• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Bạn chung trường đừng lạnh lùng như thế 59
Edit: Nguyệt Phong
✵ ✵ ✵
Đám người đột nhiên xuất hiện này vây quanh cửa nhà xưởng chật như nêm cối.

Trong không khí yên tĩnh, nhóm người tách ra hai bên.

Sau đó thấy một người đàn ông xuống chiếc xe Mercedes Benz, ngậm xì gà, mặc tây trang, khoảng 40 tuổi, tóc vuốt ngược, người hơi béo.

Nửa người trên ông ta chỉ mặc áo khoác của vest, lộ hình xăm ngay ngực.

Vừa thấy là biết dân giang hồ rồi.

Người đàn ông hút xì gà đi vào.

Đám đàn em hô lên:
- Anh Long.

- Anh Long.

- Anh Long tới.

Anh Long đã quen được tung hô, ông ta đứng ở cửa xe, không có động tác gì.

Một người mặc một chiếc váy màu lam nhạt, đầu đội mũ quả dưa (*), hoa tai màu vàng lóng lánh dưới ánh mặt trời bước xuống từ bên kia cánh cửa xe Mercedes Benz.

Tiếng giày cao gót vang lên cộp cộp cộng với thanh âm ôn nhu:
- Anh Long.


Nói xong thì người phụ nữ kia đã đến bên cạnh Anh Long.

Người phụ nữ này có vẻ không còn trẻ lắm nhưng mặt mũi vẫn đẹp đẽ, thân mang quý khí, ôm cánh tay Anh Long.

Vị Anh Long kia hút xì gà, sương khói mông lung:
- Con nhỏ này chính là con gái của Nam Kiến Quân?
Hai mắt người phụ nữ đỏ bừng gật gật đầu.

- Đúng vậy, là nó.

Thiếu chút nữa nó đã hại chết em với Tiểu Đồng ạ!
Thanh âm quen thuộc truyền vào lỗ tai Nam Nhiễm.

Cô nở nụ cười, Nam Nhiễm mở miệng cắt ngang cuộc nói chuyện của bọn họ:
- Mẹ?
Người dựa vào Anh Long đúng là mẹ kế.

Nhưng mẹ kế không thèm để ý cô vì đang bận tán tỉnh với Anh Long.

Đã hơn bốn mươi tuổi rồi mà còn nũng nịu như thiếu nữ mười tám.

Muốn ọe quá!
Tiểu Hắc Long xém chút nữa là nôn luôn rồi.

Nhìn lại cách ký chủ xử lý người ta, hình như không khiếp đảm nữa rồi.

Sau đó một đám người rời khỏi nhà xưởng, chỉ còn lại mẹ kế và Anh Long nọ với hai bảo tiêu kế bên Anh Long.

Mẹ kế như chim nhỏ nép vào lòng Anh Long, ôn nhu thâm tình nói:
- Anh Long, về sau Tiểu Đồng và em chỉ có thể dựa vào anh thôi đó.


Anh Long rất hưởng thụ loại cảm giác này.

Tính gia trưởng được thỏa mãn tột cùng.

Nam Nhiễm nhìn mẹ kế:
- Mẹ muốn giết con à?
Rốt cuộc mẹ kế cũng dời lực chú ý từ trên người Anh Long chuyển dời đến Nam Nhiễm.

Mẹ kế vẫn giữ nét ôn nhu trên mặt, ngữ điệu mềm nhẹ:
- Tiểu Nhiễm, mẹ cũng không muốn làm như vậy.

Nhưng con luôn nhắc nhở cha con, luôn nói xấu mẹ trước mặt cha con.

Kết quả cha con hiện mẹ đổi thuốc của ông ấy nên muốn ly hôn với mẹ.

Mẹ kế tạm dừng, biểu cảm ôn nhu trên mặt thoáng biến hóa, lộ ra thần sắc vui vẻ.

- Con đã chết, cha con cũng chết, như vậy tất cả tài sản mới có thể thuộc về mẹ.

Tiểu Nhiễm hiểu nỗi khổ tâm của mẹ không?
Bà ta vừa dứt lời, Anh Long cũng không thèm nhiều nói, giơ tay ra lệnh:
- Giết.

Bộ dáng đại ca lãnh khốc.

Một bảo tiêu móc ra sợi dây thừng, chuẩn bị hành sự.

Quen tay hay làm, chuyện gì làm mãi cũng thành thạo thôi.

Chỉ là gã bảo tiêu kia vừa mới tới gần Nam Nhiễm thì bịch một tiếng.

Thân thể ngã xuống mặt đất.

Một gã bảo tiêu khác nheo mắt, đang định làm gì đó thì thân ảnh Nam Nhiễm đã xuất hiện ở trước mặt hắn.

Chuông cảnh báo trong lòng bảo tiêu vang cao, định ra tay nhưng tốc độ của Nam Nhiễm nhanh hơn hắn.

Tay cô cầm sợi dây thừng gã bảo tiêu kia siết chặt cổ hắn..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK