• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Thời gian hạnh phúc của cả hai cứ trôi qua êm đềm bình dị, sáng đi làm cùng nhau tối về cùng nhau.

Nghe thì thật nhàm chán mọi ngày đều như nhau nhưng đối với anh và cô mà nói đây là thứ mà hai người muốn như vậy đến cuối đời.
Nhưng có điều cô vẫn cứ lên cân dù ăn uống hay tập thể dục được chú trọng đến thế nào vẫn không thể xuống được, số cân của cô tăng mất kiển soát mặc dù cô ăn rất ít hạn chế thức ăn dầu mỡ.

Lục Ánh Kim rất đau đầu vì số cân nặng của mình hiện tại chỉ thua mấy ký so với lúc chưa giảm.
....
Tại tập đoàn Nhất Hàm!
Lục Ánh Kim đứng trước bàn làm việc của anh báo cáo lịch làm việc ngày hôm nay.
Rầm! Cánh cửa phòng bị ai đó mở toang.
Cô giật mình quay lại nhìn còn anh nhíu mày ánh mắt không còn vẻ ôn nhu nhìn về hướng cửa.
Dương Triết Kỳ đứng hiên ngang gương mặt có vẻ tức giận, phía sau là Mạnh Khải vẻ mặt hơi hoảng.
Dương Triết Hàm dùng mắt ra hiệu bảo cô ra ngoài, dương như anh biết trước lý do tại sao ba anh đến đây.
Cô gật đầu nghe theo anh chuẩn bị quay gót đi thì Dương Triết Kỳ lên tiếng:
"Cô ở lại đi."
Lục Ánh Kim nghe vậy không biết làm sao, nhìn anh hỏi ý.
Dương Triết Hàm lúc này mới lên tiếng:

"Em cứ ở đây, Mạnh Khải đóng cửa lại đừng cho ai lại gần."
"Vâng, Dương tổng."
Dương Triết Kỳ tức giận đi ngang qua cô bước đến đối diện với anh la mắng:
"Thằng nghịch tử! Sao mày dám đến tận nhà họ Mộng đòi hủy hôn ước còn đe dọa sẽ hủy hợp đồng với Linh thị?"
"Ngay từ đầu con đã nói rồi hôn ước này cha muốn thì tự cha tìm người cưới cô ta, con không cưới."
Nghe vậy Dương Triết Kỳ liền trừng mắt nhìn cô, Lục Ánh Kim có chút sợ đối diện với ánh mắt đó.

Anh vội đi đến chắn trước mặt cô bảo vệ:
"Cha nhìn cô ấy làm gì? Cô ấy không liên quan."
"Mày bị con hồ ly tinh này bỏ bùa rồi đúng không? Tao chọn con bé Mộng Nhi xinh đẹp giỏi giang mà mày không muốn, cương quyết đòi cưới một đứa chẳng ra gì?"
"Con yêu cô ấy thì cưới cô ấy."
Dương Triết Kỳ chỉ tay vào hai người, gương mặt đỏ lên vì tức giận:
"Mày phải đến xin lỗi Mộng Nhi nếu không đừng trách tao độc ác.

Mẹ mày đang bị bệnh bà ấy nghe tin này sẽ rất sốc."
Anh nghe đến từ "mẹ" thì không kiên nể:
"Ông đừng đem mẹ tôi ra nói, bà ấy thành ra như vậy là tại ông."

Nhớ lại
Hơn hai năm trước mẹ anh rất khỏe mạnh chỉ có tiền sử là bệnh tim đến một thời gian đột ngột nghe tin dữ từ em gái anh sau đó bệnh tim tái phát.

Đến khi hậu sự của em gái được lo chu toàn thì một người phụ nữ lạ đến nhà anh đòi tiền.

Cô ta chính là tình nhân mà Dương Triết Kỳ nuôi bên ngoài suốt bao nhiêu năm, sau khi lấy mẹ anh được năm năm.

Mẹ anh vì quá sốc nên bị nhồi máu cơ tim đến bây giờ vẫn chưa tỉnh.

Trở lại hiện thực.
Dương Triết Kỳ bị anh nói đúng thì im bật, mãi một lúc sau ông ta bỏ đi không quên bỏ lại câu:
"Ta sẽ không nương tay."
Rầm! Cửa đóng với lực rất mạnh.
Ông ta rời đi không khí trong phòng mới dần khởi lên không còn căng thẳng.

Cô cùng anh ngồi lên ghế sofa, Lục Ánh Kim nắm lấy tay anh nói:
"Em có thể đi thăm mẹ anh không?"
Dương Triết Hàm xoa đầu cô nhìn bảo:
"Được, tan làm anh chở em đi.

Mẹ anh thấy em chắc chắc sẽ hài lòng.".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK