• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâu lan giai nhân_C9.3

edit:Qu33njc3

Đây là một gian phòng xa lạ, bên trong bày biện rất xa hoa. Nàng khởi động thử thân thể, lúc này mới phát hiện mặc trên người nàng là một lớp sa mỏng màu đỏ nhạt, thân thể trần truồng mềm mại như ẩn như hiện, cúi đầu thậm chí còn có thể mơ hồ nhìn thấy phần ngực phấn hồng đẫy đà nhàn nhạt.

Nàng thở dốc một tiếng, càng thêm bất an lo lắng, tìm kiếm xung quanh thì nhặt được một mặt gương bằng đồng, nhìn trong gương là một cô gái xinh đẹp, nàng ngây người như phỗng. Mái tóc đen nhánh của nàng cũng được cẩn thận chải gọn tỉ mỉ, đội lênmũ quan Kim Phượng tinh sảo bằng vàng, trên hai cánh phi phượng hoàng kim quấn quanh một đoạn gấm màu lam, được cố định bằng trâm hoàng kim buộc mảnh, cảm giác lành lạnh chạm vào da thịt phần vai không được che đậy của nàng.

Một tiếng trống vang lên, nàng giật mình buông lỏng bàn tay, gương đồng rơi xuống trên mặt đất vỡ vụn. Tình cảnh đã rất rõ ràng, nàng bị ép buộcthành một loại lễ vật, đang đợi người khác hưởng dụng.

“Tỉnh rồi sao?”Tiếng hỏi thăm ôn nhu từ phía sau truyền đến, nàng kinh ngạc thở dốc, bản năng che lại thân thể mềm mại cơ hồ đã không khác như trần truồng.

Ở cửa vào tẩm cung, Vương Nguy Tu đứng ở kia, chăm chú nhìn Băng Nhi từ trên xuống dưới.

“Quả nhiên là nữ nhân xinh đẹp nhất Lâu Lan, phần lễ vật này của Thương Nguyệt cũng được coi như là một phần hậu lễ.”Hắn từ từ tiến đến gần, ánh mắt màu lam quét qua khuôn mặt nhỏ nhắn còn chút tái nhợt. Hắn tiến lên, nắm lấy cằm của nàng.”Chính là khuôn mặt có thể làm cho Hàn Chấn Dạ thần hồn điên đảo đây sao? Vì ngươi, hắn có thể từ bỏ Lâu Lan hay không?”Hắn thấp giọng hỏi, khóe miệng có nụ cười lạnh.

Hắn vốn là không muốn nhận lấy phần lễ vật này,vì hắn biết bộ dáng Hàn Chấn Dạ ôm Băng Nhi gào thét trong yến hội hỗn loạn,toàn bộ sự tĩnh táo vốn có của nam nhân kia đã hoàn toàn biến mất, bất luận kẻ nào cũng nhìn ra được, tim của người kia đã bị người con gái này cướp đi.

” Lòng của Hắn đối vớingươi, có thắng được sự trung thành của Hắn đối với nước Lâu Lan sao?” hắn dò hỏi nàng.Nhìn sự mảnh mai của Băng Nhi sự mỹ lệ xinh đẹp của nàng đây vốn là loại nữ nhân có thể kích thích dục vọng của nam nhân, chẳng qua là hắn là đối với loại nữ nhân mảnh mai như hoa này không có một chút hăng hái nàongược lại đối với vẻ diễm lệ kiều mỵ của Thương Nguyệt càng làm cho hắn có ấn tượng rất sâu…

“Không nên uổng phí tâm cơ, ta đối với hắn mà nói là một thứ bé nhỏ không đáng kể.”Băng Nhi thống khổ cười một tiếng, nụ cười có chút run rẩy. Nữ vương đem nàng biếu tặng sứ giả Nguy Tu, Hàn Chấn Dạ có biết hay không?

Nàng vẫn còn nhớ mang máng, khi nàng lấy cái chết bức bách, buộc hắn đáp ứng bỏ qua cho nàng cùng thân nhân của nàng. Dó có phải là lí do từ nay về sau bọn họ sẽ không còn bất cứ quan hệ nào nữa hay sao? Là bởi vì như thế, cho nên hắn mặc kệ cho Thương Nguyệt đem nàng dâng cho sứ giả sao?

Trong ngực lại là đau xót, sự mất mác giống như là một cây châm nhọn xuyên thấu lòng của nàng.

Nhưng như vậy có lẽ cũng tốt, nàng từ nay sẽ không cần nhìn thấy hắn cùng với Sương nhi thân mật nữa,trái tim của nàng cũng sẽ không còn đau đớn. Chẳng qua là nàng chỉ không hiểu hắn thật sự đem nàng dâng cho người khác, để cho một người đàn ông khác đoạt lấy nàng sao?

“Bé nhỏ không đáng kể? Vậy hắn nổi điên muốn mạng sống của ngươi, thậm chí ngay tại chỗ chém chết thuộc hạ của ta, chẳng qua là diễn trò hay sao?”Vương Nguy Tu lạnh lùng cười một tiếng, nhìn sâu vào đôi mắt mỹ lệ kia. Sau đó tầm mắt của hắn di chuyểnxuống phía dưới, nhìn ở dưới sa mỏng màu đỏ nhạt thân thể mềm mại của nàng.”Bản thân ta thật là muốn nhìn một cái, nữ nhân có thể mê hoặc đệ nhất dũng sĩ Lâu Lan đến tột cùng là bộ dáng mất hồn điên đảo như thế nào?”Hắn vươn tay, không chút lưu tình mà kéo lấy sa mỏng trên người nàng xé lấy một đường.

“Không!”Băng Nhi kinh hô một tiếng, tuyệt vọng muốn che kín lấy thân thể. Nhưng nàng mới vừa tỉnh lại, thân thể còn hư yếu, căn bản không có chút lức mà phản kháng lại. Thân thể xinh đẹp ở tầm mắt Vương Nguy tu đã lồ lộ gần hết, sa mỏng màu đỏ nhạt bị xé rách đến bên hông, nàng lạnh léo run rẩy, cắn răng không chịu để nước mắt rơi xuống.

Hắn thầm quan sát đánh giá nàng, kéo cao hai tay của nàng lên, khóe miệng cười lạnh lại càng sâu.”Quả nhiên rất xuất sắc, khó trách ngươi có thể làm Hàn Chấn Dạ lơi lòng đề phòng, đâm cho hắn một đao. Chẳng qua là, ngươi còn chưa đủ cẩn thận, một đao kia đâm vào không đủ sâu, vẫn không thể giết chết được hắn rồi.”

Băng Nhi chấn động toàn thân, không thể nghĩ được hắn sẽ nói ra được những lời này. Chuyện tình của nàng cùng Hàn Chấn Dạ ở Trung Nguyên, bên ngoài hẳn là không có người nào biết được mới đúng.”Làm sao ngươibiết được những chuyện này?” Bởi vì bất ngờ bị giơ cao hai tay, cánh tay của nàng giống như là bị chém đứt rất đau, môi đỏ mọng cùng lúc phát ra tiếng khó chịu thân ngâm.

Hắn tiến tới gần khuôn mặt tái nhợt nàng.”Từ chuyện thân tộc của ngươi bị dính líu mà vào ngục, chuyện ngươi cầu trợ Trầm Khoan, bị phái vào Trung Nguyên ám sát Hàn Chấn Dạ, hết thảy mọi chuyện Trầm Khoan đều lấy chim bồ câu báo cho ta. Nếu không phải ngươi thất thủ, Hàn Chấn Dạ cũng sẽ không trở thành tướng quân Lâu Lan, ta lại càng không thể tự mình đi tới Lâu Lan.”Hai tay hắn giương lên, đem Băng Nhi đẩy ngã xuống đất, ánh mắt căm lãnh nhìn nàng.

Thân là quốc vương nước láng giềng, biết được một số sự kiện xảy ra ở Lâu Lan điểm này không gì đáng nói. Nhưng là hết lần này tới lần khác hắn lại biết đến chuyện của nàng cặn kẽ đến như vậy thì có chút quỷ dị.

Băng Nhi chậm chạp ngẩng đầu, trừng mắt nhìn hắn. Mọi sự việc hậu quả ở trong đầu xuất hiện lại,nàng từ từ xuyên chuỗilại mỗi một đoạn ngắn. Trầm Khoan cùng nước Nguy Tu có liên quan, mà người phó Tướng của cha cùng Nguy Tu cũng có quan hệ mật thiết lui tới, chuyện nói toạc ra cũng là một quỷ kế.

“Là ngươi! Từ đầu tới cuối đều là mưu kế của ngươi!”Băng Nhi khẽ hô, toàn thân không ngừng run rẩy. Nàng nắm chặc hai tay thì ra Vương Nguy Tu mới là người khiến cho gia tộc của nàng mang danh tội phản loạn.

Hắn khóe miệng trào phúng,nhướng lên chân mày.”Quả nhiên thông minh, khó trách Hàn Chấn Dạ biết rõ ngươi là họa thủy, còn không nỡ giết ngươi.”Hắn đi lên phía trước vài bước,đang muốn cân nhắc nên xử trí nàng như thế nào.”Thương Nguyệt dù thông minh mỹ lệ thế nào cũng chỉ là nữ nhân, nếu không có nam nhân ở một bên hiệp trợ, căn bản không làm được việc gì. Uy viễn tướng quân bị dính líu hạ ngục, là bước đầu tiên ta thanh trừ nam nhân bên cạnh Thương Nguyệt, tiếp theo ngươi đi van xin Trầm Khoan, đi ám sát Hàn Chấn Dạ, đều là nằm trong kế hoạch của ta cùng với Trầm Khoan. Duy nhất tính sai, là ngươi thất thủ, không có có thể giết Hàn Chấn Dạ, ngược lại làm cho hắn trở về Lâu Lan, trở thành tướng quân Lâu Lan.”

tèng tèng …còn 2 chap nữa là xong rùi …huhu bộ này ta ôm lâu quá …nhanh chóng đóng hàng thui..chân thành cảm ơn bà con quan tâm hehehe^^

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK