--------------------------------------------
Chọc ba ả ta được một vố làm cho tâm trạng của nó vui hơn phần nào. Tụi nó bước vào lớp. Nó ngồi xuống, chợt thấy ở dưới hộp bàn có cái gì đó! Nó móc ra là một hộp quà hình trái tim màu hồng đậm, bên trên có cái tấm thiệp nhìn rất đẹp.
-Của ai vậy nhỉ? Không lẽ tặng mình?
Nó nghĩ rồi ngước lên nhìn tấm thiệp. Ba chữ chà bà "TẶNG KHÁNH BẢO" làm niềm vui của nó nhanh chóng vụt tắt. Nó thảy hộp quà qua bên hắn. Hắn đang nghe nhạc thì nhìn vào hộp quà.
-Gì đây?_hắn nhăn mặt
-Ai tặng anh đấy! Mở ra xem đi!_nó nói
Hắn mở hộp quà ra. Bình thường, một ngày hắn nhận rất nhiều hộp quà nhưng không có mở quà, đều giục qua một bên, chẳng để ý đến. Nay đã là ngoại lệ, vợ tương lai kêu mở là chồng mở ngay.
-Wow! Trông ngon quá!
Nó thốt lên khi nhìn vào hộp quà. Một hộp rau câu thạch dừa đủ màu nhìn rất ngon. Nó nuốt nước bọt, thèm thuồng nhìn hộp quà. Nó bốc tấm thiệp lên đọc.
"Chào Khánh Bảo!
Tớ rất hâm mộ hay thích cậu. Món quà này do mình tự làm mong cậu sẽ đón nhận món quà này nhé!
Minh Vân 11A2"
-Ý! hình như nhỏ Minh Vân 11A2 là hotgirl đấy! sướng rồi nha!_nó cười nói
-....._im lặng
-Này Bảo!
-.........._im lặng
-Bảo à!
-........im lặng
-Này!
-Ăn đi! Tôi cho_hắn đáp
Mỗi lần nó kêu hắn là đều nhìn qua hộp quà. Hắn như hiểu ý cô nàng nên nói vậy. Nó lấy tăm có sẵn trong hộp quà ghim nhẹ vào miếng rau câu rồi đưa trước miệng.
-Ăn không?_nó hỏi
-Ăn!_hắn nói
Nghe hắn nói vậy, nó định lấy thêm một cây tăm đưa cho hắn ghim nhưng hắn bỗng vịnh hai vai nhỏ bé của nó. Ăn miếng rau câu trước miệng nó, đã vậy còn tiến tới làm môi chạm môi.
-Này Làm gì vậy hả?_nó đỏ mặt, hét lên
-Ăn rau câu_hắn đáp thản nhiên
-Đây là nơi đông người nhá!_nhỏ cười nham hiểm
Nó đánh vài cái vào người hắn rồi lặng lẽ ăn tiếp. Mặt nó ửng đỏ y như trái gấc. Hắn cười lớn, lúc hắn cười để lộ răng khểnh trắng tinh nhìn rất đẹp trai. Dường như chọc nó đã thành sở thích của hắn và lúc bên nó hắn sẽ có một nụ cười tự nhiên không giả tạo như ngày thường.
RENG....RENG......RENG....GIỜ VÀO LỚP.....
Tiết đầu là tiết Văn, tiết nó chán nhất. Nó nằm dài trên bàn, đánh một giấc tới tan trường. hắn thì vẫn nghe nhạc, lâu lâu vẫn ngước nhìn qua nó. Chỉ còn anh, cô, nhỏ và cậu là chăm chú nghe giảng bài.
TAN TRƯỜNG.............
Chưa chào cô thì tụi nó đã bình thản đi ra về. Nó thở phào, cuối cùng cũng học xong. Đi được gần ra cổng thì.....
BỊCH...BỊCH......BỊCH
Ba quả bóng nước liên tục nhắm vào nó làm người nó ướt sũng. Chiếc áo sơ mi trắng của nó bị ướt để lộ ra làn da trắng của nó bên trong. Hôm nay nó lại không có mặc áo gi-lê mới xui. Hắn vội lấy áo gi-lê của mình choàng vào người nó.
-Là ai làm vậy?_anh tức giận nhìn xung quanh
Nhưng nhìn mãi mà chẳng thấy ai khả nghi.
-Kệ đi anh! Mình mau về thôi!_nó nói
Tụi nó về nhà bằng siêu xe như thường lệ. Về tới nhà là người vào phòng, người xem ti vi, người ăn uống, người vào bếp. Nó bước lên phòng, theo sau là hắn. Nó soạn đồ chuẩn bị đi tắm. hắn thì nằm trên giường chơi game. Bỗng.....
You were the shadow to my light
Did you feel us
Another start
You fade away
Afraid our aim is out of sight
Wanna see us
Alive
Where are you now
Where are you now
Where are you now
Was it all in my fantasy
Where are you now
Were you only imaginary
Where are you now
Atlantis
Under the sea
Under the sea
Where are you now
Another dream
The monsters running wild inside of me
I'm faded
I'm faded
So lost, I'm faded
I'm faded
So lost, I'm faded
These shallow waters, never met
What I needed
I'm letting go - a deeper dive
Eternal silence of the sea - I'm breathing
Alive
Where are you now
Where are you now
Under the bright - but faded lights
You've set my heart on fire
Where are you now
Where are you now
Where are you now
Atlantis
Under the sea
Under the sea
Where are you now
Another dream
The monster running wild inside of me
I'm faded
I'm faded
So lost, I'm faded
I'm faded
So lost, I'm faded
( Faded_Alan Walker)
Tiếng chuông điện thoại của hắn vang lên, hắn buộc phải dừng game mà nghe máy.
-Alo?_hắn lạnh lùng nói
______________________________
Hết rồi,,,,,,,,cho ý kiến nha *van xin*.