• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Mẹ đang bận rộn trong bếp, phàn nàn không ngừng."Bây giờ ngay cả chó cũng kén ăn, cũng không ăn thức ăn cho chó, không ăn thì không ăn, sớm muộn gì cũng chết đói ném vào thùng rác bên ngoài."Nghe mẹ nói, Chu Bạch đưa mắt nhìn con chó đen trong góc.Bên cạnh con chó đen là một bát thức ăn cho chó.

Một chiếc bát lớn đã đầy ắp và trông như chưa hề được chạm vào.

Hóa ra nó không còn năng lượng vì quá đói.Chu Bạch cảm thấy chuyện này có chút không bình thường, liền hỏi.“Từ khi nào mà con chó đen không ăn thức ăn cho chó?”Mẹ cẩn thận suy nghĩ.“Khoảng một tuần.”Cũng là một tuần?Đó là khoảng thời gian ngủ riêng với vợ.Có mối liên hệ nào ở đây không?Chu Bạch yên lặng đem nghi hoặc này chôn ở trong lòng, sau đó vùi đầu vào bữa ăn.Chu Bạch dùng bữa xong, ngồi trên ghế sofa đơn trong phòng khách.

Vừa ngước lên đã có thể nhìn thấy hình dáng của bố.


Trên mặt ông ta không có chút màu sắc nào, mái tóc gần như trắng xóa.Chu Bạch chỉ liếc ông ta một cái, sau đó dời ánh mắt đi nơi khác.Mẹ đang dọn dẹp bát đ ĩa trong bếp.

Chu Bạch chỉ ngồi trên ghế sofa xem TV một lúc.Sau khi mẹ thu dọn xong, mẹ mang túi xách ra."Mẹ có hẹn với dì Vương bên cạnh, buổi tối mới về.

Mẹ đã làm món thịt lợn kho mà con thích nhất trong tủ lạnh, hâm nóng lại là có thể ăn rồi."Nguyên tắc B, Điều 4.[Chợ bán thức ăn không có bán thịt heo.]Chu Bạch cau mày.“Mẹ mua thịt lợn ở chợ bán thức ăn à?”Mẹ vừa nói vừa xỏ giày vội vàng đi ra ngoài."Không, miếng thịt lợn này là do dì Vương nhà bên cạnh đưa cho, được rồi, mẹ không nói cho con nữa, vội đi ra ngoài rồi."Nghe được mẹ nói như vậy, trong lòng Chu Bạch có một loại cảm giác kỳ lạ mà hắn không thể diễn tả được.

Nhưng trước khi hắn kịp nắm bắt được những suy nghĩ thoáng qua trong đầu, mẹ hắn đã xách túi xách lo lắng bước ra khỏi nhà.Ngôi nhà lại yên tĩnh trở lại.

Chỉ thỉnh thoảng những tiếng cười chợt vang lên từ TV, vang vọng trong phòng.Chu Bạch ngẩng đầu nhìn về phía bố mình.

Mà người bố cũng đúng lúc nhìn phía hắn, đồng thời lộ ra một nụ cười quỷ dị.Bây giờ ở nhà chỉ còn lại Chu Bạch, bố hắn và một con chó đen.Chu Bạch đưa tay tới bàn cà phê bên cạnh lấy ra một viên kẹo, từ từ mở giấy gói kẹo ra, liếc nhìn biểu cảm trên khuôn mặt bố.Sau đó hắn cho kẹo vào miệng.

Bố dừng nụ cười trên môi và quay đầu tiếp tục xem TV.Đến giờ ăn trưa, Chu Bạch đứng dậy đi tới nhà bếp, mở tủ lạnh ra.


Có một số món ăn được chuẩn bị sẵn trong tủ lạnh.

Chu Bạch không để ý tới đ ĩa thịt kho, ngẫu nhiên lấy ra hai đ ĩa rau.Đồ ăn lấy ra khỏi tủ lạnh đều đã lạnh, muốn hâm nóng phải vào bếp.Tuy nhiên, quy tắc thứ ba của Quy tắc B là: [ Nhà bếp thuộc về mẹ và ngươi không được phép vào".

]Chu Bạch nên chọn trực tiếp ăn đồ lạnh hay vào bếp hâm nóng đồ ăn?Hai giờ trước, Henry ở xứ sở Kangaroo vừa đưa bát đ ĩa, đũa cho mẹ rồi trực tiếp gặp Diêm vương.

Anh ta thậm chí còn vừa mới vào bếp.Những khán giả đến phòng phát sóng trực tiếp Vương quốc Kangaroo để xem vẫn chưa bình phục sau cái chết đột ngột này.—— "Thà ăn đồ lạnh còn hơn chết.

Ta không nghĩ Chu Bạch sẽ ngu ngốc như vậy."—— "Đối với một vấn đề trắc nghiệm đơn giản như vậy, không có người bình thường nào có thể lựa chọn sai."—— "Chu Bạch phải xứng đáng với danh tiếng của mình.


Vận mệnh Đại Hạ Quốc chúng ta đang nằm trong tay ngươi."Màn hình phát sóng trực tiếp.Sau khi Chu Bạch đóng cửa tủ lạnh lại, lại lấy một đ ĩa thức ăn khác đặt trên bàn.

Sau đó đi về phía nhà bếp.——“Không phải chứ? Hắn muốn làm gì?”——“Một ngụm cơm lạnh cũng không ăn được? Hắn lại muốn vào bếp hâm nóng."——“Chu Bạch sẽ không quên mắt quy tắc ấy chớ?”Chu Bạch đẩy cửa bếp, cửa mở ra hai bên, sau đó bước vào, hắn thực sự đã bước vào bếp.Các chuyên gia theo dõi đều kinh hãi trước biến cố bất thình lình này.

Không ai có thể nghĩ tới Chu Bạch lại mắc phải sai lầm như vậy cho nên bọn họ căn bản không có chuẩn bị nhắc nhở Chu Bạch.

Nhưng bây giờ hắn đã đi vào rồi, có nhắc nhở cũng vô ích.Mọi người đều choáng váng.Chẳng lẽ đất nước Đại Hạ của chúng ta sắp phải gánh chịu sự xuất hiện của quái đàm sao?Trong màn hình.Chu Bạch đặt đ ĩa thức ăn vào lò vi sóng hâm nóng.Hắn không chết.Chu Bạch đem đồ ăn đã hâm nóng bưng lên bàn ăn, sau đó lại lấy một đ ĩa khác đi vào phòng bếp.Hắn vẫn chưa chết.Mọi người đều choáng váng.Chẳng lẽ quy tắc này là sai sao?Nếu sai thì tại sao Henry của Kangaroo quốc lại chết?Khi Chu Bạch hâm nóng bát đ ĩa hai lần, hắn cố ý nhìn xung quanh như đang tìm kiếm thứ gì đó.Sau khi hâm nóng đ ĩa thức ăn thứ hai và chuẩn bị bước ra khỏi bếp, cuối cùng hắn cũng nhìn thấy mấy dòng chữ màu vàng ở góc bếp.Hắn vui mừng đến mức nhanh chóng đặt bát đ ĩa xuống và dọn sạch những mảnh vụn chặn trong góc.Sau đó những lời đó hiện ra hoàn toàn trước mắt hắn..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK