• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Cải Trắng

Weibo.

Rất nhiều người giờ rảnh rỗi đến nhàm chán, lúc này họ đã được chứng kiến sức ảnh hưởng của Cố Cảnh Ngự lớn như thế nào.

Khoảng thời gian ngắn ngủi chỉ có mười phút, một đề tài mới được đông đảo người đẩy lên, nhiệt độ ở bảng hot search càng lúc càng tăng cao, cuối cùng chiếm lấy vị trí đầu tiên của bảng.

Vừa nhấn vào liền thấy một đống hình chụp, rồi còn thêm fan bình luận kêu gào bên dưới.

" A a a a a a.... vị khách bí ẩn kia hóa ra là bệ hạ!! Thế mà đúng là bệ hạ đấy. "

Các fan không dám tin vào điều này: " Ôi trời ơi, thật hay giả vậy!! "

" Thật đó, lầu trên ơi tôi đang xem này, thật đấy. "

" Ngọc Hoàng Đại Đế à, giờ tôi lại đang ở bên ngoài, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ!!! "

Cố Cảnh Ngự từ trước tới nay đều không tham gia các chương trình thực tế, lần này anh tham gia, nhân khí lập tức lên rất cao. Người bình thường thì đua nhau tham gia chương trình, giành đại ngôn, đóng quảng cáo. Còn anh tâm tình tốt thì rảnh lựa một cái để chơi, mà nếu tâm tình không tốt thì nghĩ cũng đừng nghĩ.

Có người thì lại tùy hứng như vậy đấy, được ông trời ưu ái cho rất nhiều điều kiện, có người muốn không yêu anh cũng không được.

Có thể nghĩ tới, khi mà anh xuất hiện trên chương trình thực tế này, fan của anh đã nửa kinh ngạc nửa vui mừng như thế nào.

Ban đầu thì vô cùng thần bí, không một chút tin tức nào bị lộ ra ngoài, tựa như là một món quà vậy, phá bỏ lớp vỏ thần bí bên ngoài, thì bên trong là sự vui sướng tột cùng.

Vốn dĩ đối với sự thần bí của chương trình họ cũng chẳng để ý lắm, nhưng mà giờ phút này thì điên luôn rồi.

Trong tay các fan đã nắm được tin tức quan trọng trên mạng này, sau đó tin tức nhanh chóng được lan truyền, vì thế, có không ít người nhìn thấy một cảnh tượng kỳ lạ.

Ban đầu trên phố đang có một đôi tình nhân nhỏ đứng ngược cẩu, cô gái đó kéo kéo bả vai bạn trai làm nũng, nói là mệt không đi nổi nữa. Nhưng đột nhiên cô gái đó kêu lên một tiếng, trong nháy mắt cô gái đó quên mất mình là người kêu mệt, cô bước đi nhanh hơn, còn kéo theo cả bạn trai phía sau, cô kéo nhanh quá làm người bạn trai đó theo không kịp.

Ở trong một quán café nữa có một cô gái đang cẩn thận uống café, nhưng sau đó cô đứng lên chen chân tới chỗ quầy bar trong quán café.

" Anh, chỗ này có TV này, chúng ta cùng nhau xem đi. "

Thậm chí còn có một phát thanh viên trực tiếp lấy điện thoại kết nối với màn hình lớn để phát chương trình này. Trực tiếp phát sóng chương trình thực tế trên màn hình lớn, rồi còn được nằm trong bảng hot search, sau đó thì tăng thêm không ít fan. Rồi còn có người chỉ trong nháy mắt đã trở thành fan rồi, sự kiện này về sau có không ít người nhắc tới.

Khi tiết mục được chiếu, trong suốt 15 phút đầu đạo diễn đều quan tâm tới rating. Nhìn thấy số vẫn nhảy lên liên tục, đạo diễn cười tít mắt lại, vui sướng vỗ vỗ bả vai phó đạo diễn: " Ha ha ha ha, lão Vương, lão Vương, ông thấy không, thấy rating của chúng ta không? "

" Tôi nói cho ông nghe. " Ông chụp lấy phó đạo diễn: " Lần này chúng ta chắc chắc có thể trở thành chương trình hot trên toàn quốc. "

Phó đạo diễn bị lắc lắc vai, giờ ông cảm thấy hơi đau, nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười tươi.

Ánh mắt đạo diễn sáng ngời, vẫn còn đang khoe tay múa chân: " Cũng do tôi thông minh đấy, quyết định đúng nhất mà tôi làm lần này chính là, mời Ôn Nhan tham gia chương trình. "

Nếu không sao ông có thể mời Cố Cảnh Ngự, làm sao thu được kết quả như bây giờ?

Đương nhiên, còn có cả nhà tài trợ chương trình vui vẻ nữa, họ nhìn trên weibo khắp nơi là hình dao nhỏ, hình gào khóc, nhưng độ chú ý về đề tài này không ngừng tăng cao, khóe miệng họ lại không nhịn được giương lên, biểu cảm trên mặt có hơi vặn vẹo.

Đương nhiên, đó là chuyện của sau này, quay trở lại chương trình.

***

Nhìn quảng cáo trên màn hình, có không ít người suýt chút nữa thì quăng luôn điều khiển trong tay đi. Chỉ có mấy chục giây ngắn ngủi nhưng lại cảm giác dài như mấy thế kỷ vậy.

Trước khi mọi người ngồi trước màn hình mất hết kiên nhẫn, mặt mày thâm thúy của người đàn ông lại lần nữa xuất hiện trên màn hình: " Đi theo đường nào mới tốt đây? Hả? "

Nhưng ngoài dự đoán, một sự việc đã xảy ra.

Ban đầu họ đều cho rằng ba đội kia đã rời đi, đây lại là một nơi an toàn, nhưng đúng lúc đó, người xem đột nhiên phát hiện người đàn ông đó hơi híp mắt lại, ánh mắt thâm thúy xẹt qua một tia sáng, đột nhiên chân dài di chuyển, có vẻ anh muốn rời đi.

Nhưng trong lúc người xem còn chưa phản ứng lại, ở giây tiếp theo, Ôn Nhan và Khương Văn lại xuất hiện lần nữa, gần trong gang tấc.

Giờ có muốn chạy, cũng không chạy kịp.

[Anh cũng không hoảng loạn, nhìn thấy hai người, anh tháo mũ lưỡi trai xuống, khóe miệng hơi nhếch lên, ngữ khí trầm thấp ổn định: " Ôn Nhan, Khương ca. "]

Tôi là một người bé nhỏ đáng yêu: Mẹ nó! Sao lại thế này?! Không phải nhóm của Ôn Nhan đã đi rồi sao?

Một bắp ngô gặm rồi lại gặm: Trời...Bệ hạ thật đẹp trai, phản ứng quá nhanh. [gào khóc, gào khóc, gào khóc]

Sau đó, đoạn video lúc này ở phía Ôn Nhan được phát ra.

Rất rõ ràng, lúc đó Khương Văn cũng bị lừa, còn muốn đuổi theo đằng bên kia, nhưng hắn đã bị Ôn Nhan kéo lại.

[Ôn Nhan hắng giọng một cái, chỉ về một hướng khác: " Chúng ta đi bên này. "

Khương Văn sửng sốt.

Vừa đi theo cô, hắn vừa nhìn về hai phía khác nhau: " Không phải ở bên kia sao? "

...

Ôn Nhan cong cong đôi mắt đào hoa, cô im lặng quan sát căn phòng này một chút, thực ra cô cũng không chắc lắm: " Có thể là do giác quan thứ sáu của phụ nữ. "

Như là nghĩ tới nơi nào đó, một tia sáng xẹt qua trong mắt Khương Văn, ngay sau đó hắn vỗ vỗ đầu mình, cười tán thành: " Đúng thế, giác quan thứ sáu của phụ nữ...đôi khi cũng rất linh. "]

Lúc mà Ôn Nhan quan sát căn phòng này, thật ra không có bất kỳ tiếng động nào, nhưng sau khi được hậu kỳ xử lý thì âm thanh lại rất rõ ràng. Có thể rõ ràng nhìn được, lúc này Ôn Nhan nghi ngờ Cố Cảnh Ngự đang ở bên trong.

Quả nhiên lúc sau, hai người vừa mới đi qua khúc ngoặt, Ôn Nhan liền vẫy vẫy tay với Khương Văn. Chân từng chút một nhích trở về, đè thấp giọng nói xuống: " Khương ca, mau tới đây. "

Khương Văn: "... "

Trên mặt hắn có chút hưng phấn...thật sự là một lời khó nói hết.

Ban đầu nhóm fan Yên Hỏa còn đang muốn ca ngợi nữ thần của mình thật thông minh thì bắt gặp một người đang lén lút thò đầu ra: "... "

Không!

Chúng tôi không tin!

Tuyệt đối không tin cái người lét lút như ăn trộm này lại là nữ thần ưu nhã Ôn Nhan!

Những người khác: Phụt ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha! Hóa ra Ôn Nhan lại là một Ôn Nhan như thế này, ha ha ha. "

Lúc này Ôn Nhan tròn mắt há hốc mồm nhìn người trên truyền hình, hoa quả trong tay cô thiếu chút nữa thì rơi xuống đất, trong chốc lát cô cảm thấy như sụp đổ, cái người đang lén lút như ăn trộm trên màn hình kia...

... Đó là cô sao?

Không, ánh mắt đào hoa hiện lên một tia sụp đổ, cô nhất định là chưa tỉnh ngủ!!

Đáng tiếc nó không như những gì cô tưởng tượng, người trên màn hình vẫn không thay đổi, cứ thế lén lút thập thò đầu ở phía bức tường, ngay cả người đàn ông đang vùi đầu trong lòng cô không muốn ngồi dậy cũng bật ra tiếng cười khe khẽ: " Hóa ra..."

Ôn Nhan: "... "

Ôn Nhan huých tay một cái.

Thời gian trôi qua từng chút một, tiết mục đã bắt đầu phát tới giai đoạn nhận hình phạt đi trên thảm mát xa. [ " A! Cái quỷ gì thế này! " Có vài người trong nháy mắt sắc mặt thay đổi, nhìn chằm chằm vào thảm mát xa hình măng tây nhỏ: " Thảm mát xa!!! "]

Thấy được nhan sắc các minh tinh đang thay đổi, khán giả càng được cười thoải mái hơn, một đám ôm bụng cười thiếu chút nữa là lăn trên mặt đất.

" Ai da, Thứ Thứ mập thế này, nhảy lên thế nào đây? "

" Lầu trên nói lời này nhỡ Thứ Thứ thấy lại đau lòng thì làm sao bây giờ, chú ý lời nói của mình khi ra khỏi miệng chút, tự mình biết là được rồi..."

Đương nhiên, lúc này vẫn có người sẽ chú ý tới thần tượng của mình, ví dụ như nhóm fan Yên Hỏa phát hiện, nữ thần của mình bị chọc cười chỉ đứng một góc cong cong đôi mắt đào hoa lên.

Mà...Ngọc Mễ thì phát hiện ra.

Mẹ nó, bệ hạ, anh đi đâu rồi? Sao lại đi ra khỏi màn ảnh chứ!!!

Hóa ra, bất tri bất giác, không biết từ lúc nào, anh rõ ràng đang đứng ở giữa màn hình mà chỉ trong chốc lát đã tới đứng bên cạnh Ôn Nhan.

Đoạn trò chuyện của Ôn Nhan và Cố Cảnh Ngự thực sự bị cắt rồi, dù chỉ là một chút cũng không đoán ra được hai người họ đang nói cái gì.

Chỉ có máy quay chủ khi quay bao quát mới có thể xem được, nhưng phải cẩn thận quan sát. Đứng ở một góc, Ôn Nhan đang cầm trong tay lọ sữa chua, cô day day trán, hơi liếc xéo mắt, như có như không cùng người bên cạnh nói chuyện.

Nhưng mà...Nghe không được...

Các fan vểnh tai lên...Thực sự là không nghe thấy gì...

Các fan hít thở sâu một hơi, có phải tổ chế tác đang bị choáng váng không? Không phải bệ hạ đang nói chuyện với Ôn Nhan sao?

Một đám fan chỉ thiếu nước một bước lên trời thôi, đặc biệt là fan cp, hận không thể đi làm nhiếp ảnh gia ở hiện trường, thời điểm như thế nào sao có thể bỏ qua!!

Trời ơi!!! Trời!!!

Màn ảnh có thể đẩy tới gần hơn khoảng 3cm không!!!

Đáng tiếc, mặc kệ bọn họ tức giận như thế nào, tổ tiết mục vẫn theo lối cũ giả câm giả điếc, coi như không nhìn thấy.

Rồi trong những phần tiếp theo, màn ảnh vẫn luôn quay xung quanh những người khác, nhưng nếu bắt gặp Ôn Nhan và bệ hạ xuất hiện trong cùng một khung hình, máy quay lập tức bị đẩy ra xa.

Các fan:... Tổ tiết mục nhất định là chưa uống thuốc.

Hôm nay sau khi chương trình kết thúc, các fan vô cùng nhẫn nhịn, nhưng tới cuối cùng lại không nhịn được. Bọn họ thi nhau chạy tới chỗ đạo diễn "lễ phép ân cần" nói đạo lý, "dịu dàng" đưa ra ý kiến.

...

Ôn Nhan làm xong việc thì bắt đầu dạo weibo, cô thấy đa số mọi người để lại bình luận đều là gửi tới mấy con dao. Cũng không thấy có ai phát hiện ra điều bất thường, cuối cùng cô không chú ý tới việc này nữa, cô nhìn nhìn sắc trời, chuẩn bị đuổi vật dính người này trở về nhà thôi.

... Đây là chuyện cần thiết phải làm trước.

Rốt cuộc...quá lãng phí thời gian.

Hiện tại Ôn Nhan xem như là may mắn.

Nhưng mà, điều cô không biết chính là, các fan luôn có hỏa nhãn kim tinh.

Đặc biệt là fan cp.

Xem lần đầu thì đương nhiên không thể phát hiện ra, nhưng mà xem thêm hai lần nữa, thì có người phát hiện ra có chỗ không đúng.

Ơ...Sao lại cảm thấy...có chỗ không thích hợp nhỉ?

Sau đó thì có fan cẩn thận đưa ra suy đoán: Mọi người xem này, vào khoảng 14 phút 32 giây, khi Ôn Nhan và Khương Văn cùng nhìn thấy bệ hạ, Ôn Nhan lén lút trừng mắt một cái, mà dựa theo hướng mà Ôn Nhan đang nhìn... Hình như cô ấy đang nhìn bệ hạ.

Fan cp như được nhắc nhở, bọn họ thoáng sửng sốt, sau đó thì hai mắt như được lắp đèn pha, họ mở lại video, kéo chuột tới khoảng thời gian đó.

Từng chút từng chút một xem qua.

.... Khi cẩn thận soi, này, đúng là không thể.

Fan cp che ngực lại, cảm giác như cả người rơi vào cõi thần tiên: Có khả năng tôi đã phát hiện ra một bí mật lớn.

Fan cp: Aaaaaaaaaaa!!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK