- Hửm, là hắc xà sao? Hàn Liệt chết tiệt hôm nay dám thả xà vào phòng ta, lần sau bản cô nương sẽ đánh ngươi nằm sấp bò ra ngoài!
Vân Lam lật tay đánh văng hắc xà đang phóng tới chỗ nàng, bất quá con hắc xà này cũng không dễ trêu, nó vậy mà nhất nhất tránh thoát khỏi công kích của nàng, thân thể mềm mại như roi mây của nó uốn cong lại lấy sức lại nhào tới trước mặt nàng, miệng nhỏ mở to lộ ra răng nanh chứa đầy nọc độc lóe lên từng tia màu xanh lục, Vân Lam xoay người tránh đi, hắc xà bổ nhào tới không kịp đổi hướng hoa hoa lệ lệ đập vào thành giường răng nanh ghim chặt vào ván gỗ, nọc độc liền theo đó tiết ra ăn mòn một góc giường, Vân Lam nuốt một ngụm nước bọt, không phải chứ Hàn Liệt hắn lần này tìm đâu ra một con hắc xà lợi hại như vậy chứ? Khoan đã, đôi mắt của con hắc xà này làm sao quái lại như vậy chứ, cứ như mắt của mèo vậy. Tuy có nghi hoặc nhưng Vân Lam không nghĩ ngợi nhiều thừa lúc nó còn đang bị kẹt ở thành giường nàng liền vun tay lên hỏa diễm nhanh chóng bao trùm lấy cơ thể của hắc xà, nó giãy giụa một lát liền bị thiêu chín. Nàng xoay người ghét bỏ ném nó cùng giường gỗ ra ngoài lại thêm một hỏa cầu bay ra đốt cháy thành tro tàn.