-Trời ơi! các cậu nhìn anh chàng kia kìa.Đẹp trai quá!
-Ừ,mà nhìn anh ấy lạ lắm,hình như mới chuyển tới trường mình hay sao ý.
-Đẹp trai chẳng kém thầy Phong và Lâm Hoàng là bao.Ôi trường mình năm nay nhiều mĩ nam quá!
Nữ sinh trường Phương Nam túm năm,tụm ba vào để bàn tán.Ánh mắt cuồng nhiệt,ngây dại không tự chủ được cứ dõi theo chàng trai tóc tím, mắt xanh lá đang thản nhiên đi trên sân trường kia.
Cậu khẽ hừ lạnh trong lòng,con gái đúng là động vật mê trai bậc nhất trên thế giới.Thật ồn ào muốn chết đi được.
-Này,cậu có biết nhỏ Quách Thiên Hà học lớp nào không?
Để tránh phiền phức,cậu túm ngay một đứa con trai gần nhất mà hỏi.
-Ơ,chị ấy học lớp 11a9,anh cứ đi lên tầng hai là sẽ nhìn thấy lớp chị ấy thôi.
Thằng bé đeo kính sợ hãi trả lời,nhìn đôi mắt lạnh lẽo,sát khí của anh trai trước mặt này thật ghê quá đi.Cứ như muốn giết người đến nơi ấy.Mong sao chị Thiên Hà không đắc tội với anh này.
Nghe được câu trả lời,cậu không thèm cảm ơn một tiếng mà cứ thế bước đi luôn.Quách Thiên Hà,đồ tiểu hồ li đáng ghét,ngươi cứ chờ đó cho ta.Dám phun nước bọt vào mặt bổn hoàng tử,thù này không trả ta thề không làm quỷ vương. hừ!
-Reng..Reng..Reng
Tiếng chuông vào học reo lên.Cậu đang mải nghĩ cách đối phó với nhỏ thì giật bắn mình.Tức giận,cậu khua tay một cái,lập tức em chuông đã ra đi trong im lặng.
Bước chân cậu dừng lại trước cửa lớp.Một tấm biển màu xanh ghi chữ "LỚP 11A9"to đùng treo trước cửa.Cậu cười nửa miệng,tiểu hồ li ngươi chạy đâu cho thoát khỏi tay ta.
Nhưng đúng lúc đó anh cũng vừa tầm có mặt trước cửa lớp.Hai người lạnh lùng quan sát đối phương.Cả hai đều phát hiện kẻ trước mặt mình đây không phải là người.
Cậu bỗng trau mày lại,tên con trai mắt tím này trông quen quen.Một ý nghĩ bỗng xoẹt qua đầu cậu,tên này có 5 phần là giống với nhỏ tiểu hồ li.Vậy tên này cũng là rồng ư?
-Ngươi là ai?
-Vô vị,tiểu quỷ mau biến đi.
Anh lạnh lùng nhìn cậu.Tên quỷ này mò tới đây chắc chắn là không có chuyện gì tốt đẹp.Hại ai anh không quan tâm,nhưng nếu dám động tới Thiên nhi,Hà nhi vậy thì tên quỷ này hẳn là nên chết
sớm.
-Ngươi đến được,tại sao ta lại không.Đừng quên ngươi cũng không phải con người.
Cậu chậm dãi mở miệng.Xưa nay người khác phải sợ,phải nghe lời cậu chứ chưa tới lượt cậu phải quan tâm tới sắc mặt của người khác.Muốn cậu đi,đâu có dễ như vậy.