"Nếu anh thấy nhiều quá thì em để bớt vào nhà vài món."
Erika ngại ngùng nhìn chiếc túi vuông chứa đầy thức ăn mà cô xách theo.
"Không sao đâu, như vậy đủ dùng cho ba bữa rồi. Chúng ta đi thôi."
Lâu lắm rồi, tính từ khoảng thời gian cả hai còn bên nhau lúc nhỏ, cô còn nhớ ngày nào cũng ngồi ở khu vườn nhà anh ăn trưa, mẹ của anh đã chuẩn bị rất nhiều món ngon cũng vì thế cô hay sang nhà anh phụ bếp học nấu ăn cùng mẹ anh. Cô để ý có một người con gái luôn luôn nhìn chằm chằm vào cô mỗi khi cô vô bếp phụ mẹ anh. Cô ta có vẻ như không thích cô lắm, cô có lại bắt chuyện mấy lần nhưng cô ta cứ thế chạy đi và còn đẩy cô ra xa nữa.
Đó là quá khứ còn hiện tại cô ngồi trên xe của Jayson, nó lại là một câu chuyện khác của cả hai. Bầu không khí không ngột ngạt và chả có sự ngại ngùng nào như cô nghĩ trước đó, cả hai người tính ra rất hòa hợp, không những trò chuyện như một người bạn tâm giao. Cả hai đã nói chuyện rất vui trong suốt quãng đường tới chỗ cắm trại.
Theo Jayson nói trước với cô, địa điểm cắm trại là của nhà anh kinh doanh nên cô yên tâm phần nào.
"Erika, dậy thôi em, tới nơi rồi."
Quãng đường xa hơn cô tưởng nên cô đã chợp mắt được một chút, nhìn phong cảnh xung quanh cùng bầu không khí trong lành khiến cô cảm thấy sảng khoái vô cùng.
"Trong lành quá."
Hai người đến đúng lúc mặt trời ló dạng nơi chân đồi tiện sẵn đó hai người cùng nhau ngắm bình minh luôn.
"Quoa, đẹp quá, lần đầu em được trải nghiệm ngắm bình minh trên đồi như thế này đấy."
Nhìn thứ ánh sáng rực rỡ màu cháy cam chỗ đường chân trời, nó sáng bừng như đang làm nền cho quả cầu lửa dần dần hé lên, màu cam rực ấy nhìn như màu mắt mèo đang ánh lên tia chói của quả cầu xuất hiện đến nửa mình của nó.
"Anh cũng vậy."
Jayson nhìn cô được một lúc rồi mà cô chẳng để ý gì sất, đôi mắt cô thì long lanh nhìn theo thứ ánh sáng kì ảo cháy rực cả bầu trời kia.
"Đẹp lắm đúng không?"
Cô giật mình, là Jayson ghé sát tai cô nói, hơi ấm phả vào tai khiến cô bất ngờ đến ngại, vành tai cô cứ thế đỏ ửng lên.
"À, ừm đẹp lắm, rất đẹp và tuyệt đẹp. Em thích nó lắm."
Phải chăng lần rung động này cô vẫn tin vào anh, thoát khỏi dòng suy nghĩ nơi cắm trại cũng đã đông người đến. Mọi người đều ở chỗ cắm trại riêng và cười nói rất vui, duy chỉ có chỗ của anh và cô là yên tĩnh nhất. Sự yên tĩnh đến mức còn nghe rõ mồn một được tiếng than đang bị cháy đốt và cả tiếng thịt nướng cháy xèo xèo.
"Cô ấy là ai vậy?"
Trong khi Erika ngồi chăm chú nhìn Jayson nướng thịt, phía xa xa cách hai chỗ cắm trại bỗng có người con gái chạy lại quàng tay qua cổ Jayson từ phía sau.
"Sao chị lại tới đây?"
Jayson nhăn mày, anh vẫn luôn để ý đến biểu cảm của cô, còn cô thì cảm thấy người con gái trước mắt rất quen thuộc.
"Chị Vecky sao?"
Cô buộc miệng hỏi người con gái đang ngồi kế bên anh.
"Em vẫn nhớ chị cơ đấy, cũng lâu lắm rồi hai chị em mình mới gặp lại nhau nhỉ, Erika."
Tay Vecky vẫn không buông tay Jayson mặc dù chị ta đã biết được mối quan hệ giữa bọn cô. Vậy mà ngay bây giờ chị ta lại đang quàng tay ngồi kế bên anh như một cặp đôi thực sự. Cô đã rất nhẫn nhịn từ khoảng khắc mà chị ta vòng tay qua cổ Jayson rồi, nhưng hành động khoác tay nhau như thế nó khiến cô có một suy nghĩ khác về mối quan hệ của bọn họ trước ngày cô gặp được anh.
Còn anh thậm chí không một lời giải thích với cô mà còn để chị ta khoác tay như vậy, cô đang muốn tin anh, còn anh lại hành động khiến cho lòng tin của cô bị lung lay. Mọi thứ nó mơ hồ tới mức cô còn không biết trong tình huống này cô nên làm gì, chả nhẽ giờ cô ngồi khóc trong lòng rồi nhìn hai con người kia thể hiện tình cảm?
"Jayson, thịt sắp cháy tới nơi rồi, anh gắp miếng đó qua cho em đi."
Erika vẫn bình tĩnh và thể hiện sự thân thiết đúng mực, cũng không phải là một câu nói ra lệnh cho anh để anh gắp thịt cho cô, đơn giản hành động đang thể hiện rằng anh quan tâm đến cô, để Vecky có thể thấy được vị trí của chị ta đang dư thừa trong mối quan hệ giữa cô và anh.
"Em cũng muốn ăn nữa anh à, anh gắp cho em ăn với."
Cái gì vậy? Chị ta xưng anh em với Jayson, chị ta lớn hơn bọn cô tuy không nhiêu tuổi nhưng cái hành động mà chị ta thể hiện nó quá phản cảm đối với người ngồi đối diện là cô.
"Tôi nghĩ chị nên có chừng mực và cách cư xử của một người chị đấy, chị Vecky à."
Từ nãy đến giờ đây là câu nói khiến Erika cảm thấy hài lòng với anh nhất, cô lo sợ rằng anh cứ để mặc Vecky muốn làm gì làm nhưng cô lại lo xa mất rồi. Cô cứ thế bất giác phì cười nhìn anh.
"Vâng, em thấy Jayson nói đúng đấy chị."
Khỏi phải bàn về biểu cảm lúc này của chị ta, chị ta xấu hổ tới mức bỏ đi mà không một lời tạm biệt cả hai.