—
Du Duyệt Duyệt không ngờ rằng Quý Lâm sẽ hôn cô, cô ngạc nhiên trợn mắt, trong con ngươi đen láy phản chiếu khuôn mặt anh.
Ánh mắt Quý Lâm luôn luôn rất trong sách, anh không phải loại người lòng dạ khó lường, nói đúng hơn là kiểu đơn thuần.
Du Duyệt Duyệt thích Quý Lâm như vậy, cũng biết anh thật sự cô.
Cô nhắm mắt lại, hé môi ra hôn sâu hơn.
Môi của Quý Lâm lành lạnh nhưng rất mềm, cô chuyên tâm liếm mút gặm cắn, Quý Lâm đưa đầu lưỡi qua, cô lập tức quấn lấy.
Hôn Du Duyệt Duyệt tựa như nuốt một con cá jhor tinh nghịch vào miệng. Con cá này sẽ tò mò khám phá xung quanh, thỉnh thoảng lại cắn bạn vài cái.
Kinh nghiệm hôn môi của Du Duyệt Duyệt không quá phong phú nhưng so với người đang đứng ở vạch xuất phát như Quý Lâm thì cũng được xem là không tồi. Du Duyệt Duyệt luôn liếm chỗ này rồi lại đổi chỗ khác, những lúc mút lấy đầu lưỡi của Quý Lâm đều khiến anh tê dại.
Đương nhiên là Quý Lâm để cô muốn làm gì cũng được, thậm chí còn phối hợp với đối phương.
Du Duyệt Duyệt rất đắc ý, cô hôn càng lúc càng sâu, hạ thể cũng tiết ra d*m thủy nhớp nháp. Hôn môi sẽ ảnh hưởng đến hô hấp, điều này khiến cho cảm giác khó chịu do bộ nội y chật chội mang lại càng lúc càng lớn.
Áo lót bó sát vào cơ thể cô, ép chặt bộ ngực mềm mại trắng nõn vào một không gian nhỏ hẹp khiến cô có cảm giác như chỗ đó đã chảy một tầng mồ hôi mỏng, vô cùng khó chịu.
Du Duyệt Duyệt hừ một tiếng rồi dùng tay đẩy Quý Lâm ra, muốn kết thúc nụ hôn này. Nhưng anh như bị nghiện nụ hôn của cô, cô đẩy anh, thế nhưng anh không muốn tách ra.
Cảm giác khó thở khiến Du Duyệt Duyệt chảy nước mắt, cô kêu to hơn nhưng đáng tiếc tất cả âm thanh đều bị Quý Lâm nuốt chửng, ngược lại nghe cứ như là đang làm nũng.
Du Duyệt Duyệt muốn dùng vũ lực để đẩy Quý Lâm ra, nhưng đừng nói tới sức lực của cô không bằng anh, hiện tại cả người cô mềm nhũn, đẩy người ra tựa như là đang tán tỉnh, càng không có tác dụng gì.
Cuối cùng cô bật khóc thành tiếng. Lúc này Quý Lâm mới cảm nhận được sự khó chịu của cô, anh nhanh chóng tách ra.
Bờ môi của Du Duyệt Duyệt vốn đã căng mọng, trải qua màn chà đạp vừa rồi càng khiến nó trông gợi cảm, mời gọi hơn.
Nhịp tim hai người đều đập rất nhanh, Du Duyệt Duyệt rưng rưng kết hợp với vết ửng hồng quanh mắt trước đó, nhìn qua thật giống như vừa bị người ta “bắt nạt” xong.
Chỉ cần là chuyện liên quan tới Du Duyệt Duyệt, Quý Lâm liền không quan tâm tới nguyên tắc và lập trường của bản thân, anh vươn tay lau nước mắt trên khóe mắt cô, nhẹ giọng hỏi: "Làm sao vậy? Anh làm đau em à?".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Này Những Phong Hoa Tuyết Nguyệt
2. Lỡ Nhịp Yêu Em
3. Đừng Cắn Em Mà
4. Nhật Ký Thầm Yêu Dải Ngân Hà
=====================================
Du Duyệt Duyệt trừng mắt nhìn Quý Lâm, cô ấn ấn lên ngực mình, tỏ vẻ tủi thân nói: "Còn không phải bởi vì gần đây mập lên, nội y quá nhỏ. Thiếu chút nữa là em bị anh hút hết không khí."
Cô vừa nói vừa đưa tay vào vạt áo, Quý Lâm chăm chú nhìn đến mức trái tim đập thình thịch.
Tay không cởi nội y là chuyện cực kỳ đơn giản với phụ nữ, Du Duyệt Duyệt dùng ngón tay chọt một cái, áo ngực liền bung ra.
Không còn nội y trói buộc, không khí lùa vào lồng ngực khiến cô dễ chịu hơn rất nhiều.
"Phù, xém chết em. Vốn dĩ em định đi mua nội y mới hôm nay, ai ngờ Linh Linh đột nhiên có việc không tới, lại gặp phải Đinh Thông." Du Duyệt Duyệt luyên thuyên, cái miệng nhỏ đóng mở liên tục, đôi môi gợi cảm thật sự quá hút mắt.
Quý Lâm gượng gạo nhìn sang chỗ khác, nói: "Vậy mai anh đi mua nội y với em."
Du Duyệt Duyệt hừ một tiếng, "Ngày mai em không rảnh. Nhưng nếu anh đã nói vậy thì anh đi mua giúp em đi. Trước tiên phải nhớ kích cỡ của em đã."
Du Duyệt Duyệt cười ranh mãnh rồi bắt lấy tay Quý Lâm đặt lên ngực mình.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~