Cô nhìn đồng hồ chỉ điểm 7h mà vẫn thấy Quân ngồi đó thong thả như chẳng có chuyện gì thì cô vớ cái gối tính ném vào người Quân mà ai dè Quân né được
- Anh biết bây giờ là mấy giờ rồi không?? - Nhi chỉ vào cái đồng hồ
- Biết!! - Quân nhún vai rồi thong thả mở ti vi - Hôm nay anh nghỉ mà!!
- Thế em đi làm đây!! - Nhi bị quê nên lẻn lẻn đi lấy cặp xách mà giọng nói nhỏ xíu
Lên đến phòng, Nhi đang soạn sửa bỗng có tiếng bước chân chạy lên vội vã. là Quân chạy lên phòng mà thở hổn hển
- Sao chạy như ma đuổi vậy??
- Ba mẹ đến chơi kìa!! - Quân chỉ xuống phòng khách
Nhi ngạc nhiên mà chạy xuống. Không phải ông Hùng với bà Widel nói rằng sẽ về Mĩ từ tháng trước sao? Cô chạy xuống đã thấy ba mẹ mình ngồi dưới phòng khách như hoàng đế với nữ vương
- Con tưởng ba mẹ về Mĩ rồi chứ... - Nhi xuống rồi vưa đi vào bếp vừa hỏi
- Mai ba mẹ đi!! Cho 2 đứa cái này! - bà Widel cười rồi đẩy 1 tấm vé gì đó trước mặt Quân
- Này là gì ấy ba mẹ?? - Quân nhìn tấm vé ấy rồi ngây ngốc nhìn 2 người trước mặt mình
- Cái này cho 2 đứa đi nghỉ dưỡng ở khu resort mới mở của đối tác của ba mẹ. Cái gì mà...Đầy đủ tiện nghi...Cảm xúc thăng hoa gì ấy!! - bà Widel ráng nhớ nhưng cứ mập mờ
Quân nghe là đủ hiểu luôn. Còn Nhi trong phòng bếp đang pha nước thì lỡ tay làm đổ khi nghe bà Widel nói
Cô bưng trái cây với nước trà ra đặt lên bàn rồi nhìn ba mẹ mình. Ông bà nháy mắt cười tươi tắn. Cô biết ngay mà..Chắc là đối tác bên này có việc mới về chứ làm gì có vụ ở lại đưa tấm vé thế này. Đã thế còn nháy mắt và cười nữa chứ...
Quân uống cà phê thì ông Hùng cười rồi nói
- Đôi lúc 2 đứa cũng phải hâm nóng lại tình cảm chứ. 1 tuần nồng cháy đâu có sao đâu!!
Quân suýt sặc.. Cái gì mà hâm nóng..cái gì mà nồng cháy....Mỗi ngày như thế này chưa đủ nóng hay sao?? Quân chỉ biết nhăn nhó cười. 2 ông bà thật là tỉnh khi nói mấy câu đó
Nói chuyện 1 hồi thì ông bà cũng về. Nhi thở dài nhìn tấm vé rồi nhìn Quân. Anh không biết gì đâu ấy... Cái này là tự Nhi quyết định có đi hay không.. anh ngoài cuộc nhé!!
Kết quả là 2 đứa nhỏ được gửi gắm qua nhà Nguyên với Sơn và 2 vợ chồng trẻ xách vali đi nghỉ dưỡng 1 tuần. Đi hết 1 ngày mới tới nơi. Lấy phòng xong thì chợt có giọng nói quen thuộc cất lên ở giữa khách sạn
- Chà chà!! 2 đứa đến khai trương resort của anh sao? Anh tưởng là bác Hùng với bác Widel tới chứ!! - Minh chứ ai vào đây, lâu ngày không gặp thì nhìn anh có vẻ ra dáng 1 người đàn ông rồi đấy!
- A..Anh Minh..Anh Tuấn!! Lâu quá không gặp. Hôm nào vào Nam chơi với bọn em!! - Quân hứng khởi đến vỗ vai Minh
Khi nghe nói đến khu resort mới thì cô đã nghe rồi. Tóc cô đã có vài cọng không gió cũng bay. Biết ngay là bị gài mà!! Hơi đâu tự nhiên chạy từ Mĩ qua đây chỉ để đưa tấm vé tào lao này cơ chứ!! Chắc ông bà đã lên lịch du hí ở đâu rồi thì đúng hơn
Cất đồ đạc xong thì Minh với Tuấn dẫn Quân với Nhi đi tham quan khu resort. Có thể nói 2 người khá đầu tư vào khu resort này. Lựa chọn vị trí cũng khá thuận lợi, thích hợp cho những cặp đôi mới cưới vào hưởng tuần trăng mật
Xong việc thì Minh với Tuấn cũng mắc việc nên đi trước. Quân với Nhi đi dạo theo ven biển cát trắng. Chẳng phải thơ mộng gió thổi bay bay đâu mà là gió thổi xù cả tóc rồi còn ăn cát vào miệng đã thế trời còn nắng cháy hết da
- Em nghĩ đây là sai lầm!! - Nhi cáu gắt chỉnh lại mái tóc rối
- Có sao đâu! Sai lầm này thú vị đấy! - Quân đi sát bên cô rồi quàng tay qua cổ cô kéo cô xuống đi liểng xiểng trên bãi biển
Mới đó cũng đã hết nửa tuần. Lướt ván, đi xe trên nước cũng là 1 loại hình giải trí cũng khá thú vị.. Cô lái xe đó còn kinh hơn là đi moto trên con đường trải nhựa kia
- Trông em vui thế!! Sai lầm thú vị phải không?? - Quân ngồi trên chỗ nghỉ nhìn cô vừa lái xe rồi về chỗ nghỉ
- Khá vui!! Anh thử xem nào... Ngoài lướt ván thì thả dù với đi xe trên nước anh chẳng chơi gì cả - Nhi kéo Quân đi nhưng bị anh giật ngược lại
nói thật nếu có chết anh cũng sẽ không bao giờ leo lên cái xe trên nước kia. Lái thì biết nhưng anh mà đi với cô thì thể nào cô cũng cho anh 1 trận bán sống bán chết!!
- Đồ chết nhát!! - Nhi bĩu môi nhìn Quân
- Đừng có tưởng công kích như thế anh sẽ làm theo lời em! - Quân cốc nhẹ vào đầu cô. Anh chẳng lạ gì nữa...Cô mà công kích cái gì thì anh lúc nào cũng sừng sộ làm theo riết rồi có kinh nghiệm kiềm chế
Đến tối tự nhiện căn phòng của Nhi và quân bỗng đầy cánh hoa hồng rồi nến, đèn bật thì màu đỏ dịu... Cái này là do lúc đang đi chơi thì Minh phá cửa vào kêu chỉnh sửa tùm lum. Việc này không Minh nghĩ đâu mà là Tuấn em yêu công thêm Sơn yêu quí và Nguyên tào lao thêm vào
2 vơ chồng chỉ biết ôm mặt thở dài. Còn muốn cái gì nữa đây!!? Mặc kệ căn phòng có như thế nào thì 2 người vẫn tỉnh queo đi tắm rồi đi ăn tối. Lúc về thì 2 vợ chồng nhảy lên giường ôm nhau coi phim như thường
- Nhi này!! - Quân lấy tay Nhi đang gối đầu mà vuốt tóc cô rồi nói nhỏ
- Gì? - cô dán mắt vào coi phim và đưa tay lấy ít bỏng ngô từ trên tô bỏng ngô đầy ắp được đặt trên bụng anh
- Lúc em biết em mang thai tại sao em không quay về... - Quân tựa đầu gần Nhi rồi hỏi..Có lẽ điều anh thắc mắc về Nhi vẫn còn sót lại
- Lúc viết bức thư ấy thì em chỉ viết cho vui.. Tính 5 tháng thì về.. Qua đó được 1 tháng thì mới biết. Em sợ nếu về thì anh sẽ....bỏ em!! Anh còn phải chuyên tâm học để còn có thể kiếm việc làm ổn định!! Nghĩ tới thời điểm em viết trong bức thư ấy là thời điểm thích hợp nên em quyết định sau 5 năm sẽ quay về nói với anh - Nhi nhìn Quân rồi tựa sát đầu vào người anh rồi từ tốn kể chuyện
- Ngốc thật... Suy nghĩ anh sẽ bỏ em thật đáng bị phạt - Quân cười rồi nâng cằm Nhi lên
Chẳng nói chẳng rằng mà Quân bỏ tô bỏng ngô xuống giường rồi tắt ti vi và hôn Nhi nghiến ngấu. Và chuyện gì đã diễn ra chắc tất cả đều biết nên khỏi kể làm gì. Hết tuần thì 2 vợ chồng lại trở về cuộc sống bình thường như mọi ngày. Có 1 chuyện duy nhất là do cô ham chơi quá nên lúc về bị cảm nắng nằm lì ở trong phòng đợi Quân nấu cháo cho ăn
- Ăn cháo cho mau khỏe!! - Quân bê tô cháo nóng hổi lên phòng
- Không ăn!! Không ăn - Nhi lăn từ bên này qua bên kia không chịu ăn..nói thật giờ cô chẳng muốn ăn chút nào
- Ăn nhanh rồi anh thương... - Quân thổi muỗng cháo rồi ngồi lên giường tóm cô lại
- Không...... Không ăn đâu!! - Nhi nằm đó mà lắc đầu kịch liệt
Ừ..Chuyện gì cũng có giới hạn của nó...Và sức chịu đựng của Quân cũng vượt qua giới hạn nên anh nghiến răng nhìn cô và bóp miệng cô và đút nhanh. Nhi yếu hơn nên chịu sự điều khiển của anh mà ăn hết tô cháo. Anh bê tô cháo xuống nhà rồi khi đi lên đã thấy cô rúc góc giường cuốn chăn như cục bánh bao
- Đồ bạo hành...Thương cái khỉ khô.... Biết thế tôi ở Mĩ với Zen và Cill còn sướng hơn!! - Nhi phồng má lẩm bẩm
- Em vừa nói cái gì đấy!? - Quân cười rồi nhìn cô rúc trong chăn đã thế còn có cái kiểu hờn dỗi trông dễ thương hết sức..Thì ra bé Cill lấy sự dễ thương tiềm ẩn sao - Đừng tưởng em bị bệnh thì anh không dám làm gì em
- Gì gì?? Anh tránh ra!! - thấy Quân trèo lên giường với bộ mặt gian tà mà cô thấy điều không lành
Anh cười...Cô xám mặt. Từ khi nào mà cô lại sợ anh như thế này cơ chứ...Cứ đợi cô khỏe thì anh sẽ biết tay cô. Chuyện đó là chuyện lúc sau.. Còn bây giờ thì cô không thể nhúc nhích gì nữa rồi. Anh khóa hết chân tay cô rồi
- Buông ra... Lúc bên resort chưa đủ sao?? Muốn bị lây bệnh à? - cô cố gắng thoát như vô vọng rồi
- Kệ... Chúng ta có thêm 1 đứa nữa nhé!! - Quân cười rồi chùm chăn lên cả 2
Chẳng biết Cill với Zen có thêm em hay không mà thấy tình hình này có thể sau khi Nhi khỏe lại thì Quân có nguy cơ nằm viện dài hạn... Cuộc sống của gia đình này lúc nào cũng đầy những chuyện dở khóc dở cười nhưng họ rất hạnh phúc với hoàn cảnh này...
_________________________________________________________________
T/g: Cho mình xin ý kiến của các bạn để lấy kinh nghiệm làm bộ khác