Hứa Du thoáng giật mình, ánh mắt chớp động một cái, rồi cố gắng nở nụ cười: “Cậu đùa à? Sao tớ có thể so được với bạn gái của hotboy chứ!”
Tôi nghiêng đầu, tỏ vẻ ngây thơ: “Ơ, nhưng hôm trước lúc chúng ta ăn cơm chung, tớ thấy có người chụp ảnh lại đấy.” Tôi mở điện thoại, chỉ vào một bài đăng: “Nhìn này.”
Tấm ảnh có hơi mờ, là cảnh trong nhà ăn. Là lần trước, khi Hứa Du dẫn tôi đến gặp Trì Thịnh và Trần Như Như.
Bức ảnh được chụp lén, góc chụp có phần lệch đi, chỉ thấy được Hứa Du và Trì Thịnh ngồi đối diện nhau.
Trì Thịnh đang nhìn về phía Hứa Du, ánh mắt phóng túng nhưng vô tình lại có chút dịu dàng.
Trông vô cùng xứng đôi.
Tiêu đề bài đăng: Đây là hotboy của trường và bạn gái của anh ấy sao? Đẹp đôi quá!
Bình luận:
3L: Trời ơi! Đây chắc là Trần Như Như đúng không? Đúng là đẹp đôi thật!
4L: Cô gái này xinh thật! Bảng xếp hạng hoa khôi mà không có cô ấy thì đúng là trò hề!
5L: Đừng đùa chứ! Đây không phải Trần Như Như đâu, là bạn thân của cô ta, Hứa Du đấy! Nhưng sao hai người này lại ngồi ăn chung vậy?
6L: Gì vậy? Bọn họ đang hẹn hò à?
7L: Sao lại có cảm giác Hứa Du còn xinh hơn cả Trần Như Như nhỉ…?
……
25L: Người chụp ảnh có chút đạo đức đi chứ, người ngồi cạnh Trì Thịnh rõ ràng là Trần Như Như mà? Hôm đó bọn họ có bốn người cùng ăn cơm, cậu chỉ cắt lấy một nửa bức ảnh, rốt cuộc có ý gì đây?
Hứa Du nhìn bài đăng, lướt qua lướt lại nhiều lần. Sau đó, cô ta trả điện thoại lại cho tôi, nụ cười lúc này ẩn chứa chút hưng phấn:
“Mọi người chỉ đang đùa thôi mà. Hôm đó cậu cũng có mặt, chẳng qua chỉ là lỗi góc chụp thôi…”
Tôi gật gù: “Ồ, vậy à? Nhưng không hiểu sao, tớ cứ thấy cậu và Trì Thịnh rất hợp đôi đấy.” Tôi cất điện thoại, quay mặt sang hướng khác.
Bên cạnh, cô gái kia hơi thở nặng nề, cơ thể run nhẹ.
Chắc kích động lắm nhỉ? Kích động đến mức khó mà kiềm chế được bản thân rồi.
Chỉ là một bức ảnh vô tình bị chụp lệch góc, chỉnh sửa một chút, thêm chút hiệu ứng, tạo một chút bầu không khí… Thế mà cũng đủ khiến cô ta sung sướng đến vậy.
Những khát vọng thầm kín, vốn bị chôn vùi tận đáy lòng, một khi được người khác khẳng định, được bồi đắp bởi lòng tham, được nuôi dưỡng bởi những lời bàn tán, nhất định sẽ bén rễ, đ.â.m chồi, rồi phát triển thành một cái cây khổng lồ.
6
Sau giờ tan học, tôi từ chối lời mời về ký túc xá của Hứa Du, dự định tạt qua bể bơi một chuyến.
Trì Thịnh rất thích bơi lội, tôi cần sắp đặt một cuộc “tình cờ”.
Thế nhưng, trong phòng thay đồ nữ, lại mơ hồ vang lên những tiếng chửi mắng.
Tôi bước nhẹ đến góc tường, cảnh tượng trước mắt khiến tôi không khỏi nín thở.
Bốn cô gái xinh đẹp, mặc đồ bơi, đang vây lấy một bóng dáng nhỏ bé trong góc, đá liên tục vào người cô ấy. Một cô gái ngồi xổm xuống, túm tóc cô gái nhỏ, thô bạo giật ngược ra sau. Cái đầu nhỏ vốn cúi gằm, lập tức bị kéo ngẩng lên, chiếc cổ gầy guộc như một sợi dây đàn sắp đứt.
“Mày đến đây làm gì? Dụ dỗ con trai hả?” Trần Như Như vừa nghiến răng, vừa giật mạnh mái tóc của Tô Khê. Sự căm hận trong mắt cô ta gần như sắp tràn ra ngoài.
“Lâu rồi không bị đánh, giờ rảnh quá nên đến bể bơi dạo chơi à?”
“Tớ chỉ… muốn hoàn thành nhiệm vụ của giáo viên…”
“Cô ta nói là đi lao động công ích dọn vệ sinh kìa! Ai mà tin?”
“Chắc chắn là chưa từ bỏ ý đồ!” Mấy cô gái kia mồm năm miệng mười, có người xé quần áo của cô ấy, có người giơ điện thoại lên chuẩn bị chụp ảnh.
“Mày nói đi!”
Trần Như Như đẩy mấy người khác ra, cắn răng trừng mắt nhìn cô ấy.
“Nhiều người như vậy, tại sao mày cứ tiếp cận Trì Thịnh? Mày có phải…”
Có phải mày định vạch trần thân phận của tao với anh ấy không?
Lửa giận thiêu đốt lồng n.g.ự.c tôi. Cơn tức giận kìm nén, khiến cơ bắp tôi căng cứng đến mức khó thở. Cơn đau dữ dội lan khắp cơ thể, tôi phải cật lực kiềm chế, mới không lao ra ngoài mà đ.ấ.m vỡ mặt bọn chúng.
Tôi rút điện thoại, ấn nhẹ một cái.
“Như Như!” Tôi bước ra. Thấy là tôi, Trần Như Như lập tức buông lỏng tay, mái tóc của Tô Khê rơi xuống, cô ấy khẽ run lên.
“Tô Sùng…”
“Cậu đang làm gì vậy?” Tôi bất mãn nhìn cô ta, vỗ vỗ lên mu bàn tay cô ta. “Ở đây batnat một bạn học nghèo đang lao động công ích sao? Nếu thầy cô phát hiện ra, cậu sẽ bị trừ điểm đạo đức đấy. Không phải cậu nói là sẽ cùng tớ đi du học sao?”
Cảm xúc trên mặt Trần Như Như thay đổi không kịp, lộ ra một nét cứng ngắc.
“Con nhỏ này… nó định quyến rũ Trì Thịnh…”
Tôi thoáng sững sờ, theo phản xạ liếc xuống điện thoại: “Cô ấy cũng muốn quyến rũ Trì Thịnh à?”