13.
*Trở lại góc nhìn của Lý Đồng.
Khoảnh khắc Tiểu Ngọc cúp điện thoại, khung cảnh xung quanh đột nhiên thay đổi.
Lớp sơn tường bắt đầu phai màu và bong tróc từng mảng.
Tất cả đồ đạc bắt đầu biến thành tro bụi, tản ra và biến mất vào không khí.
Mười giây sau, toàn bộ bên trong biệt thự đều bị đất cháy sém, đổ nát.
Sau đó, các bức tường chịu lực của ngôi biệt thự bắt đầu nứt nẻ và sụp xuống.
Những tảng đá khổng lồ rơi xuống từ trần nhà.
Tôi nhanh chóng thoát ra khỏi cửa và sau đó tôi nghe thấy một tiếng nổ lớn sau lưng.
Căn biệt thự bị biến thành đống đổ nát.
Tôi sững người, và nhanh chóng nhận ra rằng việc này được thực hiện bởi Dược phẩm Detrick, trong một dòng thời gian mới.
Trong dòng thời gian mới, họ đã giế.t giáo sư Tôn, phá hủy toàn bộ biệt thự và tiêu hủy mọi bằng chứng.
Và Tiểu Ngọc ...
Tôi lại lần nữa mất Khưu Tiểu Ngọc.
Tôi đứng đó rất lâu, mưa rơi trên người nhưng dường như tôi không còn thấy lạnh nữa.
Đầu óc tôi lúc này trống rỗng.
Tôi muốn nhớ lại diện mạo của Tiểu Ngọc nhưng buồn thay tôi đã không gặp cô ấy trong bốn năm.
Cuộc điện thoại này giống như một giấc mơ.
Một giấc mơ cho tôi hy vọng nhưng lại nghiệt ngã khiến tôi mất cô ấy một lần nữa!
Tại sao lại có giấc mơ này?
Tiếng còi xe từ xa đến gần cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi.
Hai chiếc xe cảnh sát dừng trước mặt tôi.
Sau đó, một vài cảnh sát nhanh chóng xuống xe, lao lên, tôi chưa kịp phản ứng thì họ đã đẩy tôi xuống, cắt hai tay tôi về phía sau và còng lại.
Tôi biết người xuống xe cuối cùng, chính là viên cảnh sát đã đánh tôi ở đồn cảnh sát năm đó.
Lúc này, Chu Dã đã có chức vụ cao hơn, đang cầm ô, hút thuốc, từ xa nhìn tôi đầy giễu cợt.
“Lý Đồng, bốn năm trước, tôi hoài nghi anh quả là không sai.”
Hắn lộ ra vẻ mặt hung ác.
"Thật sự là anh giế.t Khưu Tiểu Ngọc!"
Tôi đã bị vu khống.
Điều đáng sợ hơn nữa là cuộc gọi của tôi với Tiểu Ngọc đã thay đổi dòng thời gian.
Còn về dòng thời gian mới, tôi hoàn toàn không có bất kỳ ký ức nào.
Mãi cho đến khi cảnh sát lấy hồ sơ của tôi, tôi mới biết rằng mình đã trở thành nhân viên của công ty Detrick.
Thời gian nhận việc: Tháng 6/2018. Hai tháng trước khi Khưu Tiểu Ngọc qua đời.
Tôi đã trở thành đồng phạm của kẻ thù!?
Bản hồ sơ này rõ ràng là giả mạo nhưng nếu bản hồ sơ giả này đã được lưu giữ trong bốn năm, tại sao bây giờ nó mới được dùng tới?
Điều tra viên đã ném cho tôi một số bức ảnh.
14.
Tiểu Ngọc nằm trong bồn tắm, ngủ say, giống như mọi khi cô ấy ngủ thiếp đi mỗi khi cô ấy xem một bộ phim truyền hình. Nhưng cô ấy toàn thân trần trụi, trên người đầy những vết thương kinh khủng, có vết thương trên cổ tay sâu đến mức thấy rõ http://xn--x-tqa8b.ng/, má.u nhuộm đỏ cả bồn.
"Ba năm trước, phóng viên Khưu Tiểu Ngọc biến mất, anh đến đồn cảnh sát. Tôi nói chúng tôi đã lập án nhưng hiện trường không có dấu vết để lại, rất khó điều tra. Lúc đó, anh mắng tôi ở đồn cảnh sát, nhớ không?"
Điều tra viên chỉ vào má trái với điếu thuốc đang ngậm. "Anh còn đấm tôi."
"Tôi nhớ anh đã né được."
"Không vì anh di chuyển rất nhanh."
"Tôi không giế.t Tiểu Ngọc."
"Mẹ kiếp Lý Đồng, anh thật là gh.ê tở.m!"
ném thẳng điếu thuốc vào mặt tôi.
"Hồi đó khi anh báo án về vụ tai nạn của Khưu Tiểu Ngọc, anh diễn rất si tình, vừa mắng chửi tôi vừa khóc, làm loạn cả cục cảnh sát! Tất cả các nữ cảnh sát trong đội hồi đó đều van xin tôi, nói rằng đừng truy cứu trách nhiệm hình sự về hành vi hành hung cảnh sát! Bây giờ tôi đã hiểu, tất cả những gì anh đã làm chẳng qua là cố ý diễn trước mặt chúng tôi để che giấu đi hành vi đáng ki.nh tở.m đó! "
"Tôi nói lại lần nữa, tôi không có giế.t Tiểu Ngọc."
"Anh rất giỏi giả vờ đấy! Không có tên tội phạm nào dám tấn công cảnh sát và cũng không có tên tội phạm nào dám ngạo mạn như anh. Vì vậy, tất cả chúng tôi đều cho rằng anh vô tội. Và khi chúng tôi dẫn một đội đến khám xét nhà anh, không ai nghiêm túc, tất cả chúng tôi đều làm một cách qua loa! Bây giờ tôi đã hiểu, anh đã dựa vào sơ hở này để che giấu sự thật! Đã bốn năm trôi qua, tất cả chứng cứ cũng như th.i th.ể của Khưu Tiểu Ngọc đều bị anh tiêu hủy!”
"DCMM! Mày điếc à! Tao không giế.t Tiểu Ngọc!"
"Vậy ai là người giế.t!" Chu Dã đập bàn, "Nói đi!"
Chu Dã hung hăng gầm lên và tôi chợt nhận ra, mình không thể nói bất cứ điều gì ngoại trừ một phủ định vô dụng.
Trong dòng thời gian này, tôi không có bất kỳ ký ức gì về bốn năm sau cái chế.t của Khưu Tiểu Ngọc!
Xem thêm...