Cứ như vậy, anh vẫn làm theo giao hẹn, mỗi ngày tám giờ xuất hiện trước màn hình máy tính bổ túc tiếng anh cho tôi, so với bản tin thời sự còn muốn đúng giờ hơn.
Khi đó chúng tôi không đâm thủng tờ giấy mơ hồ kia, tính ra đang bị vây trong giai đoạn ám muội.
Anh làm tôi vừa cảm động, lại có chút hổ thẹn.
Ngày đó, thừa dịp các bạn cùng phòng ra ngoài hết lên net, tôi rốt cuộc không nhịn được nói với anh suy nghĩ trong lòng, anh bên kia máy tính trầm mặc một hồi, sau đó lại tiếp tục giảng ngữ pháp tiếng anh, tôi nhìn anh như vậy cũng nóng nảy, mặc dù nói tầm thường, thế nhưng trong lòng tôi vẫn cảm thấy “Người yêu nhau nên ở cùng nhau”, tôi cùng anh cách xa mười vạn tám ngàn dặm, dựa vào loại tình cảm đầy mờ mịt hư vô này, thật sự so với cát lẻ cũng không bằng.
Tôi kêu gào với anh, tôi nói, con mẹ nó cậu rốt cuộc nghĩ cái gì, có ý gì.
Chòm sao Song Ngư, lãng mạn lớn hơn gần nhau.
Chuyện hư vô này, khiến tôi vô cùng bất an, đồng chí phần lớn đều là cảm tính, ngươi có thể bảo đảm dựa vào tình cảm nhất thời vì đối phương mà đem vị trí kia giữ lại, mà cũng có thể vì kích động nhất thời mà đem người kia ném ra sau đầu.
Ý tưởng loạn thất bát tôio khuếch trướng trong đầu tôi, tôi không biết nên làm sao bây giờ, tôi cho rằng anh khi đó cũng đang trong thời gian mấu chốt của nhân sinh, anh chẳng mấy chốc sẽ đi vào xã hội, mà tôi chỉ là một hài tử mỗi tháng dựa vào tiền sinh hoạt mà sống qua ngày.
Chúng tôi vốn không phải người của cùng một thế giới.
Tôi nổi nóng với anh, tiếng gào thét vang vọng trong phòng ngủ an tĩnh, khi đó tôi nghĩ mình quá hổ thẹn, dù sao, tôi lúc đó cảm thấy, tôi cái gì cũng không thể cho anh.
Tôi thậm chí không tin tưởng chúng tôi sẽ có kết quả gì.
Bạn biết có người quan tâm mình, thế nhưng bạn lại không đụng không sờ được người ấy, loại cảm giác hỗn độn chênh lệch này khiến tôi phát điên.
Tôi nổi nóng một trận với anh, đó là lần đầu tiên tôi nổi nóng với anh, chúng tôi dựa vào tình yêu mạng ảo kia giằng co hai năm, vẫn luôn là tôn trọng nhau, quan tâm nhau, anh có lẽ không ngờ tôi sẽ như vậy, ở bên đầu kia máy tính không nói gì, liền sửng sờ nhìn màn ảnh.
Tôi nhìn thấy gương mặt cô đơn của anh, trong lòng càng thêm buồn bực, liền gắp máy tính, tắt di động, ngã đầu ngủ.
Tôi ngủ tận hai ngày, bạn tốt Vương Tiếu Phi kéo tôi lên dùng cơm, tôi giống như thi thể bị cậu ta kéo liền ngã về giường, cậu ta hỏi tôi bị em gái nào làm tổn thương à, tôi không nói, sau đó cậu ta liền chạy đi mua cơm cho tôi, tôi ăn lung tung vài miếng, liền ngã đầu ngủ tiếp, hai ngày kia bạn cùng phòng sợ tôi chết ở ký túc xá, mỗi lần đi trải giường đều gọi hai tiếng tên của tôi, khi nào nghe thấy tôi không sức lực đáp lại, mới an tâm dừng lại.
Tôi nhắm mắt lại nằm ở đó đoán mò.
Tôi không nhịn được nhớ tới đại D ca, nghĩ mấy ngày đó anh ở Vũ Hán, có ở trên giường giống tôi ôm gối hỏi tôi có muốn cùng anh ngủ, tôi nhớ tới lỗ mũi và miệng đẹp mắt của anh, nghĩ tới thành tích ưu tú của anh, sẽ vào được công ty lớn, tiền đồ xán lạn của anh, mà tôi là người ngu ngốc ngay cả tiếng anh cấp bốn còn không qua.
Đó là lần đầu tiên tôi cảm thấy tự ti, thế nhưng tôi căn bản không rõ đó là yêu.
Ái tình sẽ khiến người tôi tự ti. Không ai dạy tôi, trong sách về chuyện tình yêu, cũng không khắc họa loại mờ mịt này, ái tình này đó đều là gần gũi, mà chúng tôi, mẹ nhà anh cách nhau hơn nửa cái Trung Quốc, luật từ xưa bất biến: Tình yêu nơi khác không có hy vọng nào.
Tôi như thiếu nữ trong kỳ kinh nguyệt, đầu đầy suy nghĩ bậy bạ.
Cứ như vậy, mãi cho đến lúc xế chiều ngày thứ hai, tôi đang mơ hồ ngủ đột nhiên nghe thấy có người gọi tên tôi, “Văn Tử, Văn Tử.” Tiếng nói rất nhẹ, tôi tưởng bạn cùng phòng nào đó, liền mặc kệ, một lát sau, âm thanh kia lại vang lên, theo đó còn có tay đẩy người tôi, tôi phiền, liền ngẩng đầu hướng về phía bên giường quát: “Con mẹ nói cậu có phiền hay không.”
Sau đó, tôi nhìn thấy khuôn mặt không biết làm sao của đại D ca.
Tôi khóc, thật sự, ở trước mặt toàn bộ người trong phòng ngủ, nước mắt của tôi không khống chế được lách tách rơi xuống, tôi muốn nhịn xuống, tôi không muốn người khác thấy tôi như vậy, tôi sợ bị hiểu lầm, thế nhưng một khắc kia, tất cả phòng bị với thế giới bên ngoài khi thấy được mặt đại D ca, toàn bộ sụp đổ.
Tôi bắt đầu yên lặng rơi nước mắt, sau đó gào khóc, tôi còn nằm trên giường không quản được nhiều như vậy, vọt thẳng qua ôm lấy đầu đại D ca, tôi một bên khóc một bên hướng anh kêu: “Tôi thao, con mẹ nó cậu sao lại đến.”
Anh không nói lời nào, liền mạnh mẽ ôm sờ đầu của tôi, đôi tay lớn lớn kia, vuốt vuốt liền đem tiếng khóc của tôi nhỏ lại.
Bạn cùng phòng bên cạnh từ trong kinh ngạc tỉnh lại, hỏi anh: “Cậu không phải anh Văn Tử sao, đã xảy ra chuyện gì?”
Anh nói: ”Hoa cúc sau nhà khi cậu ấy còn bé chết rồi, thương tâm đấy.”
Tôi giết, cái tên này hoàn toàn không biết nói chuyện cười.
Nghe thấy giải thích sứt sẹo của anh, tôi đang muốn đem đầu từ tay anh ra, ai biết tay anh đem sau gáy tôi nhấn một cái, sau đó tôi cảm giác miệng của anh đến gần lỗ tai của mình, cỗ nhiệt lưu ám muội kia khiến cả người tôi giật mình một chút, tiếp đó tôi nghe anh gằn từng chữ: “Văn Tử, trên người cậu sao có mùi giống mùi cứt thế.”
Ngày thứ hai đại D ca liền trở về, anh nói sau khi chat video trên máy tính cùng với tôi, anh gọi điện thoại cho tôi vẫn không được, vừa không có cách liên hệ với những người gần tôi, quýnh lên liền đặt vé tàu tới đây.
Chạng vạng ngày đó, tôi và anh cùng nhau đi tản bộ ở trên sân thể dục trường học.
Tôi nhìn anh, có lẽ bởi vì chuyện anh bôn ba suốt đêm, gương mặt uể oải, râu cũng mọc ra, tôi nhìn trong lòng có chút chua xót.
Khi đó tôi cảm thấy mình vô cùng ấu trĩ, anh đã bận như vậy, tôi còn hại anh từ xa chạy tới.
Tôi nhìn anh không nhịn được nói lời cảm ơn, anh quay đầu lại khẽ mỉm cười với tôi: “Cám ơn cái gì, tôi chỉ sợ cậu xảy ra chuyện.”
“Chuyện tôi làm có phải rất không giống người?” Tuy rằng tôi biết nghĩ như thế không tác dụng gì, thế nhưng tôi sợ anh còn ý nghĩ với mình.
Anh nhìn tôi, cười cười, nói: “Hai năm qua cậu cũng khó chịu với tôi.”
Tôi nghĩ cũng đúng, cảm giác khoảng cách khiến tôi không an lòng. Anh lại tiếp tục nói: “Văn Tử, cậu vốn nóng tính, tôi lại lạnh lùng, cho nên, hai chúng ta phát sinh mâu thuẫn gì, cậu tuyệt đối đừng làm lạnh với tôi, cậu lạnh lùng, tôi liền không nóng, hơn nữa chúng ta còn ở nơi xa nhau, cứ như vậy liền xong. Cho nên cậu mắng tôi đánh tôi đều có thể, tuy rằng tôi sẽ không cãi lại, thế nhưng, những lúc cậu ầm ỷ, tôi đều cảm giác chút tình cảm này vô cùng chân thực, tôi sẽ kiên định hơn, tôi muốn cùng cậu đi tiếp nữa.”
Tôi đột nhiên chua xót, suýt chút nữa khóc lên, tôi cố ý đứng đắn: “Cậu nha đừng nói những lời như thế với tôi có được hay không, cậu cho rằng đang diễn phim Quỳnh Dao sao, tôi không nuốt nổi cậu nói chuyện như thế với mình đâu. Nói nữa, đã hai ngày, nếu thật có chuyện gì, thân thể của tôi đều lạnh.”
“Xin lỗi, tôi đáng lẽ nên đến sớm một chút.” Gương mặt anh thành khẩn, tôi đột nhiên lại bắt đầu hổ thẹn, tôi nói: “Tôi một đại lão gia, như thế nào hiện tại lại giống cô dâu nhỏ chứ.”
Anh nói: “Vậy cậu liền làm cô dâu nhỏ của tôi đi.”
Tôi khua tay với anh: “Cậu mau tránh ra, ai mẹ nó là vợ của cậu, nói làm sao tôi cũng chỉ có thể làm nam nhân của cậu.”
Anh kéo lấy tôi của tôi, khi đó bên cạnh còn có người, tôi ngạc nhiên quay đầu lại, lúc này trên cổ tay mát lạnh, anh không biết từ nơi nào lấy ra một cái vòng tay bằng bạc đeo vào trên cổ tay tôi, trầm giọng nói: “Vậy thì làm nam nhân của tôi đi.”
Tôi nhìn anh, ngũ quan dưới ánh mặt trời ôn hòa cực kỳ, lấy tóc dài cùng râu ngắn ngủn so với lúc trước, thoạt nhìn giống Hồ Ca trong (Shangri-La).
Nói thật, tuy là nam nhân, thế nhưng trong một khắc kia tôi cảm thấy mình như nữ chính đang vây trong vầng sáng ái tình màu hồng.
Quả thực mẹ nó anh ngọt đến khảm tận tâm gan, tôi chuẩn bị mở miệng đáp lại, anh lại nói: “Ngày đó cùng bạn cùng phòng ra ngoài chơi, nhìn thấy trên cầu vượt có bán đồ cho thú cưng, tôi lúc đó cảm thấy vòng tay này trong tay người kia chơi rất vui, liền mua.”
Mặt tôi tối sầm lại: “Con mẹ nó cậu mua cái gì…”
“Đồ buộc chó.” Anh ôn hòa nhã nhặn nói, tôi tức phổi muốn nổ ra từng mảnh, muốn lấy vòng trên tay kia ra, nhưng kéo nửa ngày cũng không xuống.
Anh ở bên cạnh nhìn tôi, mặt cười đến nham hiểm: “Dù thế nào, xem cậu có tâm tình dám nháo với tôi không.”
Tôi nhìn anh chằm chằm, nhấc chân muốn đạp, anh lại nói: “Văn Tử, nam nhân của cậu ra ngoài kiếm tiền, cũng không phải cùng ai chạy trốn, cậu liền ở nhà cố gắng phát triển chuyện trong nhà, đừng có suốt ngày nghĩ những thứ ngổn ngang kia.”
Một khắc kia tôi nhìn anh, đột nhiên thấy anh như tướng công đi ra ngoài làm việc, chính mình như lão bà ngậm đắng nuốt cay quản công việc trong nhà.
Đại D ca biểu lộ như vậy với tôi, khi đó chúng tôi yêu đương trên mạng hai năm, gặp mặt một lần, không biết là do thanh xuân nhiệt huyết hay thiếu niên vô tri, hoặc là anh cho tôi một phần kiên định.
Ngược lại, cái vòng chó kia của anh, tôi liền đeo đến ngày hôm nay
Tối ngày hôm đó tôi cùng đại D ca chen chúc trên một cái giường, giường của trường học chúng tôi không lớn, vóc người của anh không nhỏ, chúng tôi không thể làm gì khác hơn là nằm nghiêng người.
Tôi lúc đầu đưa lưng về phía anh, thế nhưng anh lại liều mạng đem tôi hướng về mình, giường nho nhỏ bị chúng tôi làm cho vang lên tiếng kẽo kẹt, âm thanh đầy ám muội thêm vào cử chỉ trước đó, tôi sợ bạn cùng phòng hiểu lầm, liền xuôi theo ý anh, lật qua, cùng anh mặt đối mặt.
Anh thấy tôi trở lại người lại, liền cười với tôi, nở nụ cười, khí nóng giữa hơi thở phun lên trên mặt tôi, hơi thở kia mang theo mùi vị hormone nam nhân, tôi cả người đều không khỏe, lúc đó chỉ thấy đầu óc muốn phình to, nơi nào đó muốn ngẩng đầu lên.
Lúc này anh càng làm nghiêm trọng thêm, trực tiếp đem tôi ép vào ngực, thân thể dán vào thân thể, tôi lúng túng anh đều cảm nhận được tất cả, tôi nghĩ mình ngày đó liền cho đi ở căn phòng mười mấy mét vuông, trong không khí có mùi chân thúi, bốn phía đều có ánh mắt theo dõi.
Nhưng chờ tôi ngẩng đầu lên, phát hiện đại D ca đã nhắm mắt lại ngủ.
Tôi nhìn anh, lông mày rất dài rất rậm, theo tướng số nói người có lông mày thế này sẽ vô cùng chung thủy với nửa kia, nghĩ tới đây, tôi liền nhịn không được sờ lông mày của anh, sau đó thuận theo kéo dài tới sống mũi cao, đi xuống tiếp, cuối cùng rơi trên đôi môi mỏng của anh.
Tôi không tự chủ được nuốt nước miếng một cái, sau đó đến gần nhẹ hôn lên môi anh một chút, bờ môi anh có chút khô, tôi không kiềm chế được lè lưỡi liếm liếm phía trên, mềm mại, giống như kẹo bông gòn ăn hồi còn bé.
Ý thức được động tác của mình, tôi sợ hãi đến cả kinh.
Tôi vội vàng nhìn anh, phát hiện ánh mắt anh đóng chặt, trên mi mắt còn có tầng xanh nhàn nhạt, nghĩ thầm anh khẳng định anh vô cùng mệt mỏi, lúc này sẽ không phát hiện tôi hôn mình, liền yên tâm thoải mái ôm tay anh ngủ.
Đêm hôm ấy, gió êm sóng lặng, bình an vô sự.
Cho tới hôm nay, tôi mới biết, ở trong căn phòng nhỏ mười mấy mét vuông đầy tiếng ngáy, sau khi tôi hôn đại D ca, anh kỳ thực mở mắt, anh hôn lại tôi, chỉ tiếc tôi lúc đó đang ngủ.
Được rồi, này chính là chòm sao xử nữ muộn tao.