúc mang theo mười phần dụ dỗ.
Sư Giá: "..."
Bây giờ nàng nói không có phải đã quá muộn rồi không? Hiện tại Tang Thúc ôm nàng như vậy, là cho nàng lựa chọn cự tuyệt sao!
Tai Sư Giá đỏ lên.
*
Đoạn video quay rất rõ nét, đoạn video phía trước rất bình thường, thoạt nhìn cũng đủ đẹp mắt, ở trong một mảng lớn hoa cúc dại, trong phong cảnh nơi này, chỉ có hai người bọn họ.
Khi video được chiếu tới cảnh Sư Giá quỳ xuống trước mặt Tang Thúc lấy nhẫn ra, cô vốn dĩ vẫn còn vô tư, mặc dù cảnh này cô mới tự mình trải qua cách đây không lâu, nhưng lúc này nhìn lại, vẫn không nhịn được mà khóe mắt ươn ướt.
Tang Thúc ôm người trong lòng chặt hơn một chút, thấy một màn như vậy, những ý nghĩ khác trong đầu cô đều biến mất.
"Bác sĩ Sư, chị yêu em." Cô thì thầm bên tai Sư Giá.
Sư Giá "Ừm" một tiếng, ánh mắt cũng có chút hồng hồng.
Hóa ra khi nhìn thấy mình cầu hôn, cũng sẽ cảm động muốn rơi nước mắt như vậy.
Hai người bình thường cũng không tính là người đặc biệt dễ xúc động đặc biệt thích khóc, nhưng hiện tại cả hai đều không cầm được nước mắt.
Thật là trùng hợp, các cô chẳng qua là không hẹn mà gặp, trùng hợp như vậy, cho nhau lý do để khóc.
Khi Sư Giá ngồi vào trong lòng Tang Thúc, video bỗng nhiên bị dừng lại.
Sư Giá: "???"
Nàng vất vả lắm mới xây dựng được tâm lý cho mình, bây giờ là tình huống gì đây?
Sư Giá nhìn Tang Thúc, đôi mắt to đầy nghi hoặc.
"Không xem nữa." Tang Thúc nói, "Chị giữ lại, tự mình lén xem."
Sư Giá: "Chị quá đáng!"
Tang Thúc khó hiểu nói: "Không phải em không muốn xem sao? Bây giờ chị không xem nữa sao em lại không vui?"
Sư Giá: "..."
Lần này cô thật sự là nói đến hợp tình hợp lý!
Tang Thúc thầm cười trộm trong lòng, cô phát hiện ra rằng dù cô và Sư Giá đã ở bên nhau lâu như vậy, nhưng mỗi lần trêu chọc bác sĩ Sư của cô, nhìn thấy đối phương muốn nổi giận nhưng lại không thể, quả thực rất vui vẻ.
Ngay lúc Tang Thúc đang vui vẻ như vậy, Sư Giá vỗ một cái lên vai cô.
Sư Giá trực tiếp đem người đẩy ra, sau đó chiếm toàn bộ giường, vẻ mặt kiêu ngạo nói: "Ồ, đây là nhà của em, đêm nay chị không được phép ngủ trên giường của em! Chị đi xuống!"
Cô nói không cho xem là không xem sao? Rốt cuộc Tang Thúc có để người chủ gia đình như nàng vào mắt hay không?
Sư Giá tức giận, hậu quả tức giận rất nghiêm trọng.
Tang Thúc bị đẩy xuống giường: "???"
Đây là bác sĩ của cô đang giở tính trẻ con sao?
Không thể nào? Này cũng quá đáng yêu đi?
Tang Thúc đứng ở đầu giường nhìn chằm chằm Giá.
Sư Giá hiện tại cũng có chút hối hận.
Không phải nàng hối hận vì đã đẩy đại sắc ma Tang Thúc này xuống, mà là nàng cảm thấy mình ở trước mặt Tang Thúc, dường như càng ngày càng không giống mình.
Trước kia nàng cảm thấy Tang Thúc thật ấu trĩ, nhưng bây giờ, vừa rồi, chẳng lẽ hành động của nàng còn nói những lời đó không ấu trĩ sao?
Thật sự là... bị đồng hóa rồi!
Hiện tại Sư Giá cảm giác được ánh mắt Tang Thúc đang nhìn mình, Sư Giá nhịn không được kéo chăn qua, đắp lên người mình...
Hành động này, lọt vào trong mắt Tang Thúc, cô cảm thấy nàng quả thực quá đáng yêu.
Rõ ràng hôm nay ở trên sườn đồi còn muốn "thể hiện uy phong", nhưng hiện tại, thấy thế nào cũng là một cô bé đáng yêu!
Tang Thúc không nhịn được bật cười.
Âm thanh này lại làm cho tai Sư Giá đỏ lên, trốn ở trong chăn, lại không dám đối diện với Tang Thúc, chỉ có thể nhỏ giọng rầu rĩ nói: "Không được cười!"
Tang Thúc bây giờ không muốn phối hợp với nàng, sau khi nghe thấy lời này, nghiêm túc trả lời: "Được, cô chủ nhà."
Sư Giá: "???"
Cô chủ nhà?
Xưng hô này còn có thể khó nghe hơn một chút không?
Mặc dù là ở trong lòng phun tào như vậy, nhưng trên khuôn mặt nhỏ nhắn ở trong chăn kia, Sư Giá vẫn là không nhịn được, từng chút từng chút lộ ra nụ cười.
Tang Thúc không trêu chọc nàng nữa, tiện tay kéo ghế ngồi ở cuối giường, xem video trong tay. Cô không thích phiền toái, nhưng về video của mình và Sư Giá, cũng rất nguyện ý lĩnh giáo phiền toái, đem mấy cái video, ở mỗi cái nháy mắt chọn lấy góc độ tốt nhất, sau đó làm thành video, đăng lên mạng.
[Tang Thúc V: Chúng tôi chuẩn bị kết hôn! Bác sĩ Sư nói, tôi là công chúa của cô ấy, bác sĩ Sư còn nói, cô ấy sẽ cưng chiều tôi! Sau này tôi có thể làm nũng với cô ấy!]
Phía dưới là video cầu hôn hôm nay.
Tang Thúc đã suy nghĩ rất kỹ, cô cảm thấy đã đến lúc CP tang thi xuất hiện, gây náo nhiệt rồi!
Mỹ mãn ngồi xổm phía dưới Weibo, cập nhật bình luận.
Tang Thúc đoán không sai, bài đăng này của cô rất nhanh đã lên top tìm kiếm.
Bình luận giống như bông tuyết, ào ào tràn tới.
Chỉ có điều... những bình luận này?
Có vẻ hơi khác so với loạt "chúc trăm năm hạnh phúc" trong tưởng tượng của cô?
Nhìn lại, có vẻ như có sự khác biệt rất lớn!
Tang Thúc có chút đen mặt!
"Hahaha, tôi đã nói bác sĩ Sư nhất định là mạnh nhất mà! Xem xem hiện tại Tang Thúc nói lời này, đây là nhược thụ!"
"Trời ạ, nữ thần của tôi, đây là muốn bị đè sao?"
"Tang Thúc, chị có cần mặt mũi không? Trước kia ai ở trên Weibo nói mình là công? Chết tiệt! Chị hại em nhận lầm công thụ rồi!"
"Đại tiểu thư dĩ nhiên là 1!!! Đại tiểu thư, aaaa, làm sao bây giờ, tôi càng ngày càng thích cô! Đại tiểu thư nhìn tôi, tôi nguyện ý làm thụ dưới thân của cô!"
"Cười chết tôi, còn cái gì mà làm nũng? Cô xem bộ dáng đại tiểu thư người ta rõ ràng thích hợp làm nũng hơn được không!"
"Bây giờ tôi muốn đẩy Tang Tang ra! Đại tiểu thư nhìn tôi xem, tôi cũng là con nít có thể ngọt có thể mặn!"
...
Tang Thúc: "!!!"
Ai là thụ!
Là ai!
Cô là công được chứ!
Tức giận!
Tang Thúc ngẫu nhiên chọn một vài bình luận trả lời.
[Tang Thúc V: Trả lời @ một cư dân mạng nào đó: Xin lỗi, tôi mới là công! Tôi là 1!]
Nhất định phải đính chính cho mình!
Tuy nhiên, mọi chuyện cũng không phát triển như mong đợi của Tang Thúc.
Câu trả lời của cô nhanh chóng được đẩy lên, nhưng bên dưới chỉ trả lời một loạt—
"Hahahahaha!"
Tang Thúc nhắc nhở chính mình, những tiếng cười này không phải là cười nhạo, nhưng cuối cùng cô nhận ra, dù có nói với chính mình trăm lần, cô cũng sẽ không tin được!
Tức giận!
Cuối cùng cô không thể làm gì khác ngoài việc bỏ cuộc giữa vô vàn bình luận "bỏ đá xuống giếng", "muốn đại tiểu thư", cùng với những lời chế giễu "Hahaha" trong khu bình luận. Tang Thúc để điện thoại di động xuống, ngã xuống giường, tỏ vẻ hôm nay mình thật sự thất bại.
Nhưng ngay khi cô vừa từ bỏ việc đọc phần bình luận, fan CP cuối cùng đã ồ ạt chạy đến hiện trường.
"Aaaa! CP tôi theo đuổi sắp kết hôn!"
"Tình yêu hoàn mỹ! Huhuhu, tôi thực sự đã khóc khi xem video cầu hôn này!"
"Trời ạ, nhẫn kim cương đại tiểu thư đưa cho Tang Tang đẹp quá!"
"Lớp trưởng đến rồi, nhường đường một chút, trên ngón tay đại tiểu thư chính là chiếc nhẫn sapphire Van Cleef & Arpels, đây có thể coi là đồ gia truyền! Cá nhân tôi thấy thứ Tang Tang đang đeo thậm chí còn hợp thời hơn cả Van Cleef & Arpels. Tạm thời còn chưa tra được giá, nhưng loại nhẫn kim cương vuông này là sở thích của tôi!"
"Cầu hôn lẫn nhau, trời ạ, cái này cũng quá lãng mạn rồi đi?"
"Nơi này trông rất lãng mạn! Tôi có thể xin địa chỉ được không?"
"Lãng mạn quá đi! Hôm nay ông đây không cần ăn cơm"
"Chúc phúc chúc phúc! Giọng đại tiểu thư thật dễ nghe! Lúc Tang Tang nói chuyện, tôi thế nhưng lại khóc! Lại là một ngày vì tình yêu của người khác mà rơi lệ!"
...
Thế nhưng những thứ này, Tang Thúc hiện tại không nhìn thấy.
Bây giờ Tang Thúc chỉ muốn đi tìm bác sĩ Sư, người đã nói cô là công chúa của nàng tìm kiếm sự an ủi!
Danh Sách Chương: