Bởi vì Long Ngạo biết rõ, ở đây người hại người, cuộc sống sinh tồn đầy rẫy những âm mưu, thực lực tuy quan trọng nhưng sự thích ứng cũng quan trọng không kém.
Chính vì như thế, vô hình chung đã đẩy Long Ngạo đến chỗ nhiều lần giết chóc và lạnh lùng.
Hình như cũng tán thưởng, Cuồng Ngạo lạnh lùng nói ra:
"Chuyện về ngươi ta đã nghe nói, phải thừa nhận ngươi thật là một trường hợp đặc biệt, ta rất kinh ngạc, mười năm trước vì sao ngươi không cách nào làm được nội kình tuần hoàn không thôi?"
"Ta cũng không biết."
"Việc này thực sự kỳ quặc, nhưng sự kiên trì và không buông bỏ của ngươi khiến ta rất kính nể, không phải ai cũng có thể làm được như ngươi."
Long Ngạo cười cười, cũng không nói gì thêm.
Đúng lúc hai người đã về tới Tinh Vân thành.
Tinh Vân thành có tổng cộng năm thế lực lớn, theo thứ tự là hoàng thất Tinh Vân, Long gia ngũ giai, Miêu gia, Trình gia, Nam Cung gia, trong đó tứ đại gia tộc thường kiềm chế lẫn nhau, tranh đấu gay gắt, thậm chí có ý nghĩ tiêu diệt đối phương.
Hoàng thất Tinh Vân đúng là nhìn trúng điểm yếu này của tứ đại gia tộc, cho nên ngồi đó ngư ông thủ lợi, họ cứ để cho tứ đại gia tộc kiềm chế lẫn nhau, nhằm đạt mục tiêu cuối cùng là củng cố hoàng thất.
Trên con đường xa hoa nhất của Tinh Vân thành.
"Bổn thiếu gia bao năm qua chưa từng gặp được mỹ nhân như thế này. Ta thèm chết mất, thèm chết mất!”
Mộc Yêu là thiếu gia của Miêu gia, mặt mũi nhìn chẳng phải nam cũng không phải nữ, phối hợp với dáng người tuấn tú hình thành nên bộ dáng yêu nhân. Lúc này Mộc Yêu nước miếng chảy ròng ròng, hận không thể đi lên trực tiếp “làm thịt” Vương Vũ Âm ngay tại chỗ.
Thiên phú và tiềm lực của Mộc Yêu đều rất không tồi, lúc còn nhỏ tuổi đã đạt tới cảnh giới Bách Tán Thiên. Nhưng Mộc Yêu trời sinh háo sắc, vừa thấy được mỹ nữ thì đã không chịu được, với tư cách nhị thế tổ, hơn nữa thực lực bản thân cũng rất mạnh, Mộc Yêu từ nhỏ đã coi trời bằng vung, quần là áo lượt đến cực điểm.
Giờ khắc này Vương Vũ Âm đã không còn là một nữ nhân béo như lúc trước, dáng vẻ nàng thướt tha mềm mại, khuynh quốc khuynh thành. Mỹ nữ như thế Mộc Yêu làm sao có thể không động tâm, thậm chí không ngừng chảy nước miếng.
"Cút ngay."
Vương Vũ Âm tại Xích Hỏa trấn nổi danh là bá nữ, cộng thêm bản thân cũng là võ giả nội kình Thập Trọng Thiên, trên người tỏa ra một luồng khí thế hùng hổ dọa người.
"Ôi, ta chính là ưa thích mỹ nữ khí thế như vậy, đến đây, bổn thiếu gia hôn một cái trước rồi mới nếm thử hương vị."
Vẻ mặt Mộc Yêu vô sỉ chảy nước miếng, hai tay đã thò ra rất nhanh, đám người đứng nhìn xung quanh hình như đã nhìn quen lắm rồi, huống chi Mộc Yêu sau lưng còn có cả Miêu gia, thực lực và nội tình đều còn tại đó.
"Ngươi muốn chết."
Tính cách Vương Vũ Âm há có thể trơ mắt nhìn đối phương đùa giỡn mình, nàng nổi giận gầm lên một tiếng, một tay xuất chưởng, hung hăng bổ ra.
"Nội kình Thập Trọng Thiên?"
Mộc Yêu rất ngạc nhiên, nhưng dường như càng có thêm hứng thú, hắn dâm đãng cười hắc hắc, khí thế Tiên Thiên cường đại phô thiên cái địa áp đi chưởng của Vương Vũ Âm.
Vương Vũ Âm nói thế nào cũng chỉ là võ giả Hậu Thiên, làm sao có thể chống đỡ khí thế Tiên Thiên, cảm giác mình giống như bị buộc chặt lại vậy, sắc mặt nàng lập tức kinh hãi, cơ hồ khiếp sợ quát:
"Ngươi là võ giả Tiên Thiên sao?"
"Được một võ giả Tiên Thiên yêu thích, đây là vinh hạnh của ngươi đó."
"Cho dù chết ta cũng sẽ không để ngươi khi nhục!"
Trong nội tâm Vương Vũ Âm biết rất rõ, thực lực của nàng hiện giờ căn bản không phải là đối thủ của tên kia, một khi bị chế trụ thì chỉ có một kết quả, chính là bị yêu nhân kia lăng nhục.
Chỉ còn cách cắn lưỡi tự vẫn.
Bị mấy tên nô bộc của Miêu Yêu khống chế, Vương Vũ Âm lặng lẽ trừng mắt, nhưng đúng thời điểm nàng đang chuẩn bị cắn lưỡi tự vẫn thì một đạo khí thế khủng bố từ trên trời giáng xuống.
"Đồ yêu nhân chết tiệt, thả vợ ta ra."
Một luồng khí thế Nhất Tuyến Thiên khủng bố, thật giống như ngàn cân cự thạch trực tiếp giáng lên người Mộc Yêu, không biết có phải hắn chủ quan, hoặc là thân thể suy yếu, Mộc Yêu bị luồng khí thế này đè xuống, “răng rắc” một tiếng, hắn quỳ rạp xuống đất.
"Thiếu gia!"
"Mẹ kiếp, ngươi rốt cuộc là ai mà dám trêu chọc thiếu gia nhà ta?"
Long Ngạo từ phía trên mà giáng xuống, sắc mặt quả thực khó xem tới cực điểm, sát khí trên người tung hoành, căn bản không để cho những tên nô bộc Miêu gia này tiếp tục có cơ hội kêu la nữa, khí thế của hắn áp tới, “răng rắc, răng rắc”, mấy tên nô bộc cũng đã bị giết chết.
"Ngươi giết nô bộc của ta?"
Mộc Yêu không dám cử động, ngoan ngoãn quỳ trên mặt đất, bởi vì hắn đã rõ ràng cảm nhận được đối phương là võ giả Nhất Tuyến Thiên, trong mắt Nhất Tuyến Thiên thì Bách Tán Thiên thật giống như tiểu hài tử(*) vậy, không đáng để nhắc tới.
"Dám lăng nhục vợ của ta, chết đi."
Nhìn thấy người yêu từ trên trời giáng xuống, hai mắt Vương Vũ Âm lộ ra vẻ hạnh phúc. Ngay lúc Long Ngạo chuẩn bị ra tay giết tên Mộc Yêu, Cuồng Ngạo bỗng nhiên ngăn hắn lại, lắc đầu nói ra:
“Hắn là người của Miêu gia."
Miêu gia, hai chữ vô cùng đơn giản, nhưng trong đó ẩn chứa ý tứ không hề đơn giản.
Với tư cách là một trong năm đại Cự Đầu của Tinh Vân thành, nội tình và thực lực của Miêu gia còn sừng sững ở đó, nhưng tên kia có ý đồ khi nhục nữ nhân của mình, Long Ngạo dễ dàng bỏ qua cho hắn vậy sao?
"Tiểu tử, ta là thiếu gia Miêu gia, nếu ngươi dám giết ta, Miêu gia nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi."
Nhìn sát khí tung hoành trước mặt thiếu niên, Mộc Yêu hoảng sợ quát:
"Ngươi không thể giết ta, nếu không mặc kệ ngươi là người phương nào, Miêu gia ta đều sẽ không bỏ qua cho ngươi."
Đối với cái loại nhị thế tổ quần là áo lượt này, Long Ngạo đương nhiên không cần có chút kiêng nể gì. Hắn hừ lạnh một tiếng, quát:
"Tội chết có thể miễn nhưng tội sống khó tha!"
Lúc này Mộc Yêu hoảng sợ chăm chú nhìn thân thể Long Ngạo chuyển động, “răng rắc, răng rắc”, bốn phía truyền đến tiếng kinh hô, bởi vì trước mắt bao nhiêu người, Mộc Yêu bị một chưởng chặt đứt hai cánh tay và một cái lưỡi.
"Ô ô ô, ô ô ô."
Yêu nhân đã không cách nào nói chuyện được nữa, giọng Long Ngạo lạnh như băng nói ra:
"Đừng tưởng rằng ngươi có Miêu gia làm chỗ dựa mà có thể làm xằng làm bậy, hôm nay là trừng phạt nhỏ cảnh cáo lớn, ngày sau nếu để cho ta gặp lại ngươi, ta nhất định tru sát ngươi."
Mặc kệ hậu quả sẽ như thế nào, Long Ngạo nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Vương Vũ Âm, cùng với Cuồng Ngạo nhanh chóng rời đi. Cho tới giờ khắc này, đám người bốn phía còn chưa kịp có phản ứng gì, gần đây nhị thế tổ Miêu gia coi trời bằng vung, mà nay rõ ràng lại bị người ta cắt lưỡi, còn chặt đứt hai tay, điều này có thể sao?
Trong tửu lâu.
"Vũ Âm, tại sao nàng lại đến Tinh Vân thành?"
Vẻ mặt Vương Vũ Âm lộ vẻ lo lắng, nàng đã biết rõ thân phận tên yêu nhân kia, chính là thiếu gia của Miêu gia, một trong ngũ đại Cự đầu Tinh Vân thành. Không nói đến thực lực của Mộc Yêu, chỉ cần là thực lực và nội tình của Miêu gia, bọn họ cũng không thể đối phó.
"Ta lo lắng cho huynh, cho nên muốn đến xem, Long Ngạo, chúng ta đắc tội với Miêu gia, có phải sẽ gặp phiền toái rất lớn hay không?"
Bất kể nữ nhân cường hãn như thế nào, một khi có người thương thủ hộ(*) đều sẽ biến thành tiểu nữ nhân, cho dù là Vương Vũ Âm cũng không ngoại lệ.
Long Ngạo cười cười, an ủi Vũ Âm:
"Việc này nàng không cần hỏi nhiều, sau khi ăn xong nàng lập tức rời khỏi Tinh Vân thành, nhớ kỹ, đừng tự ý đến nữa, chờ ta giải quyết xong chuyện ở đây sẽ trở về tìm nàng, hiểu chưa? "
"Huynh đừng đuổi ta đi, ta muốn ở lại lo công việc cùng huynh, ta muốn chúng ta cùng vào sinh ra tử."
"Vũ Âm, ta biết rõ nàng lo lắng cho ta, nhưng ta mong không có chuyện gì xảy ra với nàng, hi vọng nàng có thể hiểu được, chờ một chút ta sẽ đưa nàng rời khỏi đây."
***
(*) Tiểu hài tử: Đứa con nít.
(*) Thủ hộ: Bao bọc, che chở.