• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"KHÔNG ĐÚNG!"

Những người xung quanh giật mình khi nghe thấy tiếng hét của Lâm Lâm, ngay cả Tiểu Vi đứng gần đó đang mơ mơ màng màng cũng bị hù giật thót tim, quay qua hóng hớt có chuyện gì hay

"Lâm Lâm!"

Tê giác rừng xanh ngạc nhiên

"Cậu bị gì vậy Lâm Lâm?"

Mục Sa Sa hỏi

"Phải đó, cô gái nhà ngươi bị gì vậy?"

Ngay cả chú linh thú màu tím kia cũng tức giận mà hỏi Lâm Lâm

"Cậu nói không có đúng, Sói tím hoang dã không hề phá hoại ngôi làng này, cậu ấy chỉ muốn giúp thôi!"

"Cô chắc?"

"Tôi chắc chắn!"

"Vậy thì hãy kiểm chứng"

Nói rồi, chú linh thú màu tím dẫn Lâm Lâm và Sa Sa đi đến một chỗ khuất sau ngôi làng, nơi này được bao bọc bởi rong rêu dày đặc nên ít thấy, Tiểu Vi cũng long nhong đi theo thì đạp trúng một cành cây tạo ra tiếng động

<Í chết!>

<Tiểu Vi ơi là Tiểu Vi!>

"Hửm?"

Lâm Lâm khó hiểu quay ra sau nhìn khi nghe thấy tiếng động, Mục Sa Sa thấy vậy mới hỏi cô

"Sao vậy Lâm Lâm?"

"Không có gì chỉ là nghe thấy có tiếng động lạ thôi nhưng chắc tớ nhầm"

"Cậu khiến tôi bất ngờ quá đó!"

"Hai cô hãy nhìn đi!"

Nói rồi chú linh thú kia vén màn rong dày đặc kia lên để lộ ra những hình ảnh đau thương. Các linh thú khác bị phá hủy, có vài linh thú thì chỉ bị trọng thương còn số nhiều là bị phá hủy hoàn toàn

Lâm Lâm khá sốc trước sự việc, cô không tin vào mắt mình nữa. Còn Sa Sa thì đâu quan tâm mấy vụ này đâu, nhìn cho có thôi. Còn Tiểu Vi thì khá thờ ơ trước sự việc vì vụ này cô nhìn hoài ấy mà, và cũng vì linh thú đầu tiên của cô từng bị phá hủy như thế nên cô như không có cảm xúc gì với mấy cảnh này

"Đây......đây.......là do Sói tím hoang dã làm sao?"

"Cô nghĩ là ai?"

"Không......không......đúng.......Sói tím hoang dã không bao giờ làm việc này, không bao giờ!"

"Đến bây giờ mà cô vẫn kiên quyết với quyết định của mình, thật đáng hổ thẹn"

"Đừng có nói Lâm Lâm như thế!"

Mục Sa Sa đứng chắn cho Lâm Lâm khi cô còn bận chìm đắm vào suy nghĩ, Sa Sa tuy không quan tâm việc này lắm nhưng đụng vào bạn của cô thì đừng hòng, nếu không tin thì phải có bằng chứng để chứng minh

"Cô đúng là sự sỉ nhục khi bao che cho cô ta"

"Vì lý do gì?"

"Hả?"

Cả linh thú và Lâm Lâm đều ngạc nhiên với câu hỏi của Sa Sa, Tiểu Vi đứng núp ở xó nào cũng bất ngờ nữa

"Ngươi nói gì?"

"Vì lý do gì? Mà ngươi lại nghĩ Sói tím hoang dã phá hoại ngôi làng này? Nói mau!"

"Hừ! Ta biết sẽ có người hỏi mà. Ngươi muốn biết?"

"Đúng vậy!"

"Được rồi, vì ta nghĩ Sói tím hoang dã thuộc dưới trướng của Hàn Thiên Ngạo!"

"Sao cơ?"

"Chính mắt ta đã thấy bóng dáng của Sói tím hoang dã lảng vảng ở gần tên đã bị nguồn sức mạnh bóng tối chiếm lấy, Sói tím hoang dã là một kẻ phản bội!"

"Đừng có mà nói năng hồ đồ nữa! Chúng tôi không tin!"

Lâm Lâm và Sa Sa đồng thanh, cả hai đều có mục đích riêng của mình. Lâm Lâm tuy không tiếp xúc với Sói tím hoang dã nhiều nhưng chắc chắn rằng Sói tím hoang dã là một người tốt không bao giờ làm mấy việc này

Còn Sa Sa thì là không bao giờ tiếp xúc với Sói tím hoang dã nhưng cô đã tiếp xúc qua với Sói xanh hoang dã của Kiệt Vũ nên cũng không thể để linh thú của hai anh em nhà này bị sỉ nhục một cách thậm tệ như vậy

"Các người không tin? Đêm nay các người sẽ thấy!"

"Được!"

"Tôi quyết định sẽ giải oan cho Sói tím hoang dã!"

Lâm Lâm kiên quyết

"Thật là một nỗi sỉ nhục, hai cô gái như các ngươi cũng vô dụng như hai kẻ phản bội Sói tím hoang dã và Sói xanh hoang dã khi gặp kẻ thù mà thôi"

"Im đi!"

<Thưa hai cô đừng để bạn mà thành thù chứ>

Tiểu Vi đứng nấp một góc nghĩ thầm, đang là người nhờ đến giúp đỡ, cãi nhau một hồi chắc biến thành kẻ thù của nhau luôn quá. Chán quá cô liền chạy đi chỗ nào đó chơi, mặc kệ câu chuyện diễn biến tiếp theo ra sao, quan trọng là chơi

<Chị ấy dám.....>

Trong khi đó Tiểu Vi đâu hay biết rằng Song Nguyệt ở căn cứ vẫn luôn theo dõi cô, hiện giờ thì Song Nguyệt đang rất ba chấm không biết nên nói gì khi thấy cảnh tượng trước mắt mình, rõ ràng là đang trốn tránh nhiệm vụ đúng không?

Cô liền dùng liên kết đặc biệt của mình với các linh thú, việc này là do đi truyền và cũng chỉ riêng cô có trong Hành tinh linh thú này, để liên kết với Mãng xà ngọc động của chị Tiểu Vi

-Mãng xà ngọc động

"Song Nguyệt?"

-Là tôi!

"Có chuyện gì?"

-Còn hỏi có chuyện gì nữa hả? Hai người có quan tâm tới nhiệm vụ không? Mau mau canh chừng chị Tiểu Vi cho tôi, nhắc chị ấy phải nhớ nhiệm vụ không được lơ là không thì khi về cậu sống không bằng chết

"Được......được......được......tớ sẽ đi ngay, cậu đừng giận"

Mãng xà ngọc động giật mình khi nghe Song Nguyệt mắng, rõ ràng là cô nàng này có theo dõi cậu và Tiểu Vi từ xa nên mới phải dùng liên kết đặc biệt, ôi trời Tiểu Vi cậu hại chết tớ một mạng rồi đó

Quay về bên phía của Lâm Lâm và Sa Sa, hiện giờ cả hai đang đấu mắt với chú linh thú kia còn Tê giác rừng xanh và Voi Diêu thì chỉ nhìn mà không biết nên làm gì

"Tôi quyết định tối nay sẽ lôi đầu tên đã phá hoại làng và chứng minh rằng Sói tím hoang dã vô tội"

"Tuỳ cô, đừng làm sao mà ngày mai tôi thấy xác cô và cô gái kia nằm ở giữa rừng"

"Ngươi....."

Mục Sa Sa tức giận

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK