Cô cười trừ,gãi đầu đánh trống lảng.
-Có sao..
Mặt hắn tự dưng trở lên lạnh te,nhìn cô bằng ánh mắt hờ hững.,đầy vẻ toan tính.
Cô khẽ nhăn mặt,tên đào hoa này lại bị làm sao thế tự dưng nhìn cô trông gê vậy..tính cách đúng là thất thường còn thay đổi nhanh hơn cả thời tiết nữa..
-Nè,cậu có cần thiết phải nhỏ mọn thế k?người ta chỉ có đi về trước thôi mà cũng giận nữa..xấu tính
-Cậu có biết tại sao tớ lại phải ôm cái chân gỗ và thương tật toàn thân thế này k?
-Ai biết,sao cậu kêu là k nhớ mà.
Cô bĩu môi nhìn hắn.
"Chẳng nhẽ lại nói là tại vì tớ hiểu lầm cậu lên uống say rồi ôm bồ của thằng khác lên bị đánh hả..xin lỗi 1 câu đi,tớ bị đá vào đầu nhưng chưa có bị ngu đâu..,hứ"hắn nghĩ thầm.
-Tại vì cậu rời đi làm tớ tưởng cậu bị lạc lên lao xe đi tìm..Thấy 1 đám thanh niên đang vây lấy 1 nhỏ nào đó nhìn cực kì giống cậu lên tớ lao vào uýnh lộn với tụi nó..kết quả là k phải cậu...
Hắn bịa như thật làm cô tin sái cổ luôn.
-Thế cậu bị mấy tên đó đánh thành ra thế này à.
-Cậu nghĩ mấy thằng đó là ai mà đánh được tớ hả?Mà thôi tóm lại cậu chỉ cần biết là vì cậu mà tớ mới thành ra như thế này nên cậu cần phải có trách nhiệm với tớ.
-Cái gì,trách nhiệm á,làm gì có chuyện vô lí như thế chứ.
Cô nhảy dựng lên phản đối..
-Vô lí gì chứ..úi trời ơi đầu tớ đau quá..
Hắn bỗng lấy tay be đầu,mặt mày vờ nhăn nhó..để nhằm đánh vào lòng nhân đạo của cô.
-Nè,cậu k sao đấy chứ..
-Nó đang đau vì cậu k thèm chịu trách nhiệm với tớ đó...hựhự
Hắn nằm bẹp xuống bàn ôm đầu rên rỉ.
-Được rồi,được rồi.Tớ chịu trách nhiệm với cậu là được chứ gì.Cậu muốn tớ làm gì cho cậu nào.
Cô bó tay chịu thua với hắn luôn.
-Đơn giản lắm,trưa giúp tớ đi mua đồ ăn,chép bài dùm tớ,dìu tớ xuống cầu thang và buổi chiều tới nấu cơm cho tớ..thế thôi
-Ặc,thế có cần tớ thay quần áo dùm cậu k?
-Nếu được vậy thì tốt quá..mà kể ra nếu cậu lấy thân báo đáp thì tớ cũng có thể miễn cưỡng chấp nhận đó..thế nào.
Mặt hắn đểu kinh khủng luôn..mã giám sinh phải gọi bằng cụ ý.
-Cậu đúng là cái đồ đào hoa bệnh hoạn.Xê ra,cậu đang lấn chiếm bàn đó..Vạch phân chia kìa..
Hắn cười.Trông cô ngại ngùng đáng yêu ra phết í..
-LÂMMMM HOÀNGGG....Anh dám giỡn mặt với tôi à.
Bà cô Mai hét toáng lên.Làm gì có hiệu trưởng nào gọi bà xuống gặp chứ..nhất định là bị thằng quỷ này lừa rồi.
-Ủa,cô nói chuyện gì với thầy hiệu trưởng mà năng lượng tràn trề thế cô.
Hắn nhìn bà giáo bằng ánh mắt ngây thơ vô số tội..nai kinh khủng luôn.
-Anh còn dám nói nữa à..bịa chuyện để lừa tôi thì anh đúng là giỏi thật đấy..
-Em đâu có lừa cô bao giờ,em nói thật mà..
-Anh còn dám cãi tôi nữa à...đồ cái thứ học sinh vô lễ.
-Em đâu...
-Đâu cái gì mà đâu.Tôi xuống thì bị hiệu trưởng nói như tát nước vào mặt ấy.
-Thật sự thì...
-Thì cái gì mà thì.Anh chỉ giỏi cãi là nhanh thôi.Học thì dốt mà bôn bốt thì mau.
-NÀY,cô có để cho em nói trọn câu được k?
Hắn trợn tròn mắt gào tướng lên.Gét nhất cái kiểu đang nói mà cứ bị người ta nhảy vào họng...bực mình.
-A..n..h lại còn dám quát vào mặt tôi nữa à,láo quá..tôi phạt anh...
Bị hắn quát trước lớp bà Mai thẹn quá hoá giận tính phạt hắn thật nặng cho chừa nhưng nhìn bộ dáng hắn thì lời bỗng nghẹn lại..phạt cái gì bây giờ nhỉ.
-Em đang là người bệnh đó cô..
Hắn chỉ vào đầu mình như kiểu muốn nói là"đừng có dại mà động đến em" khiến cho bà cô Mai bỗng đen mặt..
-Hừ,tôi sẽ báo cáo việc này với thầy Phong.Anh cứ liệu cái thần hồn đó.
Nhắc tới anh mắt bà ta bỗng loé sáng.Có cơ hội nói chuyện riêng với mĩ nam rồi..haha.Xong mặc kệ việc vẫn chưa hết giờ bà ta xách cặp đi thẳng k quên tặng cho hắn 1 cái nhìn đầy "iu thương".
-Húúúú..ozê được chơi rồi..Hoàng ơi cậu tuyệt quá đấy.
Nam quăng bút lên bàn gào ầm lên,hướng hắn giơ tay tán thưởng.
-Tuyệt cái gì, thảo nào cũng chết với thầy Phong í.Phen này cả lớp chúng ta được đầu thai sớm rồi..vui nha.
Trang bĩu môi nhìn hắn.Bị thương nặng như thế mà vẫn còn chém gió bà cô cho được.Kiểu này sớm muộn gì cũng đúp cho mà coi.hazz