Lúc này mọi người mới nhận thấy, một số dây leo của Miu Miu đã có phần đuối sức, lần lượt bị mấy xúc tu của con bạch tuột lớn làm cho gãy lìa hay bật gốc khỏi mặt đất. Khói của nhóc Tống Vỹ cũng chỉ có thể cản lại đám sứa con chứ tuyệt nhiên vô tác dụng với con sứa mẹ siêu to khổng lồ này.
"Rồi rồi, giúp thì giúp thôi. Nhưng nói thẳng là vì nể tình cái hộp với cái thùng này thôi đấy" Vũ Thần thong thả đi lại về phía Miu Miu, không quên mỉa mai Bác Cổ
"Ừ ừ, giờ cậu nói gì cũng đúng. Muốn tôi gọi cậu là ba là ông nội cũng được luôn" Bác Cổ thấy vậy thì tươi cười đùa lại
"Thôi đi ông bác già, tôi đây không muốn bản thân già như vậy đâu" Vũ Thần không thèm quay đầu lại nói
VÙ...
Từ hai chân của Vũ Thần, một luồng khí lạnh bắn ra, đẩy cả người cậu bay lên. Vũ Thần đáp xuống một chiếc lá to ngay cạnh bông hoa mà Miu Miu đang hợp thể.
« Sau vụ này tôi cũng muốn rời đi » Miu Miu không đầu không đuôi nói
Vũ Thần kinh ngạc nhìn sang thấy Miu Miu đang trần thân trên, dùng hai chiếc lá lớn đơn giản che lại phần ngực của cô nàng. Cô cười nói tiếp :
« Cậu có muốn chứa chấp tôi không, bản cô nương có thể...dùng thân báo đáp chẳng hạn » Miu Miu ném cho Vũ Thần cái hôn gió của mình.
Vũ Thần nhăn mặt vội né đầu sang một bên, cứ như sợ cái hôn gió đó sẻ biến thành hiện thực mà dính trên mặt cậu là đã thấy run mình rồi.
« Chứa chấp thì có thể, còn thân thể cô thì giữ cho thằng khác đi, bà cô già » Vũ Thần nhếch miệng nói
« Nè... ! » Miu Miu ghét nhất là bị người khác nói mình già, mặc dù đã 35 cái xuân xanh nhưng do thường xuyên bảo dưỡng, cộng thêm năng lực đặc thù khiến bề ngoài của cô chẳng khác gái 20 – 21 cho lắm. Thực chất Miu Miu là người lớn tuổi thứ nhì trong đám dị năng giả bọn họ, chỉ nhỏ hơn Bác Cổ mà thôi.
« Haha » Vũ Thần cười đưa hai tay lên giữa không trung
Bằng mắt thường nhìn thấy, hàng chục đến hàng trăm mũi tên băng dần ngưng tụ giữa không khí, rập rập chằng chịt. Do mượn nhờ nước biển cùng lượng hơi nước dồi dào của nơi này mà Vũ Thần có thể dễ dàng ngưng tụ ra hàng trăm mũi tên như vầy mà không tốn quá nhiều năng lượng trong người.
VỤT...VỤT...
Vũ Thần vung tay về trước, hàng trăm mũi tên vừa ngưng tụ ngay lập tức như cung tên bắn ra, nhắm thẳng đến đàn sứa khổng lồ ở đối diện.
PHẬP...PHẬP...PHẬP...
Những mũi tên băng xé gió lao vút đi, đập sâu vào thân thể của đàn sứa. Đòn tấn công này phát huy ra tác dụng rõ rệt, những con sứa lớn bị đâm thủng trên chục lỗ trên cái đầu trông như màn mỏng của nó nhanh chóng xẹp đi mà thả mình xuống mặt biển. Nhưng dù vậy vẫn còn vô số những con khác từ phía sau di chuyển lên thay thế cho đồng bạn bị giết hại của mình.
Còn con sứa mẹ thì dửng dưng chẳng có chút sợ hãi nào với những mũi tên băng của Vũ Thần. Những mũi tên bị xúc tu to lớn của nó hất văng hầu hết, một vài cái xuyên qua được xúc tu mà chạm đến cái đầu của sứa mẹ cũng chỉ như cây tâm rơi nhẹ trên quả bóng bây rồi nảy lên rơi xuống, sứa mẹ không chút sức mẻ nào. Đòn tấn công này chỉ khiến nó thêm nổi giận, những xúc tu lớn của nó vung vẫy về phía Vũ Thần cùng Miu Miu ở ngay bên cạnh.
RẦM...
Một bức tường băng từ dưới mặt biển ngay lập tức trồi lên, che chắn cho hai người dưới sự điều khiển của Vũ Thần, ngăn lại mớ xúc tu to lớn kia của sứa mẹ.
Vũ Thần lại tiếp tục ngưng tụ thêm các mũi tên băng trong không khí, liên miên bất tận mà bắn về đàn sứa. Miu Miu cũng không ở không, những sợi dây leo to lớn của cô cũng vung vẩy đối chọi cùng xúc tu của sứa mẹ.
Ở dưới đất cách đó không xa, Bác Cổ, Zec và Nam Thành vẫn đứng đó nhưng không ai nói với ai câu gì. Zec thỉnh thoảng lại liếc nhìn sang Nam Thành, cậu vốn không mấy thân với Nam Thành như Vũ Thần hay có thể giao tiếp cùng như Bác Cổ. Thành ra giờ phút này cậu cũng chẳng dám mở miệng mà bắt chuyện hay nhắc khéo Nam Thành có muốn tham gia chiến đấu hay không.
Sức mạnh của Nam Thành không thể chối cãi là mạnh nhất trong bọn họ, thậm chí đến người quyền lực nhất tổ chức Mix là Boss cũng phải kiên dè con người này.
« Cậu thay đổi nhiều hơn tôi nghĩ đấy ? » Bác Cổ đột nhiên lên tiếng thu hút sự chú ý của Zec, cậu nhìn sang thì thấy Bác Cổ đang nghiêng đầu sang nhìn Nam Thành, Nam Thành cũng không tiếng động mà nhìn về phía ông.
« Nhìn cái cách cậu nâng niu đồ vật của nhóc đó đi, cuối cùng cũng có người chiếm được trái tim của tử thần bóng tối nứt tiếng của tổ chức ta » Bác Cổ ám chỉ chiếc thùng lớn chứa hai con robot của EXP 4 ở sau lưng Nam Thành.
Nam Thành không trả lời ông mà chỉ dời ánh mắt nhìn về trận chiến đang tiếp diễn giữa Miu Miu cùng Vũ Thần đấu với đàn sứa to lớn ngoài biển kia.
Bác Cổ cũng không trong mong nhận được câu trả lời từ EXP 1, ông chỉ không kìm được suy nghĩ của bản thân mà nói ra thôi. Nên khi Nam Thành nói lại khiến ông kinh ngạc :
« Có lẽ vậy »
Bác Cổ nhìn sang khuôn mặt lạnh lùng không cảm xúc của EXP 1, ông thoáng mĩm cười tiếp tục nhìn về phía chiến trường trước mắt.
Mặc dù việc đánh bại đàn sứa là bất khả thi nhưng mục đích ban đầu cũng không phải là đánh bại mà chỉ cần giữ chân chúng mà thôi. Hai chiếc thuyền đầu tiên đã chứa đầy người và bắt đầu khởi hành rời khỏi đảo, hướng về đất liền tránh xa vùng nguy hiểm này.
Nhưng chưa đi được bao xa thì dị biến nổi lên, ngay phía trước hướng những chiếc thuyền đang di chuyển. Từ dưới mặt biển từ từ nổi lên một thứ còn to lớn hơn gấp hàng chục lần so với sứa mẹ, cứ như hàng chục ngọn núi cùng sáp lại và đắp nặn lên cái kích thước khổng lồ này.
Một con cá voi khổng lồ từ dưới mặt nước biển trồi lên, từ vị trí này có thể nhìn thấy được con mắt to tròn đến đáng sợ của nó. Không đợi mọi người kịp phản ứng, phần đầu của con cá voi dần nâng cao lên so với thân hình phía sau của nó. Con cá voi đang há cái miệng to lớn và đen ngòm của nó ra. Giây tiếp theo, nước biển như một cái bồn tắm vừa được mở nút thoát nước, ào ạt trôi như sóng thần vào trong cái miệng to lớn của con cá voi.
Tiếng la hét trong tuyệt vọng cùng sợ hãi của những người trên hai con thuyền vang dội đến tận hòn đảo này. Mọi người trố mắt nhìn hai chiếc thuyền bất lực mà trôi vào cái miệng to lớn và đen ngòm của con cá voi. Âm thanh tắt ngắm khi cái miệng lớn của con cá voi khép lại.
« Thứ...quái...quỷ...gì ? » Zec ấp úng nói ra từng lời, như không tin vào mắt cậu
Rất tiếc là giờ phút này đến bản thân Bác Cổ cũng chẳng thể giải đáp được cho cậu. Đến bản thân ông còn đang chìm trong bàng hoàng với sinh vật to lớn trước mắt mình lúc này.
Có lẽ không riêng gì Zec và Bác Cổ mà toàn bộ những người ở đây là lần đầu tiên trong đời được nhìn thấy một sinh vật sống to lớn đến như vầy. Sợ rằng trên trái đất này chẳng còn sinh vật nào có thể so kích thước với nó, con người đối với nó chắc chỉ được coi là cá con mới sinh trong biển mà thôi.
« Thưa ngài, giờ chúng ta làm gì đây ? » Một người lính có vẻ là lãnh đạo những người lính khác vội chạy về hỏi Bác Cổ, mặc dù đã cố gắng kìm chế nhưng vẫn không thể dấu được âm thanh có chút run rẩy phát ra của người lính này.
« Đánh lại nó không ? » Bác Cổ không vội trả lời người lính mà quay sang hỏi người mạnh nhất ở đây, EXP 1
Nam Thành ngước đầu nhìn thân ảnh khổng lồ của con cá voi, thoáng trầm ngâm nói :
« Không thể »
Bác Cổ cũng đoán ra được câu trả lời này, ông bất lực mà nhìn từ con cá voi sang những người còn sót lại trên đảo này, ai cũng đang nhìn ông trong hy vọng ông có thể làm gì đó để giúp bọn họ sống sót rời khỏi đây. Nhưng một vài cô gái cùng những người nhát gan đã rưng rưng nước mắt, có người còn ngồi bệch trên mặt đất mà ôm đầu kêu cha gọi mẹ, trái ngược hoàn toàn với bộ dạng thông minh điềm tĩnh ngày thường khi làm thí nghiệm của họ.
« Nhưng có thể thử ngăn cản nó » Nam Thành nói tiếp khiến Bác Cổ phải ngoắc đầu từ nhìn anh ngay lập tức
« Tôi sẽ ngăn nó mở miệng » Nam Thành nói tiếp, lời ích ý nhiều ám chỉ
Bác Cổ không chút phân vân suy nghĩ mà ra lệnh với người lính :
« Cho lên hết toàn bộ thuyền, tất cả thuyền sẻ xuất phát cùng lúc, chúng ta sẻ đi vòng qua con cá voi này »
« Nhưng thưa ngài, nếu nó... » Người lính lo lắng muốn hỏi, lỡ nó quyết không buông tha bọn họ thì sao. Chỉ một cái nhích người đơn giản cũng đủ để cái miệng của nó ở đối diện với đoàn thuyền của bọn họ.
« Ta tự có cách ngăn chặn nó, các ngươi muốn liều tìm đường sống hay ở trên đảo này chờ chết hả ? » Bác Cổ lúc này bộc lộ ra khí thế lãnh đạo trong từng ấy năm quản lý quân ngũ của mình. Đôi mắt ông sắc bén lộ ra thần thái khiến kẻ khác không thể không tuân theo.
Người lính đội trưởng vội đứng thẳng người hô « Tuân lệnh », sau đó vội đi về phía bến tàu để điều động theo lệnh Bác Cổ.
« Có ổn không vậy ? » Zec lo lắng hỏi
« Không » Bác Cổ đáp ngay « Nhưng giờ đó là cách duy nhất »
--------------------------------------
Ngày hoàn thành: 31/12/2020
----------------------------------
Ủng hộ BoLinhHong
Tài khoản Ngân Hàng Vietinbank
Người nhận: Hoàng Bảo Linh
Mã số tài khoản: 108006424771