Mấy ngày nay Vưu Hạ sắp thầu hết tiêu đề giới giải trí luôn rồi, bên này vừa thừa nhận đang yêu, hôm sau đã bị chụp ảnh qua đêm ở khách sạn với người đàn ông thần bí, hai người ở trong phòng hơn hai mươi tiếng đồng hồ mới ra ngoài kiếm ăn.
Tần Cửu lười đăng bài giải thích thanh minh luôn rồi, xem những video tràn ngập trên mạng, anh ta cũng chẳng biết phải cứu vãn thế nào nữa, chỉ mong đừng có mất fan thảm quá là được. Quả thật không phải bất cẩn, mà là do Văn Kỳ đến quá đột ngột không kịp đề phòng. Sau khi Vưu Hạ thừa nhận đang hẹn hò chắc chắn sẽ bị phóng viên theo dõi 24/24, nhưng Văn Kỳ lại cứ thích lao vào họng súng ngay lúc này, Vưu Hạ nhìn thấy anh hai mắt đều sáng rực cả lên rồi nào còn quan tâm gì đến phóng viên nữa, màn ôm ôm ấp ấp ở cửa kia cũng bị người ta chụp rõ ràng sắc nét.
Vưu Hạ ở trong phòng khách sạn vừa ăn mì vừa xem video, cười lớn: “Văn Kỳ, anh mau xem, trông anh Tần Cửu có giống tên trộm không, dáng vẻ lén lén lút lút kìa…”
Văn Kỳ chỉ nhìn thấy đôi chân trần dưới chiếc quần đùi ở nhà của cô, thầm nghĩ có phải Vưu Hạ không biết trên thế giới có một thứ gọi là quần dài hay không.
“Công ty không sao chứ?” Văn Kỳ không hiểu về chuyện trong giới giải trí lắm, chỉ biết hình như các công ty quản lý đều không thích nữ minh tinh yêu đương.
“Không sao, em giải quyết được.” Vưu Hạ xua xua tay, vừa nói vừa cầm điên thoại nằm trên giường bàn bạc với bạn bè chuyện đi mua túi xách.
Văn Kỳ nhớ tới lời Tiểu Lục đã nói lúc trước, cậu ta nói Vưu Hạ xinh đẹp như thế, chính là kiểu phải để người khác cưng chiều. Văn Kỳ vô cùng tán đồng với những lời không có tam quan và logic gì này.
Anh hy vọng Vưu Hạ sẽ sống một cuộc sống tự do tự tại, đơn giản thoải mái như vậy mãi mãi.
******
Vưu Hạ có thể giải quyết phía công ty quản lý của cô nhưng anh lại có phần không chắc chắn về bên cha mẹ mình, phóng viên đào bới thông tin về bạn trai của Vưu Hạ khắp nơi, may mà có người chặn nên không thể đào sâu được, tin tức chỉ nói, bạn trai thần bí của Vưu Hạ có bối cảnh lớn.
Mấy ngày nay cha của Văn Kỳ đã gọi bốn, năm cuộc tới, hỏi anh về nước không về nhà lại ở khách sạn hẹn hò với nữ minh tinh có phải điên rồi không?
Văn Kỳ cũng cảm thấy có lẽ mình thực sự đã bị Vưu Hạ chuốc thuốc mê rồi, cam tâm tình nguyện bị cô mê hoặc.
Sau đó anh trở về nhà một chuyến, như dự liệu, cha mẹ bắt anh vạch rõ ranh giới với Vưu Hạ, mỗi lần mẹ anh nhìn thấy quảng cáo của Vưu Hạ xinh đẹp trên TV đều muốn ngất đi, có lẽ bà thế nào cũng không ngờ tới đứa con trai học rộng tài cao, ôn hoà nho nhã nhà mình sẽ thích loại con gái này.
Sau đó Văn Kỳ dỗ dành rất lâu cha mẹ anh mới miễn cưỡng đồng ý ăn bữa cơm với Vưu Hạ, Vưu Hạ hiếm khi mặc áo dài quần tây giày bệt đi dự tiệc, dáng vẻ ngây thơ thuần khiết như học sinh cấp ba.
Vưu Hạ giả vờ muốn ngoan ngoãn bao nhiêu có bấy nhiêu, dù sao cũng là nữ diễn viên đã trải qua trăm trận đánh, sau bữa ăn, lúc cha mẹ Văn Kỳ chào tạm biệt cô, vẻ mặt họ đã dịu đi đôi chút. Nhưng Văn Kỳ đưa cô về khách sạn xong cả đêm không về nhà lại khiến cha mẹ nhà họ Văn trách hai người rất lâu.
Phóng viên lúc nào cũng có thể tóm được manh mối, việc Vưu Hạ gặp cha mẹ bạn trai thần bí cũng không biết nghe ngóng được từ đâu, mấy ngày Văn Kỳ trở về New Zealand ấy, báo chí ngập tràn tin tức nghi ngờ Vưu Hạ và bạn trai sắp kết hôn.
******
Lúc Văn Kỳ nhận được điện thoại của Lâm Thông Thông, anh đã trở về New Zealand, Lâm Thông Thông hỏi anh người đang hẹn hò với người phụ nữ Vưu Hạ kia mà tin tức nói có phải là anh không.
Văn Kỳ nói: “Cái gì mà người phụ nữ Vưu Hạ kia, Thông Thông, em nên gọi cô ấy là chị dâu.”
Lâm Thông Thông lập tức cúp máy.
Lúc Lâm Thông Thông đến tìm Vưu Hạ cô đang quay một cảnh kịch, cô trang điểm đậm, giẫm đôi giày cao gót hơn mười phân bước ra ngoài, Lâm Thông Thông ngẩng đầu nhìn cô, mở miệng liền chất vấn: “Vưu Hạ, cô xứng với anh trai tôi không?”
Vưu Hạ cũng không còn là cô bé đơn thuần của mấy năm trước kia nữa, cô cầm cốc nước trợ lý đưa, nhấp vài ngụm rồi mới trả lời câu hỏi của Lâm Thông Thông: “Anh trai cô chỉ là bạn tốt của tôi, cho dù anh ấy là người yêu của tôi đi nữa thì nhiều năm như vậy rồi, tôi tìm một người bạn trai cũng không được coi là phụ anh ấy.”
“Anh ấy thích cô như thế, cô lại ở bên bạn thân nhất của anh ấy, anh trai tôi chết cũng sẽ không nhắm mắt.” Lâm Thông Thông phẫn nộ trợn mắt.
Vưu Hạ lắc đầu nhìn cô ta: “Những lời này của cô đã không thể ảnh hưởng đến tôi như hồi đó nữa rồi.”
Lâm Thông Thông thấy cô bình tĩnh không chút dao động, vừa tức giận vừa gấp gáp: “Hồ ly tinh, năm đó lúc đi học đã câu dẫn Văn Kỳ ngay trước mắt anh trai tôi, đồ không biết xấu hổ.”
Vưu Hạ cũng không tức giận: “Cho cô nhiều năm như vậy cũng không nắm bắt được cơ hội nên ông trời lại đưa Văn Kỳ trở về bên tôi thôi.”
Lâm Thông Thông tức đến nghiến răng nghiến lợi: “Ai nói tôi không nắm bắt được cơ hội, chúng tôi bàn chuyện kết hôn rồi, anh ấy chỉ ở chỗ cô tìm chút kích thích mà thôi, sớm đã quên cô là ai rồi.”
******
Lúc Vưu Hạ xảy ra chuyện Văn Kỳ đang đưa người ra ngoài làm khảo sát trụ sở, Tiểu Lục vội vàng đi tìm anh: “Anh có quen Lâm Thông Thông không?”
Lâm Thông Thông viết một bài đăng lên mạng với tư cách là vợ sắp cưới của Văn Kỳ, nói Vưu Hạ làm tiểu tam câu dẫn Văn Kỳ, phút chốc mọi người đều lòng đầy căm phẫn đứng về phía Lâm Thông Thông cùng cô ta chỉ trích chửi mắng Vưu Hạ, phóng viên thi nhau gọi điện cho quản lý, phía Vưu Hạ vẫn giữ im lặng trước chuyện này.
Văn Kỳ không cách nào liên lạc được với Vưu Hạ, ngay cả điện thoại của Tần Cửu cũng tắt máy, trên đường về nước, anh lật xem mấy chục trang thảo luận về chủ đề ‘Vưu Hạ tiểu tam’, tức đến suýt nữa đập vỡ điện thoại, đồng thời cũng đau lòng vành mắt đỏ bừng.
Sự cưng chiều và khen ngợi Vưu Hạ từng nhận được chỉ qua một đêm đã biến thành những lời mắng nhiếc và bôi nhọ, may mà cô vẫn còn có rất nhiều fan trung thành lên tiếng ủng hộ, họ tin cô vô tội. Bạn bè trong giới cũng cố hết sức ủng hộ nhân phẩm của cô, đồng thời kêu gọi mọi người đừng chỉ tin lời từ một phía.
Tóm lại, mấy ngày nay Vưu Hạ vẫn luôn là người đứng đầu ngọn sóng, cô đã trở thành nhân vật chính trong câu chuyện phiếm mà người đời thảo luận lúc rảnh rỗi, có người thấy chuyện không liên quan đến mình, chỉ bình tĩnh xem, có người lại căm phẫn trào dâng, tràn đầy lòng chính nghĩa.
Từ lúc xảy ra chuyện đến giờ đã hơn bảy mươi tiếng trôi qua, Vưu Hạ tựa như bốc hơi khỏi nhân gian, không chỉ Văn Kỳ mà ngay cả phóng viên giải trí chỗ nào cũng nhúng tay đều không tìm ra được tung tích của cô.