• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Úc Thịnh quay đầu vẫy tay với họ: “Thực hiện xong thách thức rồi, bạn trai tôi đến đón tôi, tôi về trước đây, mọi người chơi vui vẻ nhé.”

Đây là lần đầu tiên Úc Thịnh ở trước mặt các nhân viên công ty trực tiếp bảo rằng Thu Tự là bạn trai của cô, tuy rằng mọi người sớm biết rõ nhưng lần này hiển nhiên không giống thế.

Cảm thấy giống như quan hệ yêu đương bí mật không ổn định trong công sở - mập mờ giữa nữ tổng tài và trợ lý nam giờ đây lại quang minh chính đại hôn nhau mà công bố thiên hạ.

Vậy nên lần này trợ lý Thu rốt cuộc cũng xem như đã chuyển chính ở chỗ Sếp Úc bọn họ rồi sao?

Nói thật thì, Sếp Úc đẹp như vậy, lại có tiền, hơn nữa vì Thịnh Lạc Quang Ảnh ở ngay dưới lầu, ra vào đều là nghệ sĩ trẻ, bên cạnh cô có mấy tiểu thịt tươi vây quanh và hiến ân cần cũng là chuyện rất bình thường.

Nhưng so với những người khác, trong mắt mọi người, người xứng với Sếp Úc của họ vẫn là trợ lý Thu.

Họ đến công ty sớm, khi đó những gì trợ lý Thu cống hiến họ đều thấy cả, một tuần bảy ngày, những người khác vẫn có thể nghỉ ngơi hai ngày nhưng mỗi ngày anh đều làm việc.

Ai có thể vì phần công việc này mà liều mạng như thế này, nói đến cùng vẫn không phải là vì Sếp Úc sao.

Nếu đổi thành là họ, họ cũng chọn trợ lý Thu được chưa!

Họ còn thật sự khá sợ có ngày Sếp Úc mất đi hứng thú với trợ lý Thu, xoay người mập mờ với người đàn ông khác, vậy thì trợ lý Thu sẽ đau lòng biết bao!

Vẫn may Sếp Úc không hồ đồ như vậy, dù cho vừa rồi Đồng Phi kia có dùng trăm nghìn cách dâng đến tận cửa, Sếp Úc vẫn đẩy cậu ta ra.

Họ đã bảo rồi mà, trước đây cô rõ ràng không hứng thú lắm với trò chơi này, sao lại đột nhiên tham gia, có lẽ sớm đã nhìn thấy trợ lý Thu đến rồi, nên mới cố ý như thế!

Họ nhìn gương mặt u oán âm tà của Đồng Phi, trong lòng chợt cảm thấy thoải mái.

Tuy cậu ta thật sự rất đẹp trai, đặc biệt là đôi mắt xanh lam, thật sự vô cùng xinh đẹp động lòng người, nhưng thằng nhóc này ở trước mặt Sếp Úc, Nhạc tổng và những người quản lý cấp cao của Thịnh Lạc Quang Ảnh và trước mặt những người khác thật ra có hai khuôn mặt.

Trong đây có người quen rất thân với mấy trợ lý nhỏ của Thịnh Lạc Quang Ảnh, nghe có người nói Đồng Phi từ lúc chính thức ra mắt, sau đó nổi tiếng, tính tình rất tệ, cũng không phải là loại tính tình tệ hại thích mắng người tỏ thái độ, chỉ là vẻ mặt khác lắm.

Cậu ta không thích cười, đa số thời gian đều là mặt không cảm xúc, trợ lý nói chuyện với cậu ta, nhắc nhở gì đó, cậu ta cũng chỉ lười nhắc ngồi chơi điện thoại, thỉnh thoảng cảm thấy người khác phiền quá sẽ lạnh lùng lườm đối phương, ánh mắt áp chế im lặng đó luôn làm trợ lý bất giác ngậm miệng.

Nếu như trợ lý còn muốn nói tiếp, cậu ta sẽ ném điện thoại, trực tiếp bảo đối phương ra ngoài.

Loại dáng vẻ kia luôn làm trợ lý cảm thấy cậu ta không mắng chỉ vì không muốn lãng phí thời gian và sức lực lên người những nhân vật nhỏ như bọn họ. Dẫu sao thì mắng người cũng cần động não và động miệng.

Cảm giác này vô duyên vô cớ xuất hiện, nhưng các trợ lý nhỏ sau khi tiếp xúc cậu ta đều có chung cảm giác ấy.

Tương đối hai mặt, vừa rồi Đồng Phi ở trước mặt Sếp Úc bọn họ, thật sự giống như một chàng trai ấm áp rạng rỡ như ánh mặt trời, nếu như đây không phải là diễn, chẳng lẽ là nhân cách phân liệt?

Nên khi nhìn thấy dáng vẻ Đồng Phi bị gượng, họ đều khá vui, lập tức kể chuyện vừa rồi vào trong nhóm có mấy trợ lý nhỏ.

“Sếp Úc cứ thế rời đi sao?” Mà Đồng Phi không định cứ thế mà thôi.

Cậu ta nhìn chằm chằm đôi môi của Sếp Úc vì hôn môi mà đặc biệt đỏ mọng, chậm rãi đi về hướng hai người, mới đi hai bước, nụ cười rạng rỡ kia lần nữa xuất hiện trên mặt cậu ta, “Chị mới chơi có một ván thôi, hơn nữa anh ấy mới vừa đến đây, chẳng lẽ chị không muốn dẫn anh ấy chơi cùng mọi người một chút sao?”

Úc Thịnh nhìn Đồng Phi một cái, cô ngược lại có hơi khâm phục đối phương, đã như thế này rồi, cậu ta vẫn chưa nguội lòng? Thật sự muốn bò lên giường cô sao?

Hơn nữa không phải nói cậu ta có thật sự có bò lên giường cô hay không, cậu ta không phải cho rằng sau khi bò lên giường cô, cô sẽ đối với cậu ta muốn gì được nấy, cho cậu ta tất cả tài nguyên sao? Cậu ta đang nghĩ chuyện tốt gì vậy?

Chẳng qua cô và Thu Tự còn yên tĩnh ở khách sạn của bãi biển tư nhân mấy đêm, hôm nay hiếm khi có một chuyến náo nhiệt sôi động tụ tập. Thế là Úc Thịnh ngẩng đầu nhìn chàng trai bên cạnh: “Anh ăn tối chưa?”

Anh nắm tay cô, mỉm cười lắc đầu.

“Nước hải sản ở tiệm này không tệ lắm, vừa rồi em ăn không nhiều, có thể ăn cùng anh thêm một chút?”

“Được.”

Hai người nói xong, trực tiếp đi về hướng trong nhà hàng, vô cùng ăn ý cùng lơ đi Đồng Phi đứng một bên.

“Sếp Úc …” Thiếu niên lai tây không cam lòng lần nữa lên tiếng, nụ cười mới vừa nở rộ đã bị một cái lườm lạnh của Úc Thịnh ngăn lại.

Đây thật sự là lườm lạnh, mang theo khí thế sắc bén và lạnh lùng của kẻ mạnh, chỉ một ánh nhìn, vốn không cần nhiều lời, đã tỏ ra lời cảnh cáo của cô.

Đồng Phi bị cô nhìn đến cõi lòng run lên, vô thức thu lại nụ cười vừa bước chân vốn muốn đi theo.

Cậu ta nhìn hai người cùng bước vào trong quầy, sau đó cô kéo anh đi đến khu vực tươi sống chọn hải sản, nghiêm túc bàn bạc với anh hôm nay ăn gì, cõi lòng run rẩy hồi lâu không cách nào bình ổn lại.

Làm sao đây, hình như thật sự có chút rung động rồi.

Nếu như là một cô gái xinh đẹp giàu có thì cũng thôi đi, trước đây cậu ta cũng không phải chưa từng gặp, nhưng cô không chỉ xinh đẹp, có tiền lại còn thông minh, còn không hề động lòng dù cậu ta trước mặt cô lấy lòng.

Ánh nhìn lạnh lùng mang theo ý cảnh cáo vừa rồi, đều là khí thế của kẻ mạnh, loại khí thế này toát ra trên người một cô gái trẻ có gương mặt tinh xảo, thuần mị làm cậu ta vốn không cách nào kháng cự.

Trước đây, có lẽ là mang theo chín mươi phần trăm mục đích rõ ràng, thích thì cùng lắm chỉ có mười phần trăm.

Nhưng thông qua vừa rồi, mục đích và kế hoạch kia đều bị cậu ta ném ra sau đầu.

Trong đầu cậu ta bây giờ đều đang nghĩ, phải có được cô gái đó, muốn để cô cũng giống như vừa rồi hôn người đàn ông kia, ôm chặt lấy cổ mình, vừa nhiệt tình vừa chủ động quấn quýt hôn minh.

Cảnh tượng như thế, dẫu chỉ là tưởng tượng cũng khiến cơ thể và tâm hồn cậu ta run lên.

***

Lúc giữa tháng tám, Úc Thịnh đã ở ven biển hơn nửa tháng cuối cùng cũng không thể không cùng Thu Tự bay về thành phố B.

Cuộc gọi đoạt mệnh liên hoàn của Chung Lộc đã call đến vô số lần, anh ta thận trọng tỏ ý nếu hai người tiếp tục hoang phế như vậy thì rất nhanh nữa sẽ mất đi anh ta.

Cuộc gọi thúc giục cuối cùng, anh ta gọi cho Úc Thịnh, dùng từ ngữ không phải là hoang phế như trẻ con nữa mà là hoang dâm vô độ.

Anh ta tỏ ý nếu như họ không quay về thì cuối năm bất kể là chia hoa hồng hay là nhà cửa xe cộ đều không thể lay chuyển anh ta, anh ta chắc chắn sẽ nhảy việc, bảo cô cứ nhìn mà làm.

Giọng nói ai oán làm Úc Thịnh phì cười, bảo biết rồi, lát nữa mình sẽ đặt vé máy bay.

“Không cần đâu, vé máy bay đã đặt xong cho hai người rồi, sáng mai trực tiếp đến sân bay lấy vé là được.” Chung Lộc thở phào nhẹ nhõm.

Thật ra Úc Thịnh vốn định quay về, trước kia kế hoạch dự trù cuộc thi cũng sắp bắt đầu rồi, cô vẫn còn có rất nhiều việc cần xử lý.

Mấy tháng sau đó, Úc Thịnh trải qua cuộc sống bận rộn công việc và có Thu Tự bầu bạn.

Trong một tuần, luôn có một hai nghệ sĩ nhỏ không mọc mắt ở trước đại sảnh tạo cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên với Úc Thịnh, họ ngoài mặt thì cung kính gọi Sếp Úc nhưng lại âm thầm liếc mắt đưa tình.

Nhưng Úc Thịnh lại luôn là người nhìn việc không nhìn người nhất, cô có thể chấp nhận một người mang theo mục đích tiếp cận, chỉ cần đối phương có thể làm tốt công việc, về phần trong lòng họ nghĩ gì, cô đều không để ý.

Nhưng công không thể chấp nhận việc những người lơ là trong công việc, tâm tư bất chính.

Theo cô thấy, đến cả chuyện trong phận sự cũng không làm tốt mà còn tốn tâm tư ở trước mặt cô xoát hảo cảm là muốn thế nào?

Ở trong Thịnh Lạc Quang Ảnh mà đến cả hai kỹ năng bình thường là bình tĩnh và che giấu cũng không chuyên nghiệp, hao tâm tổn trí tranh đấu cuối cùng lại hết đợt này đến đợt khác làm nghệ sĩ nhỏ tuyến mười tám, những nghệ sĩ khác cuối cùng cũng nhận thức ra gì đó, ai nấy thu liễm lại, không dám tiếp tục làm bừa nữa.

Tháng chín, vòng đầu của cuộc thi thiết kế tiến hành hừng hực, vòng đầu kết thúc phải cuối tháng mười, yêu cầu các nhà thiết kế đưa ra hình ảnh hiệu quả và thông tin cá nhân.

Đầu tháng mười hai, “Nghê Thường” ở trên mạng công bố tác phẩm vào vòng cuối và triển lãm công khai.

Tháng một vòng cuối cuộc thi thiết kế, tác phẩm giải nhất nhì ba có thể được đăng lên show diễn thời trang của “Nghê Thường”.

Đồng thời, cuối cùng Úc Thịnh cũng chọn xong người, tổ chức nhóm thiết kế cho công ty.

Thời gian tháng hai và tháng ba, cô thu mua một công ty thiết kế có thành tích không ngừng tuột dốc ở thành phố S, chuẩn bị tái tổ chức đồng thời xây dựng một tuyến nhãn hàng thời trang mới.

Thương hiệu mới này tạm thời chủ yếu đánh vào thời trang nam, tên thương hiệu là Thu Sắc.

Ngụ ý: Sắc thu nghiêng thành.

Đúng vậy, đây là món quà cô bỏ thời gian gần một năm, chuẩn bị tặng cho Thu Tự.

Đương nhiên, trước mắt anh không biết chuyện này.

Cô muốn tặng cho anh một bất ngờ, mấy lần tiến hành công việc quan trọng và họp hành đều giấu anh, cũng vì thế mà tạo thành chút hiểu lầm nho nhỏ.

***

Trước khi ảnh chụp tin đồn thị phi của cô và Đồng Phi được đăng tải trên mạng, cô không hề nhận được chút phong thanh nào.

Một là vì cô đang ở thành phố S, thành phố này khá xa lạ với cô, quan hệ mạng cũng không tốt bằng thành phố B.

Hai là giờ đây Đồng Phi đã không còn là người mới vừa ra mắt, từ mùa hạ năm ngoái đến giờ, cậu ta bỏ tất cả thời gian vào công việc, bộ phim trinh thám năm ngoái nổi tiếng và một quảng cáo đại diện quốc tế đã đẩy cậu ta lên vị trí tuyến đầu, khoảng cách với đỉnh lưu chỉ còn một bước.

Đồng Phi như thế này, ở trong giới, đương nhiên có quan hệ và giao tiếp mạng của bản thân.

Nếu như cậu ta chủ động muốn tiếp lộ lịch trình, tung tin đồn, đương nhiên có rất nhiều truyền thông nguyện ý phối hợp.

Chỉ là lần này, cậu ta muốn tung tin không phải là bất kỳ nghệ sĩ nữ nào mà là Úc Thịnh. Tối nay cô đang họp với mấy người phụ trách của nhãn hàng “Thu Sắc”, chủ yếu là muốn thúc đẩy việc quay chụp quảng cáo.

Đồng Phi là người mẫu được định sẵn, nhưng theo lý thì trường hợp như thế này cậu ta không cần đến, vì đây là việc Úc Thịnh quyết định, không cần cậu ta đến phỏng vấn hay xã giao, đi theo quy trình nội bộ là được.

Nhưng cậu ta lại khăng khăng xuất hiện, còn theo cùng tiệc tụ tập phía sau, hơn nữa trước khi rời khỏi tiệc và lúc về khách sạn còn hai lần bị chụp được.

Bức ảnh thứ nhất, Úc Thịnh và nhóm người Đồng Phi bước ra khỏi nhà hàng tụ tập.

Bức ảnh thứ hai, Úc Thịnh muốn bước vào khách sạn, xe Đồng Phi dừng trước cổng khách sạn, cậu ta từ trong xe bước xuống, gọi Úc Thịnh vài tiếng khiến Úc Thịnh quay đầu.

Bức ảnh thứ ba, Đồng Phi quan sát xung quanh, kéo khẩu trang lên chạy về phía Úc Thịnh.

Bức ảnh thứ tư, Đồng Phi và Úc Thịnh sánh vai cùng bước vào khách sạn.

Truyền thông quen bịa chuyện, huống hồ nhìn những bức ảnh này đều trông giống “chứng cứ xác thực”?

Thế là tối hôm đó, những bức ảnh này nhảy lên hot search với tiêu đề là #Đồng Phi và gái xinh cùng vào khách sạn#

Thu Tự thấy hot search này trước, một trợ lý khác của Úc Thịnh mang theo tâm trạng run rẩy gửi hot search cho anh, hơn nữa hỏi anh có cần xử lý công khai hay không.

Có lẽ đây là lần đầu tiên Thu Tự xử lý công việc lại hoàn toàn rơi vào im lặng.

Úc Thịnh đã về khách sạn hai tiếng trước, giờ đang ngâm mình trong bồn tắm, trông tâm trạng có vẻ không tệ.

Tối nay cô đi tiệc công việc, vì chỉ là hoạt động nhỏ, hơn nữa chỗ anh còn có công việc chi tiết giao lưu với nhà thiết kế mới nổi tiếng nên Úc Thịnh bảo anh không cần đi cùng.

Vì có Đường Thần đi theo nên anh yên tâm cùng người bên “Lam Điểu” xử lý chuyện bữa tiệc.

Đương nhiên anh không nghi ngờ Úc Thịnh, anh chỉ giận Đồng Phi tính kế, ảnh chụp làm người ta hiểu lầm thế này vừa nhìn đã biết được kế hoạch sẵn.

Anh không ngờ đã gần mười tháng rồi mà đối phương vẫn chưa nguội lòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK