• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tối đến. Anh nằm trên giường chơi điện thoại, một lúc sau cô từ bàn học đi lại, nằm cạnh anh và ôm anh vào lòng mình. Thấy hôm nay cô hơi lạ, anh bỏ điện thoại sang một bên, xoay người ôm lấy cô.

" Sao thế? "

'' Sao là sao? Em ôm anh cũng không được hả? "

" Được "

Cô vùi mặt mình vào ngực anh hít hà hương thơm quen thuộc, vì sau này... có lẽ sẽ không được ngửi nữa.

" Hôm nay em lạ vậy? Có chuyện gì sao? " Anh nghi ngờ hỏi cô, lúc ăn cơm mắt cô đỏ hoe, bây giờ lại ôm anh cứng ngắt, chắc chắn có chuyện gì giấu anh rồi.

" Không có chuyện gì hết " Cô chột dạ trả lời.

Hàn Thất Bát đẩy cô ra, kéo mặt cô lên đối diện với mặt mình.



" Trên mặt em hiện lên chữ ' có gì ' rồi kìa "

Cô chỉ chớp chớp mắt nhìn anh mà không trả lời, đang suy nghĩ xem nên trả lời anh như thế nào.

" Nói anh nghe, em giấu anh không được đâu " Mặt Hàn Thất Bát vô cùng nghiêm túc.

" À thì.. em.. em bị bắt nạt " Trong đầu cô bỗng hiện lên hình ảnh Lưu Hắc Tâm bắt nạt cô hồi đầu năm học, nhưng bây giờ đã cuối năm rồi....

Cô thầm xin lỗi Lưu Hắc Tâm, không phải cô cố ý đâu.. chỉ là Xuân Nghi không còn lí do nào hay hơn cả.

" Cái gì? Là đứa nào " Anh cau mày tức giận, dám bắt nạt vợ anh đây, thằng đó chết chắc rồi!

" Em không biết tên " Cô nói.

Từ hồi đầu năm gặp Lưu Hắc Tâm thì những ngày sau đó cô cũng có gặp hắn ta mấy lần, nhưng khi gặp cô họ đều chạy mất dép, co cũng chẳng hiểu tại sao luôn.

" Mai anh sẽ lên trường với em "

" Không cần đâu, hắn cũng hết bắt nạt em rồi "

" Nó làm gì em? Nói anh nghe "

" Nó đưa điếu thuốc lá vô mặt em.. " Cô thật thà trả lời, cô còn nhớ như in cái ngày đó.



" CÁI GÌ?? Má nó, thằng đó chết chắc " anh tức giận, trán đổi gân xanh.

" Nhưng em không làm sao hết, Dương đến cứu em kịp, với giờ mấy đứa lớp 10 nghỉ hè rồi, không tìm được hắn ta đâu " Cô nhanh chóng giải thích, không thôi Hàn Thất Bát lại nổi điên mất.

" Hừ.. " cơ mặt anh giãn ra một chút.

" Ngủ nhé, đừng sợ nữa " anh đi tắt đèn trong phòng, chỉ chừa lại cái đèn ngủ. Sau đó hôn nhẹ lên môi cô.

" Em chưa đánh răng "

" Anh cũng chưa đánh "

[....]

Hôm nay là sinh nhật của Hàn Thất Bát rồi, cô sẽ tặng anh một món quà vô cùng đặc biệt.

8 giờ tại Hàn gia.

Hôm nay cô cùng dì Vương, thím Phương làm rất nhiều món ăn ngon. Cô còn tự tay làm một cái bánh kem to cho anh. Tay nghề cô không tệ nha, bánh kem cô làm rất đẹp mắt và ngon.

Hàn Thất Bát thổi nến, mọi người cùng nhau hát chúc mừng sinh nhật anh. Xong xuôi, mọi người tặng quà cho anh.

" Tặng tiểu Bát của mẹ, ăn mau chống béo nhé " dì Vương tặng cho anh một cái chìa khóa xe giống cái bật lửa. Bà tặng cho anh chiếc xe thể thao FERRARI siêu sành điệu.

" Bố cũng tặng cho con, sinh nhật vui vẻ nhé "

chú Hàn tặng cho anh một quyển sách cổ.

" Ông không biết tặng con cái gì cả, vì con không thiếu thứ gì hết. Thôi thì đây là tấm lòng của ông, tặng cho con chai rượu Champagne "

" Cảm mơn mọi người " anh nhận lấy quà của mọi cười, cười vui vẻ.

" Nào, uống với ông một li rượu đi " ông nội khui ngay chai rượu, rót vào li cho Hàn Thất Bát.

" Bố không uống rượu được đâu " chú Hàn lo lắng ngăn ông nội lại.

" Không sao mà, bố chỉ nhấp môi với cháu trai bố thôi "

Thế là ông nội cụng li với Hàn Thất Bát. Ông nhấp nhẹ môi còn Hàn Thất Bát quất hết luôn một li mà không biết rằng rượu này hơi nặng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK