• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bằng cảm giác của hắn, lần đầu tiên kim nguyên phù cướp đoạt trên người hắn là năng lượng thuộc về độc giác thú cấp chín, mà sau khi nó đem năng lượng mỏng manh này cướp đoạt hết, lần này lền liếc tới thứ khác.

Theo như kinh nghiệm xem tiểu thuyết tổng hợp từ kiếp trước, sau lưng Mạc Hoài Song đổ mồ hôi lạnh trực giác cảm thấy mục tiêu của nó là sức sống của mình.

Ý nghĩ này khiến cho Mạc Hoài Song vẫn càn cảm thấy sợ hãi trong lòng, lau mồ hôi lạnh vốn không tồn tại trên trán, hắn đem giới hạn cấp bảy cùng cấp tám vững vàng ghi vào tâm lý của mình —— sáu mươi mốt bút cùng 157 bút, nếu không muốn chết, việc này tuyệt đối không được phép tính sai.

Ngồi trên ghế bình phục trái tim không ngừng nhảy lên của mình, Mạc Hoài Song bắt đầu như chó sói nhẹ nhàng tản bộ trong phòng mình.

Sau khi đi được hai vòng, hắn giơ tay nhìn đồng hồ, sau đó lại đi hai vòng.

Theo như suy đoán cùng giải thích của Tông Tần, kim nguyên đồ cũng giáp nguyên đồ là hoàn toàn khác nhau, một cái là vô luận là vẽ bao lâu, đều cần đợi đến một khắc cuối cùng, còn cái khác cần thời gian dài dằng dặc, mà tạo thành loại bất đồng này có thể là do phù không hoàn chỉnh.

Mạc Hoài Song không dám nganh nhiên lấy giáp nguyên hạt đầu tiên làm kiểm tra, phải biết rằng bên trong nguyên phù có ý chí của độc giác thú cấp chín, không ai biết được chính xác sức chịu đựng cơ thịt cần thiết. Nếu như là cần cấp chín, vậy hắn hoàn toàn phải nghĩ biện pháp tinh luyện ý chí cấp chín từ trong máu của hắn.

Sau khi xoay chuyển hai vòng trong thư phòng, cuối cùng Mạc Hoài Song trực tiếp nắm lấy giáp nguyên thạch đi vào phòng khách, cứ đi loanh quanh như vậy cũng không phải là cách tốt.

Diên Thiệu Bách cùng Tông Tần đều nghiêm mặt phân tích sự kiện bị bại lộ lần này, hai người đem tất cả những người trong đoàn có thể biết đến Mạc Hoài Song nhắc đến một lần, có điều đáng ngờ đều nhóm ra, để cho người giám thị.

Mạc Hoài Song ngồi một bên nghe, tình cờ cũng phát biểu một chút ý kiến kì thực hắn cảm thấy được vẫn là do thám tử, không có quan hệ gì với nội bộ của Cửu Bác.

Đương nhiên trực giác không được chuẩn, làm kiểm tra một lần trong nội bộ cũng là chuyện tốt, dù sao Cửu Bác an định đoàn kể có quan hệ với vô số sự sống còn của An Tổ, cẩn thận kiểm tra một chút cũng không tồi.

Buổi trưa, Mạc Hoài Song xuống bếp nấu nồi thịt, gầy là của hắn, mập là về hai vị kia, ăn xong hai người kia tiếp tục bận việc, hắn thì lại vô cùng hiền lành cọ rửa tại nhà bếp.

Buổi chiều, Diên Thiệu Bách nhận được video truyền đến, công bố kết quả của việc linh luyện huyết dịch.

Mạc Hoài Song không kịp chờ đợi cầm bảng điện tử của Diên Thiệu Bách, mở màn hình ra.

Diên Thiệu Bách ngồi ở bên tay phải nghiêng đầu qua nhìn, tầm mắt nhu hòa rơi vào gò má nhẵn nhụi không thấy lỗ chân lông của hắn, khóe miệng nhếch lên một độ cong, giơ tay ôm lấy eo nhỏ gầy của hắn.

Mạc Hoài Song liếc mắt nhìn Tông Tần, nhìn Diên Thiệu Bách một chút, ra hiệu hắn buông tay ra.

Diên Thiệu Bách không biết xấu hổ mà nhẹ nhàng dùng sức thu lại, nhấc cằm, “Xem kết quả.”

Con ngươi Mạc Hoài Song chuyển động, không để ý đến sắc mặt của người ta, trực tiếp phong lưu mà kéo trở lại, thuận tiện ngả ngớn mà sờ sờ hai cái ở eo, dùng sức đùa giỡn!

Ngươi làm một, ta liền làm mười lăm! Xem ai mất mặt hơn!

Diên Thiệu Bách nhếch mày, Mạc Hoài Song cố làm ra vẻ xem video.

Tông Tần cúi đầu uống nước, coi như chính mình mắt mù đi! Một đôi nam nam không biết xấu hổ!

Trong video vị thanh niên kia bàng quan đem năm mươi phút “Động dục” đều phô bày toàn bộ trong máy thu hình.

Mạc Hoài Song nhìn trên mấy lọ có nét chữ rồng bay phượng múa của Diên Thiệu Bách.

Thanh niên mở lọ chứa ra, đem máu đổ vào một máy móc cao nửa người, sau khi bỏ toàn bộ vào máy móc, thanh niên đứng trước bàn điều khiển thu thập thông tin.

Máy móc khỏi động, dữ liệu trên bàn điều khiển lại giống như chết không nhúc nhích.

Xem được cái này, Diên Thiệu Bách khẽ thở phào nhẹ nhõm, nếu quả thật có thể luyện ra ý chí, không biết Mạc Hoài Song muốn làm sao đây,kết quả này rất tốt.

“Đây là thất bại?” Đuôi mày Mạc Hoài Song khẽ nhếch lên.

“Đúng, dữ liệu không nhúc nhích, không có bất kì thay đổi nào.” Diên Thiệu Bách sợ Mạc Hoài Song chưa từ bỏ ý định, tỉ mỉ giải thích, “Kỹ thuật của máy móc bắt nguồn từ di tích, vô cùng đáng tin. Cho dù chỉ có một chút ý chí tồn tại trong máu đều dược đo lường ra.”

Mạc Hoài Song cũng không có nhiều thất vọng, trước khi thấy kết quả, hắn đã chuẩn bị tâm lí có thất bại, ý chí cấp chín của hắn tạm thời bị kim nguyên phù lấy, đo lường không được cũng là hợp tình hợp lí.

“Dựa theo ước định, việc này chấm dứt ở đây.” Diên Thiệu Bách thừa nóng rèn sắt.

Mạc Hoài Song chần chờ, hắn còn muốn dược cường hóa cấp chín cường hóa thể chất của Diên Thiệu Bách a!

“Cứ quyết định như vậy!” Diên Thiệu Bách dứt khoác quyết định.

Mạc Hoài Song nói trái nói phải đổi đề tài, “Bút luyện thạch cấp tám ta khóa tại tủ bảo hiểm đâu?”

Diên Thiệu Bách vô cùng hiểu rõ tâm tư của hắn, cũng không vạch trần, liếc mắt nhìn hắn, “Ngày mai ta về lấy.”

“A.” Mạc Hoài Song thấy đề tài lộn lại, quyết định đem nó mang xa hơn một chút, “Giáp nguyên hạt các ngươi thấy là ta dùng phương thức hoàn toàn mới vẽ, nếu như có thể thành công, vậy thạch giáp cấp tám chỉ cần tám giờ đồng hồ.”

Tay Diên Thiệu Bách ôm Mạc Hoài Song không khỏi căng thẳng.

“Bao nhiêu?” Tông Tần vẫn luôn coi mình là vách tường không nhịn được lên tiếng.

Hắn hoài nghi mình nghe nhầm!

“Tám giờ đồng hồ.” Mạc Hoài Song xác định gật đầu, “Cấp bảy chỉ cần ba phút.”

Tông Tần nhất thời quên mất hô hấp, bắp thịt bởi vì không thể ức chế kích động khẽ run lên, tim đập không ngừng, huyết dịch toàn thân kêu gào lao nhanh.

Tám giờ đồng hồ! Chỉ cần tám giờ đồng hồ! Sao có thể? Nhưng biểu tình bĩnh tĩnh của Mạc Hoài Song đã nhắc nhở hắn, đúng, nhứng gì hắn nghe thấy đều là sự thật, thạch giáp cấp tám ra đời chỉ cần tám giờ đồng hồ!

Thời gian chế tạo càng ngắn thì tỷ lệ thành công càng cao.

Mà ý chí máu cấp tám có thể tiết kiệm được có thể chế tạo càng nhiều thứ hơn.

Mà Cửu Bác sẽ lần thứ hai nắm giữ chiến sĩ cấp tám thực sự!

Trời ạ! Lần đầu tiên Tông Tần cảm thấy được sức chịu đựng của mình yếu đuối như vậy!

Không người nào có thể từ chối được mê hoặc của việc trở nên mạnh mẽ, Tông Tần cũng như vậy. Mặc dù hắn đã nắm giữ sức chiến đấu cấp tám, nhưng cấp bảy cùng cấp tám chân chính vẫn là một khoảng cách như trời đất trong lòng các chiến sĩ, là đỉnh cao không thể vượt qua.

Hiện tại con đường bước lên cấp tám chân chính bằng phẳng đặt tại trước mắt hắn, hỏi hắn làm sao có thể không kích động được.

Phản ứng của Diên Thiệu Bách còn trực tiếp hơn, hắn kéo Mạc Hoài Song qua mạnh mẽ hôn xuống đôi môi đẹp đẽ, không có cách nào có thể phát tiết được tâm tình của hắn lúc này như cách này!

Mạc Hoài Song tức giận đến muốn giơ chân.

Đào cái rãnh! Cái này có tính là hắn tự đào hầm cho mình nhảy hay không!

Cái người không biết xấu hổ này còn có hạn cuối hay không? Trong phòng còn có người có được hay không!

Đến khi màn đêm buông xuống, giáp nguyên thạch cuối cùng bên trong thiên hô vạn hoán biến thành “Hòn đá nhỏ”.

Tông Tần nhanh tay nắm lấy, Mạc Hoài Song chỉ cảm thấy hoa mắt, căn bản không thấy rõ được dáng dấp của “Hòn đá nhỏ” ra sao.

“Đi, đi ra sân kiểm tra.” Diên Thiệu Bách cầm mũ lên đi ra ngoài.

Mạc Hoài Song khoác áo nhỏ lên, dùng mũ đem mặt che khuất đuổi theo.

Thế giới thạch buổi tối luôn luôn rất lạnh, hắn ăn mặc như vậy cũng không bất ngờ.

Ban đêm ở thành cấp ba rất yên lặng, thời điểm đi xuống nhà trọ liền thấy ánh đèm vàng lấm ta lấm tấm, trên đường đã không còn thấy bóng người.

Diên Thiệu Bách nắm chặt tay Mạc Hoài Song đến chỗ xe.

Sau hai mươi phút, Tông Tần dừng xe trước một sân kiểm tra. Tuy rằng nơi này là thành cấp ba, nhưng sân kiểm tra thạch giáp vẫn phải có, chỉ là lệ phí đắt hơn nhiều so với thành cấp một, dù sao cũng không thường sử dụng.

Sau khi ba người tiến vào, Tông Tần gọi một số, chỉ chốc lát liền có người vội vã đi ra từ bên trong.

Người đến nói chuyện cùng Tông Tần một chút, đưa bọn họ tới tận gian phòng kiểm tra bên trong.

Mạc Hoài Song nhìn xung quanh, máy kiểm tra tương đối mới, thoạt nhìn bảo dưỡng cũng không tệ, hoàn toàn không có bộ dáng cũ nát tiêu điều như trong tưởng tượng.

Tông Tần: “Sân kiểm tra này là của Cửu Bác.”

Nói xong hắn không kịp chờ đợi dùng sức nắm chặt giáp nguyên hạt, thế nhưng lại không nát. Tông Tần không khỏi dùng tới toàn lực, nhưng nguyên hạt vẫn như cũ.

Tông Tần không khỏi sửng sốt một cái, nguyên hạt không nát được có gì khác với phế thạch.

Diên Thiệu Bách nhìn thấy dáng vẻ khốn quẫn của Tông Tần, tay cầm lấy nguyên hạt, dùng lực lượng của chiến sĩ cấp tám muốn bóp nát nguyên hạt, nhưng nguyên hạt vẫn không nhúc nhích.

Diên Thiệu Bách không khỏi nhìn về phía Mạc Hoài Song.

“Cái này…” Mạc Hoài Song cũng có chút há hốc mồm, xoa xoa mũi, “Ta nghĩ là, để ta nghĩ đã.”

Bên trong tri thức dự trữ của Mạc Hoài Song, căn nguyên thạch có thể biến thành nguyên hạt liền chứng tỏ chế tác thành công. Hiện tại xuất hiện vẫn đề này chứng tỏ phương thức khỏi khở động không đúng.

“Nếu không tích một giọt máu nhỏ lên mặt thử xem?” Mạc Hoài Song do dự.

Hắn cũng là đoán mò!

Ngược lại, Tông Tần nghe Mạc Hoài Song nói, giống như là thánh chỉ, lấy ra một cái dao găm hướng về phía tay mình.

Máu tươi nhỏ xuống, nguyên hạt vốn nửa trong suốt liền có một đóa hoa yêu diễm, trong phút chốc, huyết sắc thấm vào, bên trong nguyên hạt liền hội tụ thành một giọt nước mắt màu máu.

Mặt Tông Tần tràn đầy vẻ ly kỳ cầm lấy nguyên hạt trong tay Diên Thiệu Bách, vừa định nắm nát phụ thân, liền thấy nguyên hạt biến mất, thạch giáp màu đen phụ thân, quá trình chỉ là chớp mắt.



“Cảm giác thế nào?” Đối mặt với chuyện thần kì này, Diên Thiệu Bách không biết phải nói gì mới có thể diễn tả được nối khiếp sợ của mình, cuối cùng tất cả nghi vấn liền hóa thành câu hỏi.

Tông Tần không nói gì mở máy ra, con số sức chịu đựng cơ thịt cần thiết nhảy lên một cái, cũng chỉ là nhảy một cái.

Tông Tần có chút ngốc ngốc nhìn màn ảnh, sau hai giây liền bình tĩnh đem máy móc đóng lại, dữ liệu vẫn như trước chỉ nhảy một cái, số 1 sáng loáng đâm vào mắt người có chút đau.

Trên đời này ngay cả sức chịu đựng của đứa trẻ sơ sinh cũng còn hơn số 1!

“Hỏng, hỏng đúng không.” Tông Tần nhìn Diên Thiệu Bách tìm lí do.

Thế nhưng lí trí nói cho hắn biết, máy móc vận hành là bình thường, do vậy thạch giáp này phụ thân không có tạo thành gánh nặng gì, nhẹ giống như cởi trần.

“… Khảo nghiệm các mặt kia đi.” Sau khi trầm ngâm một lúc Diên Thiệu Bách nói.

Tông Tần vẫn chưa lấy lại được tinh thần gật đầu, trong đầu hắn mới chợt lóe lên ý nghĩ Đạt Mã vũ khí liền xuất hiện ngay trong tay hắn, tốc độ nhanh đên mức gần như là cùng với tư duy.

Có tiền lệ phụ thân trong chớp mắt, Tông Tần đã có sức đề kháng với cái này, giơ Đạt Mã lên nhắm vào điểm kiểm tra, một vệt sáng bắn ra, con số trên màn ảnh nhanh chóng tăng lên.

Tông Tần âm thầm nắm chặt quyền, quỷ mới biết đã bao nhiêu năm hắn chưa sốt sắng như vậy, loại tâm tình này so với năm đó lần đầu tiên kiểm tra thạch giáp của mình chỉ có hơn chứ không kém.

So với hai người Diên Thiệu Bách nín thở theo dõi, Mạc Hoài Song tỉnh táo hơn nhiều. Thời điểm hắn nhìn thấy sức chịu đựng cơ thịt cần thiết là 1, toàn bộ tâm thần đều chìm đắm vào giáp nguyên hạt ngưng tụ ý chí cấp tám —— có thể đột phá cấp chín sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK