- --
“Nếu em còn như vậy, anh sẽ không nhịn được…” Giọng nói của Quý Lâm rất dịu dàng nhưng hai tay lại đang nắm chặt lại vì nhẫn nại.
Du Duyệt Duyệt còn cố ý dùng tay sờ sờ vào ngực Quý Lâm, “Anh vốn dĩ rất giỏi kìm chế mà.”
Quý Lâm khẽ nuốt nước bọt, anh hơi hơi khom lưng, khuôn mặt kề sát vào cô.
“Duyệt Duyệt, anh hôn em được không? Chỉ một lần thôi.”
Du Duyệt Duyệt không chút thương tiếc đẩy Quý Lâm ra rồi nói: “Đang ở cầu thang đó, lỡ người khác xuất hiện bất ngờ thì sao.”
Cô có thể hình thấy cảm xúc không ngừng dâng trào trong mắt anh, rốt cuộc anh sẽ làm như thế nào đây?
“Vậy thì để lần sau.” Nói xong Quý Lâm liền đứng thẳng người lại, coi như vừa rồi không có chuyện gì xảy ra hết.
Du Duyệt Duyệt hừ một tiếng, “Cái gì lần sau? Em không hiểu anh nói gì hết.”
“Vậy thì đến lúc đó sẽ nói lại cho em hiểu.”
Đương nhiên là cô hiểu anh đang nói gì, nếu anh muốn lần sau hôn thì chắc chắn hai người sẽ không tránh khỏi việc lên giường quấn quýt. Chỉ cần nghĩ đến hình ảnh đó, cô liền có cảm giác hạ thân chảy nước.
Nhưng mà bây giờ không phải là lúc để nghĩ đến chuyện đó, việc quan trọng nhất trong hôm nay là sinh nhật của mẹ.
“Không nói chuyện này nữa, chúng ta lên lầu nhanh đi. Nói không chừng là ba mẹ đang đợi đó.”
“Ừm.”
Lúc này Du Duyệt Duyệt không còn giả vờ đi không nổi nữa, bước lên lầu rất nhanh.
Quý Lâm cũng phát hiện ra điều này nhưng anh chỉ bất đắc dĩ cười cười mà thôi.
Ba mẹ cô sống ở tầng sáu, vừa tới cửa, Du Duyệt Duyệt trực tiếp bấm chuông.
Chỉ vài giây sau, cửa mở ra, bên trong là một người đàn ông trung niên, diện mạo có vài phần giống Du Duyệt Duyệt.
“Duyệt Duyệt? Sao con tới sớm vậy? Mẹ con còn đang ngủ, nhưng mà người này là ai đây?” Ba Du chú ý tới Quý Lâm đang đứng cạnh Du Duyệt Duyệt.
Cô lập tức giới thiệu nói: “Ba, đây là bạn trai con, Quý Lâm.”
“Bạn trai? Con có bạn trai khi nào vậy? Sao không nói với gia đình?” Ba Du ngoài miệng là nói để cô tùy ý yêu đương nhưng trong lòng vẫn mong cô có bạn trai trễ một chút, không ngờ là lại bị con trai nhà người ta bắt cóc đi nhanh như vậy.
Du Duyệt Duyệt nói sang chuyện khác, “Giờ này mà mẹ còn ngủ sao? Để con đi kêu mẹ dậy. Quý Lâm, anh mau vào đi.”
Quý Lâm thay dép lê rồi bước vào nhà, không gian nơi đây không lớn lắm, nhưng khắp nơi đều tràn ngập hơi thở gia đình, những người dân sống ở đây cũng rất nhiệt tình, yêu đời và tận hưởng cuộc sống.
Tuy rằng ba Du không thích Quý Lâm mấy nhưng vẫn pha cho anh một tách trà.
Mà lúc này Du Duyệt Duyệt đã vào phòng ngủ, chỉ còn lại hai người đàn ông ở ngoài phòng khách.
“Ngồi đi.” Ba Du nhìn Quý Lâm với ánh mắt cực kỳ bắt bẻ, giống như một hai phải tìm ra được lỗi sai trên người anh.
Nhưng mà Quý Lâm lại có ngoại hình vượt trội, chưa kể đến vóc dáng, và cử chỉ lịch sự, chỉn chu. Không kiêu ngạo, lại có thái độ tốt, ba Du nhìn tới nhìn lui nhưng chẳng có chỗ nào để chê hết.
Khuyết điểm duy nhất có lẽ là ít nói.
Ba Du nói: “Quý Lâm đúng không, nhìn cậu rất đẹp trai, nhìn như tôi đã từng nghe tên cậu ở đâu rồi thì phải?”
“Chú Du, cháu là bạn cùng lớp cấp 3 với Duyệt Duyệt.”
Ba Du bừng tỉnh nói: “Hóa ra cậu chính là học bá mà thầy cô hay nói! Hèn chi tôi nghe tên quen quen. Cậu tốt nghiệp trường đại học nào? Hiện tại đang làm việc ở đâu? Tôi hỏi cái này không có ý gì khác, chỉ là muốn biết thêm về cậu thôi.”
Quý Lâm không cảm thấy phản cảm hay khó chịu khi bị hỏi như vậy, bố vợ hỏi con rể những chuyện đó cũng là điều đương nhiên.
“Cháu tốt nghiệp đại học Thanh Hoa, trước mắt là đang làm việc tại Quý thị.” Quý Lâm rất khiêm tốn nói, chứ thật chất anh nào có làm việc ở Quý thị, mà phải là toàn bộ Quý thị đều làm việc vì anh.
Ba Du nghe xong thì gật gật đầu, trong lòng có chút băn khoăn. Ông vừa cảm thấy yên tâm vì con gái mình tìm được một người bạn trai tốt. Nhưng cũng vừa không mấy vui vẻ vì đối phương quá mức ưu tú.
Thật vất vả mới nuôi lớn con gái cưng, cuối cùng lại trở thành con nhà người khác. Dù vậy con cái cũng có cuộc sống riêng của nó, bọn họ là gia trưởng, không nên can thiệp quá nhiều.
Nghĩ thông suốt điều này, thái độ của ba Du đối với Quý Lâm cũng tốt hơn một chút, nhưng cũng chỉ dừng lại ở đó mà thôi.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~