• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nắng sớm vừa lên Hồng Ân ôm cái đầu thật đau ngồi dậy. Dư âm của mem rượu hôm qua làm cô đau đầu thật. Hồng Ân đưa tay vỗ nhẹ cái đầu của mình vài cái. Cô vừa ngồi dậy thì phát hiện ra tình cảnh lúc này không đúng. Cô nhìn quần áo của cô được vất lung tung dưới đất thì nhíu mày. Cả người của cô không còn chút sức lực nào cả, giống như bị ai hung hăng hành hạ cơ thể của cô vậy.

Hồng Ân nhìn cơ thể trống trơn của mình thì cô mới giật mình hoảng hốt. Nhìn vết máu khô in trên chiếc giường nệm trắng tinh thì khỏi nói cô cũng biết chuyện gì xảy ra rồi. Ký ức mờ ảo của tối hôm qua làm cô hoảng sợ ôm lấy đầu của mình. Từng tiếng thở dốc và rên rỉ của người đàn ông kia như 1 cuốn phim quay chậm hiện lại sống động trong đầu cô. Cô chưa tỉnh lại thì tên đàn ông kia đã đi mất rồi.

" Không.. Không thể nào. Mình lại qua đêm với 1 tên playboy hay sao. Mình lại trao thân cho 1 tên không ra gì hay sao.... Kh..ô..ng ". Hồng Ân đau đớn trong lòng hét lên 1 câu.

Cô giữ thân như ngọc bao nhiêu lâu nay là để dành cho đêm tân hôn của cô và Phong Tình cơ mà. Giờ thân thể của cô đã dơ bẩn như vậy thì Phong Tình sẽ thuộc về Cô hay sao. Phong Tình chắc chắn sẽ thất vọng về cô mất. Cô vừa hét lên dứt lời thì Thủy Chi mặc đồ của lao công bước vào. Thủy Chi không trang điểm sắc xảo như mọi khi. Hôm nay cô để mặt mộc nên nhìn cô khá tiều tụy.

_" Cô tỉnh lại rồi à... ". Thủy Chi lên tiếng. Cô nói rồi đóng cửa lại.

_" Thủy Chi.. Sao cô lại ở đây còn ăn mặc như vậy ". Hồng Ân lấy mền che lại cơ thể kiều mị đầy dấu hôn xanh tím trên người cô rồi nói.

_" Tôi làm lao công ở đây. Cô cũng biết rồi đó. Tôi bị Khúc Linh Nhi hại đến mức đường này. Giới giải trí tôi không thể theo đuổi được nữa rồi. Ai cũng sợ đắc tội với Hứa Trác Lâm nên không ai dám nhận tôi. Tôi còn chỉ biết làm nghề này nuôi thân thôi. Khúc Linh Nhi hại tôi phải mất đi đứa con trong bụng và vĩnh viễn không thể có con được nữa, giờ Hứa Trác Lâm không cần tôi nữa. Tôi không làm nghề này thì biết làm nghề gì bây giờ ". Thủy Chi lại diễn vai nữ phụ thảm thương lên tiếng. Cô thấy Hồng Ân nhìn cô bằng ánh mắt đồng cảm thì cô tiếp tục nói tiếp.

_" Hồng Ân.. Tôi biết cô là người hiền lành xinh đẹp, nên cô chắc sẽ không để bụng chuyện Khúc Linh Nhi sai người lấy đi trinh tiết của cô đâu đúng không ? ". Thủy Chi giả vờ lau chùi bàn ghế nói.

Đúng như cô dự đoán. Hồng Ân vừa nghe thấy chuyện này thì lập tức thay đổi sắc mặt 180 độ. Hồng Ân vốn tưởng chuyện này là vô tình do cô uống say nên phát sinh chuyện ngoài ý muốn chứ. Nếu là lỗi do cô thì cô không trách ai cả. Nhưng khi nghe Thủy Chi nói như vậy thì ánh mắt của cô chuyển sáng 1 chế độ nguy hiểm khác.

_" Cô biết được những gì ". Hồng Ân nheo mắt nguy hiểm nói.

Thủy Chi thấy Hồng Ân mắc câu thì cười thầm trong bụng, nhưng vẫn giả vờ diễn vai tội nghiệp tranh thủ sự đồng cảm của Hồng Ân.

_" Tôi biết nhưng không dám nói đâu. Cô cũng thấy tình cảnh của tôi hiện tại rồi đó. Tôi hiện tại chỉ muốn an ổn mà sống qua ngày thôi. Tôi thực sự đấu không lại Khúc Linh Nhi. Cô ta có Phong Tình, Lý Mỹ Nam, và Hứa Trác Lâm làm hậu thuẫn thì tôi không dám chọc đến cô ta nữa đâu. Nếu cô ta biết tôi nói ra sự thật chắc chắn sẽ cho người giết người bịt miệng mất. Tôi không muốn chết ". Thủy Chi giả vờ run rẩy nói.

Hồng Ân nghe vậy thì nghiến răng, sát khí ẩn hiện khắp người cô. Cô nhìn Thủy Chi âm u lên tiếng. " Tôi nói lại lần nữa, Thủy Chi cô biết cái gì thì nói rõ cho tôi ngay lập tức. Có Triệu Gia tôi chóng lưng thì cô cứ việc nói rõ chân tướng sự việc ngay cho tôi. Nếu mấy người đó muốn đụng đến cô thì phải hỏi tôi đồng ý không đã. Cô biết cái gì thì nói ra nhanh đi. Tôi không có sự kiên nhẫn ".

_" Cô nói có giữ lời hay không. Nếu lỡ cô nuốt lời thì sao ". Thủy Chi lại diễn thật xuất sắc nói.

_" Chỉ cần cô nói cho tôi biết sự thật thì ngay lập tức tôi sẽ sắp xếp cho cô làm việc tại Triệu Gia của tôi. Có Triệu Gia của tôi chóng lưng cô cứ yên tâm ". Hồng Ân lên tiếng. Cô còn không biết mình đang làm giao dịch với sói và rước sói vào nhà đâu, để khi Hồng Ân biết được sự thật thì cô hối hận đã quá muộn màng rồi.

Thủy Chi nghe vậy mỉm cười. Chỉ cần cô được làm ở Triệu Gia thì xem như cô có cơ hội làm lại từ đầu rồi. Chỉ cần cô câu dẫn được ba của Hồng Ân thì cô xem như lột xác 1 cách ngoạn mục rồi. Những ngày tháng ăn bờ nằm bụi của cô sắp chấm dứt rồi. Thủy Chi cũng không ngờ hôm nay cô lại có thu hoạch lớn như vậy. 1 tên nhưng lại trúng 2, 3 đích.

_" Cô nghe cái này đi thì sẽ rõ. Tôi có thói quen hay nghe nhạc khi làm việc. Nên khi nghe anh chàng từ phòng này đi ra, và gọi cho Khúc Linh Nhi thì tôi đã kịp thời ghi âm được. Cô mở lên mà nghe. Tôi tính không nói cho cô biết vì sợ Khúc Linh Nhi trả thù, nhưng cô nói sẽ giúp tôi thì tôi mới bạo gan đưa cho cô ". Thủy Chi nói rồi thảy điện thoại của cô cho Hồng Ân nghe 1 đoạn ghi âm mà cô cố tình chuẩn bị cho Hồng Ân.

Hồng Ân mở lên nghe 1 đoạn mà sát khí hoàn toàn bao trùm lấy cô. Nếu Triệu Mẫn có mặt ở đây thì chắc chắn sẽ bị Hồng Ân cho 1 nhát lấy cả tim của cô ra là điều hiển nhiên. Chỉ nghe đoạn ghi âm phát ra 1 tiếng nói mà Hồng Ân là người rõ nhất. Đó là tiếng của người thanh niên làm tình với cô đêm qua. Từng lời của anh chàng kia nói như dao đâm thẳng vào tim của Hồng Ân.

" Cô Khúc.. công nhận cô gái đó hàng ngon và đẹp thiệt. Cô ta thật là 1 mỹ nữ đẹp nhất trong số các cô gái mà tôi gặp được. Nghĩ đến thân thể của cô ta thì tôi thực sự không muốn ra về. Tôi chỉ muốn đè thân thể đó ra chà đạp thêm lần nữa thôi, nhưng tôi sợ làm lộ ra kế hoạch của cô mà tôi phải cắn răng rút lui đây ".

" Hahaha.. Tôi làm sao để lộ ra sơ hở được chứ. Tôi làm đúng theo điều kiện của cô là chỉ lấy đi trinh tiết của cô ta thôi, tôi chỉ làm đủ để cô ta không còn đeo bám cậu Phong thôi. Cô Khúc yên tâm.. Cô ta say qua nên không nhìn thấy mặt của tôi đâu. Tôi chắc chắn là không có ai biết được chuyện này là do cô làm. Cô Khúc cứ yên tâm đi ".

" Đương nhiên rồi.. Cô ta ăn cắp thiết kế của cô, lại còn đeo bám cậu Phong Tình thì để cho cô ta trả giá 1 chút cho chuyện này vậy. Thôi tôi cúp máy đây. Cô ta còn đang say ngủ. Đêm qua tôi làm không tệ, chắc hẳn là tôi đã vắt kiệt sức của cô ta rồi. Hàng ngon như vậy tôi bỏ qua được thì hơi phí. Cảm ơn cô Khúc cho tôi 1 đêm khó quên như vậy ".

" Được.. Tôi nhận được tiền trong tài khoản sẽ gọi lại cho cô. Hahaha.. Cảm ơn cô Khúc ".

" BENG..... ". Tiếng điện thoại vỡ vụn vang lên.

" KHÚC LINH NHI...... ". Hồng Ân nghiến răng gầm lên 1 câu.

Cô ném bể điện thoại của Thủy Chi rồi cô gầm lên 1 tiếng trong đau đớn và lửa hận thù ngập trời. Đôi mắt của cô đỏ rực lửa. Lửa giận của cô lúc này được đẩy lên cao nhất. Cô muốn giết người. Phải... Lúc này cô muốn Khúc Linh Nhi phải chết. Cô muốn tận tay giết chết Khúc Linh Nhi mới làm cô hạ giận được. Lúc này cô làm ra 1 quyết định điên cuồng là nếu có Khúc Linh Nhi thì sẽ không có Hồng Ân cô tồn tại. Cô nguyện cả đời này không đội trời chung với Khúc Linh Nhi. Trong 2 người chỉ được phép có 1 người sống, không phải Khúc Linh Nhi chết thì là Hồng Ân cô chết. Thế cục của 2 người người hiện tại là không chết không thôi.

_" Khúc Linh Nhi.. Cô dám tính kế hại tôi thì đợi mà chịu sự trả thù của tôi đi. Từ hôm nay trở đi tôi và cô nguyện không đội trời chung. Nếu không phải cô chết thì là Hồng Ân tôi chết ". Hồng Ân cả người đầy sát khí nói. Cô tức giận đến tay của cô rung lên. Nếu có Triệu Mẫn tại đây thì chắc chắn sẽ bị Hồng Ân moi tim uống máu là chuyện đương nhiên.

Thủy Chi thấy Hồng Ân như vậy thì cô khẽ cười thầm trong bụng, xem ra phản ứng của Hồng Ân còn quá hơn cô mong đợi. Tiếp theo thì cô chỉ đợi án mạng xảy ra thôi. Cô ngửi thấy được mùi máu rồi. Cô muốn thấy máu, cô muốn Khúc Linh Nhi phải trả giá bằng máu và nước mắt mới làm cô hạ giận.

" Phải rồi Hồng Ân.. Cô tức giận đi, tức giận thêm nữa đi. Tôi đợi màng trả thù đặc sắc của cô. Tìm Khúc Linh Nhi tính sổ đi.. Hahaha... cô hãy cho Khúc Linh Nhi biết lửa giận của Hồng Ân cô đi. Tự tay cô móc lấy trái tim của Khúc Linh Nhi ra đi. Có tôi ủng hộ cho cô ". Thủy Chi cười thầm nói. Kế hoạch thành công ngoài mong đợi hỏi sao cô không vui cho được.

Hồng Ân tạm gác lửa giận và hận thù sang 1 bên cô bước vào Phòng tắm. Cô cố gắng tẩy rửa cơ thể của mình cho thật sạch, nhưng dù có chà xát đến da đau rát thì cô vẫn cảm giác được bản thân cô thực sự dơ bẩn, vẫn còn dơ bẩn. Mấy dấu hôn vẫn còn in ấn khắp người cô.

Hồng Ân cố gắng tẩy rửa cỡ nào thì cũng không thay đổi được sự thật là cô đã không còn trong trắng. Cô đã phạm 1 sai lầm nghiêm trọng và đã trót trao thân cho 1 tên khốn nạn háo sắc. Cô vừa chà cơ thể của mình vừa òa khóc. Nước mắt tủi nhục, đau khổ, hối hận và hận thù đan xen thi nhau tuôn xuống gương mặt xinh đẹp của cô. Hồng Ân lúc này đem hết đau khổ cô phải nhận đổ hết lên đầu của Khúc Linh Nhi, hay nói cách khác là Triệu Mẫn hiện tại. Chỉ tội cho Triệu Mẫn không làm nhưng vẫn phải chịu tội oan uổng.

Tắm xong Hồng Ân lạnh lùng đưa cả Thủy Chi về lại Triệu Gia. Có Thủy Chi ở kế bên thổi gió thêm lửa, thì càng làm cho Hồng Ân nuôi ý định trả thù Khúc Linh Nhi cao hơn bao giờ hết.

Thủy Chi biết mình thành công ly gián Hồng Ân thì cô lại nuôi 1 ý định khác, đó chính là cái ghế Triệu Gia phu nhân của tập đoàn Triệu Gia. Mục tiêu chính của cô lần này chính là Ông Triệu Ba của Hồng Ân. Chỉ cần cô câu dẫn được ông Triệu thì cuộc sống sau này của cô sẽ không phải nhìn sắc mặt của người khác mà sống nữa. Thủy Chi cô không cho phép mình sống mà bị người khác chà đạp được. Chỉ cần cô giàu sang phú quý và thoải mái thì người khác có chịu đau khổ thì liên quan gì cô.

Hồng Ân còn ngây ngô nhiệt tình giới thiệu Thủy Chi cho Ba mình, mà chính cô cũng không hề hay biết ý định của Thủy Chi. Đến khi cô biết tất cả thì đã quá muộn rồi. Truyền thuyết nuôi ong tay áo là như vậy đó. Nuôi rắn độc bên mình thì đến khi bị chính rắn mình nuôi cắn thì mới biết từ chết được viết như thế nào.

____ ITS_ME_2210. 11/12/17 ___

Phong Gia

Lý Mỹ Nam đứng trước cửa của Phong Gia. Anh đưa mắt lên nhìn tòa nhà Biệt thự trước mắt. Ánh mắt của anh hướng về phòng của Phong Tình đang được canh giữ cẩn thận.

_" Cậu Nam.. chúng ta cứu cậu Phong bằng cách nào đây. Trá hàng kế, mỹ nữ kế, tiền bạc kế, mỹ nam kế, hay bằng cách nào ". 1 người đi theo sau Lý Mỹ Nam lên tiếng hỏi. Lý Mỹ Nam gãi gãi đầu chân mày 1 cái rồi lên tiếng.

_" Dương đông kích tây. Cậu dẫn theo nhóm người đốt nhà kho của nhà cậu ta cho tôi. Chúng ta từ cửa sổ đưa cậu ta ra là được rồi ". Lý Mỹ Nam cười nói. Đốt nhà của Phong Tình mà chứ đâu có đốt nhà của anh đâu, nên anh nói mà chân mày không nhăn lại 1 chút nào.

_" Đốt nhà kho sao. Cậu Nam.. Chuyện này coi bộ không ổn. Để ông chủ biết chắc chắn sẽ cho bọn tôi 1 trận chết mất ". 1 người nghe Lý Mỹ Nam nói vậy thì run lên nói. Nếu không phải mặt của Lý Mỹ Nam nghiêm túc thì bọn anh còn tưởng Lý Mỹ Nam nói chơi.

_" Mấy anh có cách nào hay hơn à ". Lý Mỹ Nam quay qua nhìn 4, 5 người phía sau lưng anh hỏi.

_" Không có... ". 5 người đồng loạt lắc đầu.

_" Vậy thì đi đốt nhà đi. Mấy anh còn đứng đây làm gì. Đốt không lớn thì đừng quay về nữa ". Lý Mỹ Nam nhếch môi cười nói.

_" Dạ... ". 5 người nghe vậy đồng loạt hắc tuyến rơi đầy đầu bỏ đi.

5 người bỏ đi làm Lý Mỹ Nam mỉm cười. Không bao lâu thấy có khói bốc lên cao thì Anh mỉm cười. Anh đeo trên người của anh 1 thiết bị điện tử mà có thiết kế giống như balô vậy, nhưng nó được thiết kế có thêm 2 tay cầm và 2 nút điều khiển lên xuống để cho người đeo nó có thể bay lên cao được. Đây là sản phẩm mới của Lý Gia nhà anh đang toàn lực nghiên cứu và phát triển trong thời gian tới. Đây là hàng mẫu có 1 không 2 hiện nay.

Lý Mỹ Nam cầm thêm 1 cái cho Phong Tình nữa, rồi anh nhấn nút khởi động 1 cái thì cơ thể của anh lập tức bay lơ lửng trên không trung. Lý Mỹ Nam điều kiển nó từ từ bay về Phòng của Phong Tình. Phong Tình thì đợi sẵn từ lâu thấy Lý Mỹ Nam đến anh lập tức cười tỏa nắng.

_" Sao giờ mới đến ". Phong Tình mở cửa sổ ra nói.

_" Mặc vào đi rồi đi nhanh lên ". Lý Mỹ Nam ném cho Phong Tình 1 cái balô điện tử khác.

Phong Tình không nói 2 lời mặc vào. Bên ngoài mọi người vẫn đang tiếp tục chữa cháy. Phong Tình mang vào xong xuôi thì lên tiếng. " cái này bay 1 tay được không ? ".

_" Không dám bay thì ở lại đi. Tôi quên mất cái này không thiết kế cho người khuyết tật như cậu ". Lý Mỹ Nam cười nói.

_" Phong Tình tôi mà sợ à. Đi nhanh thôi ". Phong Tình cười nói rồi khởi động thiết bị điện tử bên tay trái. Anh nhảy ra cửa sổ rồi từ từ bay xuống. Cũng may nút bay xuống nằm ở bên tay trái, nút bay lên ở tay phải, nếu không lần này Phong Tình tiêu rồi. 2 người đáp đất an toàn thì nhanh chóng leo lên xe của Lý Mỹ Nam rồi lái đi mất.

Phong Tình ngồi trên xe nhìn dám cháy bốc ra từ nhà của anh thì anh quay qua hỏi Lý Mỹ Nam 1 câu. " Nhà của tôi là cậu cố ý đốt hay vô tình ".

Lý Mỹ Nam đang lái xe thì mỉm cười trả lời 1 câu ngắn gọn nhưng đầy xúc tích. " Dương đông kích tây. Có cháy nhà mới ra mặt chuột được. Phong Tình nhớ câu này lúc nhỏ cậu từng nói hay không ? ".

" Nhưng nhà cậu đốt là của tôi đó. Cậu có cách khác sao không làm ". Phong Tình chau mày lắc đầu nói.

Lúc còn nhỏ thì có 1 lần Lý Mỹ Nam bị cấm túc cũng nhờ Phong Tình đến cứu. Phong Tình cũng đốt nhà Lý Mỹ Nam y chang như vậy để cứu Lý Mỹ Nam ra. Lúc đó Phong Tình cũng cười nói câu dương đông kích tây và cháy nhà ra mặt chuột y như vậy, chỉ khác 1 chút là tình thế đảo ngược thôi.

_" Rồi sao.. Tôi cứu được cậu rồi còn gì. Đốt nhà kho thôi mà yên tâm không sao đâu ". Lý Mỹ Nam cười nói. Anh vừa nói xong thì điện thoại của anh reo lên. Lý Mỹ Nam vừa lái xe vừa nghe điện thoại.

" Không xong rồi cậu chủ ơi. Lửa lớn quá, giờ nó lan đến nhà chính luôn rồi. Bọn họ không biết đập lửa ". 1 người gọi điện thoại báo cáo.

_" Gọi tôi làm cái quái gì. Nhanh gọi xe cứu hỏa đi mấy tên ngố này. Kêu đốt nhà kho thì mấy cậu đi đốt luôn nhà chính của người ta hả. Đợi xe cứu hỏa tới thì nhà cháy sạch hết rồi còn cái gì hả ". Lý Mỹ Nam hét lên 1 câu rồi tắt máy. Mắt của anh liếc nhẹ qua Phong Tình 1 cái. Anh thấy gương mặt của Phong Tình đen thui thì Anh nuốt nước miếng vào 1 cái.

_" Hahaha... Không sao đâu cậu đừng lo, chỉ mới lan đến nhà chính thôi à, còn lâu mới thiêu rụi căn nhà được. Xe cứu hỏa sẽ đến kịp lúc mà yên tâm đi ". Lý Mỹ Nam cười trừ nói.

Phong Tình không nói gì chỉ mỉm cười. Anh đưa nắm đấm lên thổi nhẹ 1 cái, rồi anh nhanh chóng đánh lên người Lý Mỹ Nam với lực đạo vừa phải. Lý Mỹ Nam thấy không ổn nhanh chóng tấp xe vào lề.

_" Cho cậu dương đông kích tây nè. Cháy nhà ra mặt chuột nè. Còn lâu mới thiêu rụi nhà chính của tôi nè ". Phong Tình vừa đánh vừa giỡn lên tiếng.

Lý Mỹ Nam vừa đánh trả, vừa đỡ vừa cười. Trong xe 2 người giống như quay lại lúc còn nhỏ mà giỡn với nhau theo cách thức như vậy. Tạm gác chuyện không vui qua 1 bên 2 người lại giỡn cùng nhau muốn banh móc xe mới đừng lại.

( T/G : 1 phút quảng cáo.
Nếu có bạn nào thích đọc thể loại nữ phụ văn, NP thì có thể ủng hộ đàn em hokeshi với tác phẩm " Nữ phụ ta cũng biết yêu " được không. Em ấy đang tập viết. ITS_ME_2210 đọc và thấy cũng khá hay nên giới thiệu cho mọi người thôi. Thanks your so much 😗😗😗😗 ).

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK