• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau một hồi vẫn không thấy câu trả lời phát ra từ miệng Gia Khiêm, Mạn NGọc cùng Tinh Nguyệt đồng thời thở dài đi lại ôm anh

-Được rồi anh không cần phải trả lời, tụi em chỉ sợ nếu anh không chủ động nói Nguyên Dương sẽ càng khó tha thứ cho anh hơn thôi_Mạn Ngọc

-Dù em ấy có tha thứ hay không thì thời gian anh và em ấy ở bên nhau cũng đâu còn lâu, chỉ tuyệt không thể để em ấy biết trong thời gian này_Gia Khiêm đẩy hai người ra băng lãnh nói, đúng là con người này càng đau thì sẽ càng lạnh a~ nhưng cũng chỉ ngoài mặt còn trong lòng thì rỉ từng đợt máu

-Sợ Nguyên Dương sẽ phản bội lại chúng ta sẽ càng bất lợi để giải quyết Minh Khôi sao?_Tinh Nguyệt nói xong và cũng nhận lại sự lạnh lùng trên nét mặt của anh

-Nếu ai có hỏi ai là người tàn khốc nhất trong nhóm em chắc chắn không ngần ngại nói chính là anh_Vương Gia Khiêm, dù yêu nhưng vẫn không có một tia tin tưởng, không một chút thương cảm cho người đó_Tinh Nguyệt cười nhạt rồi kéo tay Mạn Ngọc xuống phòng y tế của Mộc Khuê bỏ Gia Khiêm ở đó chìm đắm vào chính suy nghĩ của mình

Phòng viện Mộc Khuê

-Khuê tỷ, tỉnh rồi hả?_Mạn Ngọc vừa bước vào thấy Mộc Khuê đang ngồi tướng má thiên hạ ăn trái cây xung quanh thì cả một đám đàn em chăm sóc

-Chế tỉnh rồi mấy đứa, mai đi chơi mà chế bất tỉnh nhân sự tới lúc đó là đập đầu vô tường chết thiệt đó

Mộc Khuê cười nói làm cả đám cũng bớt lo chợt của phòng bật mở Khả Hinh bước vào cầm giấy xuất viện trên tay hỏi

-Mà sao em bị thương zậy?

-Em té đập đầu thôi hẻm sao đâu chế_Mộc Khuê tay vừa nhét mấy miếng trái cây vô họng nói nhưng vẫn không hiểu sao cô lại cảm nhận được sự nguy hiểm không hề nhẹ

-Làm gì đâu mà căng zậy mấy bé *cười* chị chỉ mới biết ngoài Mộc Khuê với Linh Nhi ra 4 đứa còn lại thì văn từ 1 đến 3 lận đó_Khả Hinh cười ớn lạnh nhưng với 4 người nào đó thì cứ ngây thơ

-Í lần trước em thi 0 giờ được tới 1, oa vui quá à_Mạn Ngọc, Tinh Nguyêt nhảy tưng tưng và 2 người chị kia cũng tưng tưng theo kèm theo câu nói "Lần trước chị mày được âm nay được dương rồi, vui quá a~"

-Vụi zậy sao, vui zậy thì điểm thấp quá mai tui cấm mấy chị đi chơi_Khả Hinh nói tụi nó lập tức dừng cuộc vui lại hét

-WHY?

-WHY NOT? thôi mà cũng thương thì ngày mai tụi em muốn đi chơi thì nói câu gì hợp hoàn cảnh cho chị nghe_Khả Hinh nói xong 4 đứa kia cười nguy hiểm và người làm sẽ là Ngọc An nên cô bước lại đọc

-Con gái tụi tao:

Không chảnh chỉ tại tụi bây nói lúc tao không rảnh

Con gái tụi tao cũng đéo đanh đá chỉ tại éo được giả tạo và ẻo la như mấy đứa nữ phụ thôi

-Mày đang tự nói mình hả Ngọc An?_Mộc Khuê trên giường nghe Ngọc An nói ngứa mông nên nhịn không nổi nói

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK