"Vị đồng chí này, anh tư tưởng đàng hoàng, cũng không phạm sai gì, anh sợ cái gì! "
Lý Trình Tú sợ Lê đại ca thất vọng, hiểu lầm anh không chịu làm việc đàng hoàng mà đi chơi bời, đồng thời càng sợ Thiệu Quần hơn, sợ hắn tức giận, ngay cả chút dũng khí ngẩng mặt lên nhìn anh cũng không dám.
Lê Sóc gọi một tiếng Trình Tú, Lý Trình Tú nghe thấy chợt ngẩng đầu thấy đối phương dịu dàng mỉm cười nhìn mình: "Em về nhà với Thiệu Quần đi.
"
Lý Trình Tú bị Thiệu Quần lôi đi ra ngoài, Lê Sóc bắt tay với cảnh sát khách khí nói: "Vất vả cho mọi người rồi.
".
||||| Truyện đề cử: Trừ Yêu Truyện |||||
Cảnh sát thấy Lê Sóc khí chất bất phàm, mặc cho thức đêm mệt nhọc cũng gắng gượng nhếch lên nụ cười: "Không hề, không hề.
"
Sau khi Lê Sóc thân thiện chào hỏi xong đi ra ngoài, Thiệu Quần đã lái xe đi, còn Triệu Cẩm Tân mỉm cười tựa ở bên cạnh xe: "Lê thúc thúc, anh gạt em, người bạn mà anh nói thực chất là chị dâu hả?"
Lê Sóc tiến lên nắm lấy eo cậu: "Em nói cho Thiệu Quần nghe?"
"Ừ, cho dù giấu cũng không thể giấu được cả đời, với tính của ảnh thì cùng lắm phát tiết một trận thôi, nếu như gạt anh ấy dài lâu, sau này bị vạch trần em cũng không biết anh ấy sẽ làm ra chuyện gì nữa.
"
Lê Sóc gật đầu, anh một bên mở cửa xe một bên nói: "Anh của em tính ra cũng xem như bị báo ứng, cho hắn nếm thử chút cảm giác không an toàn nơm nớp lo sợ cũng tốt.
"
Triệu Cẩm Tân khởi động xe mỉm cười nhìn anh: "Lê thúc thúc xấu quá đi.
"
Lê Sóc dựa ghế xoay đầu qua: "Vì thế cho nên em theo dõi anh?"
Cánh tay đang cài dây an toàn của Triệu Cẩm Tân chợt dừng lại, cậu nghiêng người qua hôn Lê Sóc: "Em chính là không muốn nhìn thấy anh dính líu vào chuyện anh trai của em và chị dâu, em sẽ ghen.
" Triệu Cẩm Tân cụp mắt nhìn anh: "Hơn nữa chuyện tình cảm tốt nhất không nên che giấu, ban đầu em lừa gạt anh, anh không biết em hối hận đến như thế nào, nếu như ban đầu em không lừa anh, thì ngay từ bắt đầu anh sẽ biết em yêu anh nhiều như thế nào, em nhất định sẽ không bao giờ lừa gạt anh một lần nào nữa.
"
Lê Sóc nở nụ cười, giơ tay véo mũi cậu: "Em xem đây là kinh nghiệm từng trải sao?"
Triệu Cẩm Tân oan ức địa ôm lấy Lê Sóc, lại cạ cạ đầu mình vào bên cổ anh làm nũng: "Chuyện lúc trước là em sai, em cũng đã tạ lỗi với anh rồi, hôm nay Lê thúc thúc gạt em, anh không định xin lỗi em sao?"
Lê Sóc bật cười ra tiếng, "Vậy em muốn thúc thúc xin lỗi em như thế nào?"
Triệu Cẩm Tân được như ý nguyện bèn mỉm cười xấu xa, "Đây là tự anh nói ra đó.
"
Lê Sóc xoa tóc Triệu Cẩm Tân, tình cảm cũng đòi hỏi như kinh doanh, cần hai bên thoái nhượng cùng bao dung, ngày hôm nay anh không nói cho Triệu Cẩm Tân biết quả thật là sợ cậu sẽ nói chuyện này với Thiệu Quần, dẫn đến việc Lý Trình Tú muốn chứng minh mình có thể bước đi độc lập vì vậy mà bị gián đoạn, nhưng bây giờ nghĩ lại, nếu như Trình Tú muốn cùng Thiệu Quần sống cả đời, thì những mâu thuẫn này cuối cùng cũng sẽ có ngày bạo phạt, thay vì cứ tích lũy từng ngày, chi bằng giải quyết từng chuyện một.
Lê Sóc ngắm nhìn Triệu Cẩm Tân, anh tự nhiên bản thân thành thục hơn đối phương trong chuyện tình cảm, thế nhưng cũng vì sự thành thục này khiến anh theo bản năng ẩn tránh chút mâu thuẫn trong sinh hoạt bình thường, còn Triệu Cẩm Tân ngược lại sẽ trực tiếp nhắc nhở anh.
Lê Sóc ôm lấy cổ Triệu Cẩm Tân: "Lần này Lê thúc thúc không cân nhắc, sau này anh nhất định sẽ nói những chuyện này với em.
"
Triệu Cẩm Tân liếm liếm môi, "Lê thúc thúc, em không muốn về nhà.
"
Lê Sóc ngẩn ra, "Nhóc hư! Đây là cục cảnh sát!"
"Anh không muốn thử xem sao? Anh ngồi trên ghế phụ, em sẽ ngậm lấy bảo bối của Lê thúc thúc, ngoài xe se có người đi qua, anh cứ giả vờ như không có chuyện gì, có dễ chịu cách mấy cũng không được lên tiếng, cùng lắm thì chỉ có thể bấu chặt vào bả vai em! "
Triệu Cẩm Tân nói xong ấy vậy mà lại cúi đầu thật.
Bên trong xe này tình ý nồng đậm, còn bên xe kia hoàn toàn chìm vào sự im lặng.
.