Lầu 1: A a a a a a quá rực rỡ! Kỷ lục của Bee chỉ có chính Bee mới có thể phá! Cả nhà thấy soái hay không soái?
Lầu 2: Cẩu đội Hacker vậy mà lại bị Thải Bee đánh cho phải xin đầu hàng! Có lịch sử đen này chẳng khác gì bị treo lên cho người ta sỉ nhục, tốt nhất là giải tán đi!
Lầu 3: Cái gì? Anti Bee cũng gọi Hacker là cẩu à? Không phải lầu trên rất mong cẩu so đánh bại Bee của tôi sao? Bị vả mặt có thấy đau không?
Lầu 4: Thật sự chỉ muốn nằm một chỗ, tôi đã khóc cả đêm rồi, Thải Bee khiến người khác thất vọng, đối thủ của Thải Bee càng khiến người khác thất vọng hơn.
Lầu 5: Lầu trên "íu đúi" như thế thì làm anti làm gì? Nhỡ Thải Bee vô địch league chẳng phải sẽ nản hơn sao? Tôi khuyên lầu trên nên gia nhập hội fan Thải Bee đi thôi, bọn họ điên điên khùng khùng cả ngày hẳn là sẽ giúp bệnh tình chuyển biến tốt đẹp hơn đấy.
6 lâu: Báo!!! Blade GBG like post Hacker đá xéo Thải Bee! Lầu 4 đừng từ bỏ nha!!!
......
"Blade" chính là thám báo Lý Thành Chiêu của GBG, hắn gia nhập GBG cùng năm với Bumblebee, năm đó khi Bumblebee xảy ra chuyện hắn cũng có mặt tại hiện trường, nhưng không bị ảnh hưởng giờ. Hiện giờ hắn like bài bôi xấu Bumblebee, rốt cuộc là trượt tay, hay là......
Ai cũng tò mò, kể cả fan, antifan hay qua đường ăn dưa đều dồn sự chú ý vào Weibo.
Đáng tiếc bọn họ không phát hiện ra dấu vết của cái like kia, nhưng người báo tin cũng không nói dối —— Lý Thành Chiêu nhanh chóng bỏ like, nhưng đã bị không ít dân mạng chụp lại màn hình.
Hành động của Lý Thành Chiêu làm bài post vốn đã chìm xuống nay lại bị khơi lên.
Antifan nói Lý Thành Chiêu có tiếng là người thành thật, mấy năm nay chưa làm chuyện xấu bao giờ, có thể là biết con người thật của Bumblebee, không muốn thấy Hacker nói ra sự thật lại bị ném đá, nên muốn làm người chính nghĩa; còn fan thì nói Lý Thành Chiêu chỉ tình cờ đọc được, không cẩn thận nhấn nhầm thôi.
Nhưng giải thích của fan lại bị antifan nghi ngờ: Lý Thành Chiêu hết chuyện để làm hay sao mà đi xem bài bôi nhọ Bumblebee làm gì? Với cả hắn chơi chuyên nghiệp cũng 6 năm rồi, chưa bao giờ thấy cái gọi là nhấn nhầm cả.
Hai bên tranh cãi nảy lửa, fan đòi antifan lấy ra bằng chứng, antifan lại bảo fan đi mà tìm Lý Thành Chiêu, nhưng mà phải nhìn cẩn thận xem là hàng thật hay giả.
Ngay cả đám người ăn dưa cũng không khỏi nghi ngờ, có phải Bumblebee thật sự có vấn đề không, không thì tại sao năm đó xảy ra chuyện, không ai trong GBG đứng ra bảo vệ anh ta? Ngay cả bạn thân Ngụy Phong Miên cũng ngậm miệng không nói gì. Phải biết rằng khác với Hacker xa lánh Bumblebee, nói không ai tin, GBG thì dùng mắt thường cũng thấy được rất nâng niu Bumblebee, tình cảm đồng đội thoạt nhìn vô cùng hòa thuận, vì sao thái độ cũng mơ hồ như vậy?
Không ít người lao vào Weibo Lý Thành Chiêu Weibo cầu chân tướng.
Người mà bọn họ tha thiết mong chờ lúc này đang bị Ngụy Phong Miên chặn ở phòng nghỉ.
"Vì sao cậu lại like Weibo kia?" Ngụy Phong Miên hút thuốc, làm như vô tình hỏi.
Lý Thành Chiêu vẫn treo bộ mặt thành thật, gãi gãi đầu nói: "Xin lỗi Ngụy đội, đúng là tôi không cẩn thận trượt tay."
Ngụy Phong Miên bình tĩnh nhìn hắn một lát, "Sao tôi lại không biết cậu theo dõi Weibo chính thức của Hacker nhỉ?"
Mặt Lý Thành Chiêu khẽ biến sắc, không hé răng.
Ngụy Phong Miên lại hít một hơi thuốc, nhìn chằm chằm vào làn khói bay lên giữa không trung, không nóng không lạnh nói: "Khuyên cậu một câu, đừng tự cho mình thông minh."
Nụ cười của Lý Thành Chiêu chợt cứng đờ, miễn cưỡng nói: "Ngụy đội có ý gì, cảm thấy tôi cố ý làm vậy à? Tôi và Thẩm Ương lại không có ân oán gì."
"Năm đó cậu và chúng tôi cùng tham gia lớp huấn luyện, Tiểu Ương sau ba ngày đã được chọn, cậu bỏ ra đủ ba tháng." Ngụy Phong Miên bình tĩnh nhắc lại chuyện quá khứ: "Nếu không phải Tik ở vị trí thám báo bị chấn thương lưng nghiêm trọng không thể vào sân, trong đội lại không có người thích hợp để thay thế, không biết khi nào cậu mới có thể nhập đội."
Lý Thành Chiêu cười khổ: "Sao tôi so với Thẩm Ương được, khi đó ai có thể so với anh ta chứ?"
"Lúc trước cậu không nghĩ như vậy." Ngụy Phong Miên dụi tàn thuốc, "Cậu rất bất mãn vì đội lựa chọn Thẩm Ương, còn hỏi huấn luyện viên lí do, thậm chí đi tìm cấp trên tự tiến cử, sau khi bị từ chối mới đổi từ vị trí quân sư thành thám báo."
Lý Thành Chiêu sắp không giữ được nụ cười trên mặt, trong lòng biết chắc là Hứa Vận Dung nói cho Ngụy Phong Miên, hắn ấp úng nói: "Khi đó tôi còn trẻ nên nóng vội ——"
"Vì trẻ tuổi nóng vội nên trong tối ngoài sáng khích Tiểu Ương làm trái đội quy, lại kích cậu ấy đi sửa lương hợp đồng." Ngụy Phong Miên cười châm chọc, "Cậu bất ngờ vì tôi biết hết phải không? Khi đó chuyện gì Tiểu Ương cũng nói hết cho tôi, cậu ấy căn bản không phát hiện ra ác ý của cậu, còn lo cậu nghĩ nhiều sẽ ảnh hưởng đến phong độ, hỏi tôi nên khuyên như thế nào. Là tôi nói cậu không có ý tốt, sau đó cậu ấy mới cách xa cậu ra."
Lý Thành Chiêu định biện minh: "Tôi ——"
"Nhưng mà tôi không ngờ cậu vẫn còn ghen ghét cậu ấy." Ngụy Phong Miên không cho hắn cơ hội nói, "Đừng tưởng rằng không ai biết việc cậu đã làm, tôi khuyên cậu tự giải quyết cho tốt đi."
Chờ Ngụy Phong Miên rời khỏi phòng nghỉ, mặt Lý Thành Chiêu lập tức trầm xuống, hắn siết chặt nắm chặt tay, trong đáy mắt là một mảnh hung ác nham hiểm.
Trái ngược với không khí giương cung bạt kiếm ở GBG, phòng nghỉ của KK vô cùng hài hòa.
Thẩm Ương đổ cà phê vào bồn rửa, bộ dáng thờ ơ: "Bọn họ muốn nói xấu thì cứ nói xấu đi. Chỉ cần anh cố gắng hết mình để chiến thắng, thắng liên tiếp, kể cả bị nói là luyện tập có lệ, không tôn trọng người trên, vong ân phụ nghĩa, thậm chí câu fan, làm hết chuyện cực phẩm, vẫn sẽ có rất nhiều người mù quáng ủng hộ anh. Ngược lại, dù anh làm người hoàn mỹ, một khi thành tích không tốt liền bị mắng đến không biết phải trái..... fan hay antifan không quan trọng, anh sẽ không để họ ảnh hưởng đến mình nữa."
Trọng điểm của Túc Hàn Anh làm Thẩm Ương bất ngờ, "Câu fan?"
Thẩm Ương nghẹn họng, "Anh chỉ lấy ví dụ thôi, anh giữ mình vô cùng trong sạch!"
Túc Hàn Anh thấy xung quanh không có người, một tay ấn lên bệ rửa, một tay ôm eo Thẩm Ương, cúi đầu nhìn anh: "Bee Thần, em cũng là fan của anh."
Thẩm Ương ngơ một lát mới hiểu ám chỉ của Túc Hàn Anh, mặt nháy mắt đỏ bừng, dẩu miệng nói: "Em không giống họ, em là bạn trai của anh......"
Túc Hàn Anh khẽ cười hôn anh một cái, "Đến phòng bạn trai ngồi chút nhé?"
Thẩm Ương cảnh giác nói: "Em muốn làm gì?"
Túc Hàn Anh nhướn mày: "Cùng nói chuyện quay quảng cáo, anh nghĩ em muốn làm gì?"
Thẩm Ương: "...... Ồ."
Hai người cùng đến phòng Túc Hàn Anh, tầm mắt Thẩm Ương đảo qua đàn piano đặt trong góc, thuận miệng hỏi: "Quảng cáo còn vấn đề gì à? Không phải quản lý đã xác nhận lịch với đạo diễn vào thứ bảy sao? Là cái quảng cáo chocolate kia."
Túc Hàn Anh đưa cho anh tập giấy A4, "Đây là kịch bản, chúng ta xem qua trước, có ý kiến gì thì để quản lý thương lượng lại."
Thẩm Ương nhận lấy lật ra xem, phát hiện quảng cáo còn cần năm con mèo quay chung, thấy Túc Hàn Anh bảo là mang theo bốn con mèo ở câu lạc bộ, đến lúc để biên kịch sửa kịch bản một chút, cũng không ảnh hưởng tới hiệu quả chung.
Thẩm Ương lẩm bẩm nói: "Thật lạ, còn muốn quay cả mèo, mèo lại không thể ăn chocolate......"
Túc Hàn Anh: "Mèo chỉ để tạo không khí, anh xem cả sẽ rõ."
Thẩm Ương tiếp tục xem kịch bản, lúc nhìn đến cảnh cuối cùng, anh chần chờ nói: "Chúng ta thật sự phải ở trước máy quay...... Như vậy sao?"
Túc Hàn Anh biết rõ còn cố hỏi: "Như thế nào cơ?"
Thẩm Ương chỉ vào một hàng chữ, Túc Hàn Anh cười nói: "Cũng không phải hôn thật, anh còn ngượng sao?"
"Anh chỉ cảm thấy hai người con trai làm hành động thân mật như vậy, quảng cáo thật sự sẽ được duyệt sao?" Thẩm Ương lo lắng nói: "Dù sao..... vẫn có rất nhiều người không chấp nhận được."
"Quảng cáo chỉ chiếu trên mạng, nhiều phim đồng tính đã được duyệt, sao có thể làm khó một cái quảng cáo?" Túc Hàn Anh nói: "Huống hồ thương hiệu định dùng quảng cáo lần này để tặng cho mọi người vào ngày Thất Tịch(2), đối tượng mục tiêu chính là fan của chúng ta...... Hay nói chung là fan cp, đương nhiên sẽ hy vọng chúng ta càng thân mật càng tốt. Ban đầu bên kia còn muốn anh mặc váy, em lập tức từ chối."
(2) Thất Tịch: Thất Tịch theo văn hóa phương Đông, nhất là các nước Đông Á và Đông Nam Á, là ngày lễ tình yêu được tổ chức vào ngày 7 tháng 7 Âm lịch. Lịch sử về ngày này gắn với câu chuyện về Ngưu Lang Chức Nữ. Theo truyền thuyết, cứ đến ngày này hằng năm, Ngưu Lang và Chức Nữ được gặp lại nhau bên cầu Ô Thước
Thẩm Ương nghe xong câu cuối cùng thì thở phào một hơi, "Anh không muốn mặc váy đâu."
Túc Hàn Anh: "Dù anh muốn mặc thì em cũng không muốn cho người ngoài xem."
Thẩm Ương: "......"
"Sao rồi?" Túc Hàn Anh giục: "Nếu không có gì vấn đề gì, lát nữa em báo lại cho quản lý."
"Anh không thấy vấn đề gì." Thẩm Ương đặt kịch bản xuống, liếc nhìn Túc Hàn Anh một cái, lại nhanh chóng quay đi, giả vờ lơ đãng nói: "À mà, anh còn chưa chân chính trải qua Thất Tịch bao giờ, trước kia đều chỉ có một mình......" Anh vểnh tai ngóng phản ứng của Túc Hàn Anh, nhưng đợi nửa ngày cũng không thấy chút động tĩnh nào.
Thẩm Ương đành phải quay lại đầu, liền thấy Túc Hàn Anh cười như không cười mà nhìn mình chăm chú, nhìn bộ dáng có vẻ không định mở miệng.
Dù biết rõ Túc Hàn Anh cố ý, Thẩm Ương vẫn có chút xấu hổ, nhắm mắt nhắm mũi nói: "Không biết bạn trai có lịch gì chưa?"
Túc Hàn Anh quỳ một gối bên người Thẩm Ương, từ trên cao nhìn xuống nói: "Có nha."
Thấy Thẩm Ương ngẩng mặt nhìn cậu, ánh mắt đầy chờ mong, Túc Hàn Anh mỉm cười: "Thảo ương."
Thẩm Ương cứng lại, "Rốt cuộc hồi trước em có cố ý hay không?"
Túc Hàn Anh hiểu ra Thẩm Ương đang nói về ngày đầu tiên gặp mặt, cậu thẳng thắn thành khẩn nói: "Thật sự không phải, lúc ấy suy nghĩ của em đối với anh rất đơn thuần, nhưng mà......"
Thẩm Ương: "Cái gì?"
Túc Hàn Anh buồn cười, "Nhưng mà không ngờ suy nghĩ của anh lại đen tối như vậy."
Thẩm Ương: "......"
Hai người ở trong phòng ngọt ngọt ngào ngào một lúc lâu mới ôm Đại Uông trở về phòng huấn luyện.
Vừa đi vào phòng huấn luyện đã nghe thấy Anh Tuấn nói: "Nữ —— Bee Thần!" Anh Tuấn suýt nữa gọi nhầm toát cả mồ hôi lạnh, vội giơ di động che dấu: "À ừm...... Đồng đội cũ của anh nói giúp anh!"
Thẩm Ương ngạc nhiên, cầm di động tới xem, hóa ra là một tài khoản tên Lam Ảnh - Sunshine share lại bài bôi xấu anh của Hacker, nội dung share lại rất đơn giản —— Bee rất tốt.
Sunshine là một trong số những đồng đội của Thẩm Ương ở GBG năm đó, lớn hơn Thẩm Ương 3 tuổi, hai năm trước đã giải nghệ, hiện giờ đang làm huấn luyện viên cho đội Lam Ảnh.
Mà Lam Ảnh, vừa lúc là đối thủ cuối cùng của KK.
Lúc trước khi KK thông báo Bumblebee tái xuất, Sunshine cũng share Weibo chúc mừng, Thẩm Ương còn dùng tài khoản Ong vàng follow đối phương, hai người cũng tâm sự đôi câu. Nhưng trong ấn tượng của Thẩm Ương, Sunshine là kiểu người chỉ thích bo bo giữ mình, không ngờ hôm nay có thể công khai đứng ra nói giúp anh.
Anh thấy cảm động, thuận tay mở bình luận Weibo ra xem, phát hiện Sunshine còn đáp trả không ít dân mạng.
Ví dụ như có anti hỏi Bumblebee có đúng như Hacker ám chỉ, ỷ vào thiên phú mà chậm trễ huấn luyện không? Sunshine trả lời Bee rất ngoan, chỉ một lòng huấn luyện và thi đấu, sao có thể chậm trễ?
Lại ví dụ như có người ăn dưa tò mò có phải Bumblebee không tôn trọng người trên, hắn nói Bee rất thân thiện, khiêm tốn con thích giúp đỡ mọi người, kể cả là bác bảo vệ hay cô lao công.
Lại ví dụ như các fan muốn biết Bumblebee khi đó có bộ dáng gì, hắn hình dung Bee giống một cậu học sinh tiểu học tính cách đơn thuần, đấu tập thua cũng trốn đi khóc nhè.
"......"
Thẩm Ương cảm thấy chuyện này không cần thiết phải nói ra đâu......
"Anh khóc vì đấu tập thua sao?" Túc Hàn Anh ngó đầu xem cùng, nhịn không được cười nói.
Thẩm Ương xấu hổ giải thích: "Anh chỉ khóc một lần đó thôi, nhưng không trốn....."
Túc Hàn Anh: "Anh chắc chắn chỉ có một lần?"
"Đương nhiên! Lúc đó anh còn nhỏ, quá để tâm đến chuyện thắng bại." Thẩm Ương gấp gáp giải thích: "Anh cũng đâu phải làm từ nước, sao có thể gặp chuyện gì cũng khóc được?"
"Anh không khóc vào ngày giành chức vô địch League sao?"
"......"
"Vô địch trận chung kết anh cũng không khóc?"
"......"
Túc Hàn Anh thấy Thẩm Ương muốn chui xuống lỗ lắm rồi, rốt cuộc tốt bụng mà tha cho anh, ôm lấy vai anh nói một câu ngọt đến sâu răng: "Không phải anh làm từ nước, mà làm từ đường."
Thẩm Ương: "......"
Nhưng dù sao đi nữa, Sunshine lên tiếng đã hoàn toàn xoay chuyển cái nhìn của nhóm qua đường ăn dưa, bọn họ rẽ sang hướng Lý Thành Chiêu trượt tay.
Weibo của Hacker bị fan Bee dùng những lời Sunshine nói vả mặt đám antifan, người sau chỉ có thể già mồm cãi: "Ai biết anh ta nói thật hay không, biết đâu anh ta đang quỳ liếm Thải Bee để trận sau Thải Bee nhẹ tay với Lam Ảnh thì sao?"
Kiểu cãi láo vô căn cứ này không ai thèm để ý, Thẩm Ương nhìn thêm một lát, lấy di động của mình gửi tin nhắn cho Sunshine. Nhưng đối phương hình như không online, đến khi Thẩm Ương sắp ngủ cũng không thấy trả lời.
Ngày hôm sau, các website chính thức về WTK lần lượt công bố kỷ lục mới, lúc một số người chơi lâu năm ở nước ngoài nhìn thấy tên Bumblebee còn tưởng biên tập nhầm lẫn, chờ biết được tin Bumblebee chính thức tái xuất, đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Thẩm Ương không rảnh để ý phản ứng của dân mạng nước ngoài, mỗi ngày anh đều luyện tập lặp đi lặp lại, nhưng không hề cảm thấy buồn chán, thứ nhất là vì anh thích, thứ hai là vì có Túc Hàn Anh bên cạnh.
Anh chưa từng cảm thấy no đủ và hạnh phúc như bây giờ —— cùng người mình thích nhất, làm chuyện mình thích nhất.
Thứ năm, KK tại sân nhà nghênh chiến Lam Ảnh.
Lam Ảnh chỉ vừa mới thăng cấp từ khiêu chiến lên league nên thực lực cũng không mạnh, KK dễ dàng giành được chiến thắng.
Nhưng Lam Ảnh từ đầu tới cuối trận đều rất cố gắng, kể cả tình hình có xấu đến đâu, họ vẫn duy trì sự ổn định, giữ thái độ tích cực nên nhận được sự tôn trọng và những tràng pháo tay từ khán giả.
Khi hai đội bắt tay sau trận đấu, đội trưởng trẻ tuổi của Lam Ảnh đỏ mặt nói: "Bee Thần, em là fan của anh, em rất vui vì anh đã trở lại."
Thẩm Ương hơi bất ngờ, cười ngượng: "Cảm ơn đã ủng hộ."
Tiểu đội trưởng lại nhìn sang Túc Hàn Anh, hơi ưỡn ngực lên, lúc Túc Hàn Anh cảm giác bị khiêu khích, tiểu đội trưởng xẹt một cái cúi đầu xuống: "Ngư Thần, cảm ơn cậu!"
Túc Hàn Anh: "......"
Ngư với chả Thần......
Tiểu đội trưởng: "Nếu không nhờ cậu, tôi đã vĩnh viễn không được thấy Bee Thần!"
Thẩm Ương: "......"
Vĩnh viễn không được thấy, cậu ta đang vĩnh biệt cõi đời đấy à?
Dù phương thức nói chuyện của đội trưởng Lam Ảnh rất có xu hướng giết chết nghệ thuật, nhưng cả Thẩm Ương lẫn Túc Hàn Anh đều cảm thấy cậu nhóc này rất đáng yêu.
Chờ trở lại phòng nghỉ, Thẩm Ương thấy Sunshine đang đứng ở cửa chờ mình, hai người đồng đội cũ tìm nơi yên tĩnh để trò chuyện, Sunshine cười nói: "Nhìn thấy cậu hoàn toàn khôi phục phong độ, tôi thật sự mừng cho cậu."
Thẩm Ương cũng cười, "Tôi cũng rất mừng cho bản thân."
Sunshine im lặng một lát, "Khi cậu xảy ra chuyện, tôi đã không nói giúp, tôi......"
Thẩm Ương ngắt lời hắn: "Đều qua rồi, lúc trước GBG suýt nữa bị cấm tham gia giải đấu mùa xuân, nhờ cấp trên cố gắng hết sức mới lấy lại được cơ hội, ai dám ngược gió nói gì đây? Tôi hiểu mà."
Sunshine cười khổ, "Tóm lại, tôi vẫn muốn nói lời xin lỗi với cậu."
Thẩm Ương bất đắc dĩ nói: "Anh không có lỗi gì với tôi, tối hôm đó ít nhiều cũng nhờ anh kìm được người hành hung, nếu không tôi không biết sẽ còn ra sao nữa."
Sunshine ngẩn người, nói vô cùng nghiêm túc: "Bee, KK là đội tốt, hy vọng tôi sẽ được thấy các cậu trên đấu trường thế giới, cũng hy vọng cậu sẽ lấy lại những vinh dự thuộc về mình."
Trước khi rời đi, hai đội không hẹn mà gặp tại bãi đỗ xe.
Đội trưởng Lam Ảnh ra sức vẫy tay về phía Thẩm Ương, Thẩm Ương cũng mỉm cười đáp lại.
Anh nhìn theo toàn đội Lam Ảnh lên xe, mới nghe thấy Túc Hàn Anh đứng bên mình nói: "Người đã đi rồi còn nhìn mãi, anh luyến tiếc fan của mình sao?"
Thẩm Ương vẻ mặt vô tội: "Fan của anh không phải đang ở đây sao?"
Thấy Túc Hàn Anh cười, anh lại nói tiếp: "Chỉ là anh cảm thấy Lam Ảnh không tệ, đoàn kết lại có ý chí, tương lai nhất định sẽ rất mạnh."
Túc Hàn Anh không để bụng: "Không phải KK cũng đoàn kết và có ý chí sao?"
"Cho nên chúng ta rất mạnh." Thẩm Ương nói chắc nịch: "Chúng ta phải giành chức vô địch."
Túc Hàn Anh ôm chầm lấy anh, trên gương mặt lộ ra sự thẳng thắn cùng tham vọng, "Là vô địch thế giới."