Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi năng bó cho Tuyết Ly xong Hàn Hồn liền chạy ra khỏi nhà, mặt cậu đỏ như gấc, tim đập thình thịch.

Thật ra Hàn Hồn sợ bị Tuyết Ly nhìn ra điều đó,trong lúc bao vết thương, dù Hàn Hồn không có cố ý nhưng vẫn nhìn thấy một ít xuân quang không nên nhìn,sợ bị nàng phát hiện ra niên Hàn Hồn mới vắt chân chạy ra ngoài, nếu không khó chắc nàng ta không một chưởng tát chết mình.

Hít một hơi thật sâu áp chế cảm xúc Hàn Hồn ra khỏi sơn cốc tìm chút đồ ăn.

Vừa đi Hàn Hồn vừa cầu khẩn “Mong cái lão già kia bay xa nơi này một chút, ít nhất thì đừng quay về trước khi cô nàng trong kia hồi phục.”

..........................................................

Không biết có phải Hàn Hồn cầu xin linh rất linh nghiệm hay không mà sau 3 ngày không thấy Tần lão ma quay lại.

Trong 3 ngày này Tuyết Ly cũng hồi phục rất nhanh.

Trong căn nhà gỗ Tuyết Ly tỉnh lại khỏi trạng thái tu luyện, nàng xuống giường thử cử động phát hiện ra vết thương đã đỡ hơn rồi, thực lực cũng hồi phục tới 7 thành rồi.

Nàng mỉm cười rồi đi ra khỏi nhà gỗ.

Hàn Hồn thấy nàng tỉnh lại nói “Lại đây ăn cá nướng đi, vừa mới ra lò đó.”

Nàng tiến nhận lấy cá nướng, nói “đa tạ.”

“Tôi tên là Hàn Hồn.? “ Hàn Hồn giới thiệu về bản thân.

“Mộc Tuyết Ly” Nàng nói.

“Tôi biết”

“Cậu biết sao” Tuyết Ly ngạc nhiên nói.

“Lúc cô đại chiến với lão già đó tôi có nghe được tên cô”

“Ra là vậy, sao cậu lại ở trong khu rừng này, chẳng lẽ cậu không biết ở đây có rất nhiều ma thú sao.” Tuyết Ly hỏi.

“Tôi cũng không biết nữa, từ lúc ý thức được thì tôi đã ở đây rồi, hơn nữa tôi sống ở đây chưa gặp phải con ma thú nào” Hàn Hồn nói.

“Chưa từng gặp” Tuyết Ly ngạc nhiên, nơi này linh khí xung túc đáng nhẽ phải thu hút ma thú mới đúng.

Tuyết Ly cảm thấy nơi này không ôn liền triển khai thần thức xem xét xung quanh, nhưng vừa đi được một khoảng liền bị dội lại.

“Có trận pháp ngăn cản thần thức sao” Tuyết Ly lẩm bẩm.

Một hang động bình thường sao lại có trận pháp ngăn cản thần thức được.

Hàn Hồn thấy Tuyết Ly trầm mặc liền hỏi “Sao vậy?”

Tuyết Ly nhìn sâu vào trong hang động hỏi Hàn Hồn “Sâu trong khi là gì vậy”

“Tôi không biết, tôi chưa đi trong bao giờ.” Hàn Hồn đáp. Nghe vậy Tuyết Ly cảm thấy hang động này ngày càng kì lạ, nàng đứng lên đi vào sâu trong hang động.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK