"Không, ta muốn đi, ta không cần nàng bảo vệ. Ta hy vọng bất kỳ lúc nào, ta đều có thể sánh vai cùng nàng." Quân Lưu Niên vô cùng kiên định nói.
"Vậy được rồi, chàng nhất định phải tự chăm sóc mình cho tốt, mang theo Quân Vũ đi, một giây cũng không được rời khỏi nàng ấy." Liễu Nham cảm giác Bách hoa yến lần này sẽ không yên bình như trước, nhất định sẽ có chuyện gì đó xảy ra.
Chỉ Vân cũng không biết từ đâu biết được chuyện Bách hoa yến, quấn quít lấy Liễu Nham đòi đi theo. Liễu Nham vừa nhìn thấy ánh mắt cầu xin của hắn liền không thể nhẫn tâm cự tuyệt, Chỉ Vân vàMộ Nhi cũng ít khi ra khỏi cửa, nhân cơ hội này đi ra ngoài giải sầu cũng tốt, vấn đề an toàn liền giao cho Ám Ngũ vậy.
Kỳ thật nàng còn có một chút lo lắng, sợ đệ đệ ngây thơ của mình ở Bách hoa yến coi trọng người nào đó. Liễu Nham tuyệt không muốn Chỉ Vân cũng nữ tử thế gia ở chung một chỗ, nàng muốn đệ đệ này của mình tìm một người bình thường sống cuộc sống của hai người, còn hơn cùng một đám nam nhân tranh sủng, tiền tài phú quý đều chỉ là vật ngoài thân.
Liễu Nham không ngừng dặn Chỉ Vân cùng Mộ Nhi, không được tùy tiện kết giao với người khác, im lặng xem múa, ngắm hoa là được rồi. Vì không muốn gây chú ý, Liễu Nham cố ý để Chỉ Vân cùng Mộ Nhi mặc tố y (y phục màu trắng), trang sức trên người cũng hết sức đơn giản. Dù vậy, mỹ mạo tám phần giống phụ thân của Chỉ Vân vẫn khó có thể che lấp.
Trước khi xuất phát, nàng căn dặn Ám Ngũ cùng Quân Vũ, nhất định phải bảo vệ tốt đám người Quân Lưu Niên, đảm bảo an toàn của họ. Ai, chuyện phải lo lắng đúng là rất nhiều.
Quân Vũ đánh xe chở Quân Lưu Niên đi trước, không hổ là nhà giàu số một kinh thành, cháu ngoại của đương kim Nữ Hoàng, xe ngựa đúng thật là hoa lệ. Liễu Nham không khỏi thở dài, nếu có người nào đó ở trên đường mai phục, chiếc xe ngựa kia nhất định sẽ biến thành thuyền cỏ* dụ tên của Gia Cát Lượng, chắc chắn bị bắn thành tổ ong(*Sự tích trong một trận thủ thành, trong thành chỉ còn cung, không còn tên, Gia Cát Lượng liền thả thuyền cỏ nguỵ trang giống như có binh lính trên thuyền để thu tên của địch về cho quân mình, google để biết rõ hơn nhé, bạn nhỏ Bạch não cá vàng nhớ đc có vậy thôi). So với nó, chiếc xe ngựa của Liễu Nham liền không đáng nhìn tới, Hiên Viên Cẩm có từng chuẩn bị cho nàng một cái xe ngựa hoa lệ nhưng nàng cự tuyệt, tuy nói hiện tại nàng và Hiên Viên Cẩm cùng ở trên một con thuyền, nhưng cuối cùng muốn làm gì, làm như thế nào, nàng vẫn giữ nguyên tắc của mình.
Hai chiếc xe ngựa một trước một sau chạy về phía Hoàng cung, Liễu Nham cầm thiệp mời thấy kinh ngạc, một "đại hội xem mắt" lại do hoàng gia tự mình đảm đương. Sau đó nghe Quân Lưu Niên giải thích mới hiểu được, Bách hoa yến chỉ mời Hoàng thân quốc thích, hoặc là quyền khuynh triều đình, hoặc là phú địch khả quốc, hôn nhân của các nàng, của con cái các nàng, không có khả năng thoát khỏi sự tính toán của Nữ Hoàng.
Nghĩ chút, đối với Bách hoa thịnh yến này Liễu Nham càng thêm thất vọng, vốn tưởng rằng xem mắt sẽ rất vô vị, không ngờ đây chẳng phải là chuyện lưỡng tình tương duyệt, mà là hoàng ân mênh mông cuồn cuộn. Theo như Tiểu Niên nói, mỗi lần Bách hoa yến kết thúc, sẽ chia rẽ vô số đôi uyên ương, có thêm rất nhiều oán phu khuê phòng. Nếu không phải Lão chủ quân kiên trì kén Liễu Nham làm rể, Quân Lưu Niên cũng đã sớm ở một buổi thịnh yến nào đó bị Nữ Hoàng gả ra ngoài rồi.
Nửa canh giờ sau, đi khỏi cửa cung, Liễu Nham đỡ Liễu Chỉ Vân cùng Liễu Mộ xuống xe, dặn dò bọn họ không được làm loạn. Bởi vì tổ chức ở Hoàng cung nên nàng không quá lo lắng thích khách, dù sao thích khách có đủ khả năng ở trong cung ra vào như chốn không người giống trên phim cũng chẳng có bao nhiêu.
Đi theo một cung thị (người hầu trong cung), Liễu Nham liếc mắt đánh giá hoàn cảnh xung quanh, phần lớn giống cố cung trước kia nàng từng đi qua, cũng không có gì đặc biệt. Nhưng Chỉ Vân cùng Mộ Nhi đều là lần đầu tiến cung nên vô cùng hưng phấn, tuy nhiên bởi vì đang ở Hoàng cung cho nên hắn cũng không dám có biểu hiện gì quá lớn. Đoàn người thoạt nhìn đoan trang, nho nhã, lễ độ khiến cung thị có thêm vài phần kính trọng. Hẳn đây là người Hiên Viên Cẩm cố ý sai tới hầu hạ các nàng, mọi người còn tò mò không biết loại người gì có thể được Tam Hoàng Nữ coi trọng, quả nhiên không phải người thường.
Đi vào nơi tổ chức yến hội, rất nhiều nữ tử trẻ tuổi đều đã tụ tập ở đó, thoạt nhìn có chút vui vẻ. Mặc kệ thế nào, Bách hoa yến đều là cơ hội duy nhất để các nàng có thể nhìn thấy đại gia khuê tú. Một đám nam tử cũng tụ tập cách đó không xa, thấp giọng trò chuyện cái gì đó, thường thường liếc mắt nhìn nữ tử bên này một chút. Với khả năng tám chuyện của Liễu Nham trước kia, khẳng định đám nam tử đang nói về nữ tử.
Liễu Nham kéo Chỉ Vân cùng Mộ Nhi, để cho họ đi tâm sự cùng đám nam tử kia, tuy rằng nàng không thích tư thái của đám nam tử ở thế giới này nhưng nhập gia tuỳ tục, Chỉ Vân và Mộ Nhi cũng cần bằng hữu.
Dặn dò Chỉ Vân xong, nàng xoay người nhìn thấy khuôn mặt mê đắm của Mặc Lăng: "Tiểu mỹ nhân vừa rồi là ai? Sẽ không phải là tiểu thị mới của muội chứ? Muội không sợ Quân đại thiếu gia nhà muội chém muội hay sao?" Liễu Nham không để ý đến nàng, đi về chỗ đám nữ tử đang tụ tập.
"Rốt cuộc là ai? Không phải người của muội thì giới thiệu cho tỷ đi, sao?" Mặc Lăng giữ chặt cánh tay của Liễu Nham. "Tỷ có thể nghiêm chỉnh một chút được không? Còn có, đừng mơ tưởng nhúng chàm đệ đệ của muội." Đệ đệ? Mặc Lăng có chút dại ra, Liễu Nham khi nào thì có đệ đệ xinh đẹp như vậy. Đang tính toán hỏi nàng thì phát hiện Liễu Nham đã đi xa. "Này, chờ tỷ với." Vừa kêu vừa đuổi theo.
Đám nữ tử kia, trừ bỏ Bạch Mạt Nhiên còn lại ai Liễu Nham cũng không quen. Nàng nhìn Bạch Mạt Nhiên gật đầu xem như chào hỏi. Hôm nay Bạch Mạt Nhiên vẫn mặc bạch y, đối với nàng, Liễu Nham không thể nói rõ là thích hay không thích, chỉ cảm thấy nàng ta giống như tiên nữ, làm cho người ta tự nhiên cảm thấy có khoảng cách.
Liễu Nham nhìn quanh một vòng, không thấy Hiên Viên Cẩm, Bạch Mạt Nhiên nhìn ra thắc mắc của nàng, giải thích. "Các vị Hoàng Nữ sẽ đi cùng Nữ Hoàng tới đây." Thì ra là thế, đại nhân vật đều luôn xuất hiện cuối cùng. Nàng ta có thể cùng Nữ Hoàng tới, xem ra trong cảm nhận của Nữ Hoàng, nàng ta cũng không tính là mờ nhạt. Có lẽ Nữ Hoàng chậm chạp không chịu phế Thái Nữ, là vì không muốn làm tổn thương Phượng Hậu chăng.