—— Chuyên nghiệp thật, không hổ là con trai của Muriel. Cảm ơn vì cậu không rời đoàn phim, #bắn tim.
—— Tui có thể liếm tạo hình này một trăm năm, không ai có thể ngăn cản tui!
—— Tui ghen ghét Nghiêm Đình Vân quá, không ngờ anh ta lại có thể diễn những cảnh nóng bỏng như vậy với Hà Hoan,
2
Đoàn phim đang trong thời gian nghỉ ngơi, nhóm diễn viên quần chúng đang lướt web tỏ vẻ: Đừng ghen ghét, hiện tại Nghiêm ảnh đế rất thảm.
Trong hôm nay, Nghiêm Đình Vân đã nhận được sự đồng cảm của toàn đoàn phim, nếu đồng cảm và thương hại mà có thể đem cân bán, gã đã có thể trở thành người giàu nhất đế quốc.
"Có thể đừng dùng ánh mắt đó nhìn tôi được không?" Nghiêm Đình Vân chịu đựng cả một ngày, cuối cùng cũng lên tiếng.
Tưởng Tân Thiên vỗ vai gã ta: "Mọi người chỉ là...... muốn an ủi cậu."
"An ủi mà như xem hài kịch?" Khuôn mặt của Nghiêm Đình Vân như vừa nhúng vào thùng sơn màu xanh lá, còn biết bao màu sắc tươi sáng chưa đề cập tới.
Tưởng Tân Thiên cũng không dám nhìn thẳng gã, chỉ có thể càng thêm hạ thấp điểm mấu chốt, cố gắng làm gã dễ chịu hơn một chút: "Hay là cậu về nhà nghỉ ngơi hai ngày đi?"
Làm một đạo diễn nghiêm khắc, ông tự nhận phần thưởng chu đáo nhất dành cho nhân viên chính là nghỉ ngơi.
Nghiêm Đình Vân vô cảm: "Bởi vì Hà Hoan xin nghỉ, toàn đoàn phim đều rảnh như rận, ngài cảm thấy tôi còn quan tâm hai ngày nghỉ sao?!"
Ừm, cũng đúng nhỉ!
Tưởng Tân Thiên bừng tỉnh nhớ lại, lúc trước toàn đoàn phim mỗi ngày đều phơi nắng buôn chuyện, đúng là rảnh thật, đó là bởi vì có Ân gia coi tiền như rác chống lưng.
Sau đó, Hà Hoan lại mang thai trì hoãn thời gian, còn đoàn phim phải tự chịu trách nhiệm về lời lỗ.
Tuy bề ngoài mọi người không nói gì, nhưng vẫn có phê bình kín đáo.
"Vậy cậu muốn thế nào, cho dù Nghiêm gia cậu ở đế đô cũng có địa vị ấn tượng, nhưng có thể so được với Thái Tử không?" Tưởng Tân Thiên nói.
Nghiêm Đình Vân đeo kính râm lên, che mọi biểu cảm lại: "Nghe nói tên kia muốn bồi thường cho đoàn phim?"
Tưởng Tân Thiên không hiểu nhìn gã: "Đúng là có chuyện này thật, cậu có ý kiến sao?"
Nghiêm Đình Vân thờ ơ nói: "Đúng vậy, tôi không đụng vào hắn ta được. Nhưng ngài và hắn không chỉ cướp người của tôi, còn muốn cướp cảnh diễn của tôi, tôi không thể chịu đựng được. Tôi yêu cầu bồi thường hẳn là không thành vấn đề nhỉ?"
1
"A?" Tưởng Tân Thiên ngốc một chút, có cảm giác chính mình đã già rồi. Người trẻ tuổi ngày nay đúng là rất có ý tưởng: "Cậu vui là được. Nhưng tôi cũng nói trước, dù thế nào cũng đừng dính líu đến đoàn phim."
"Tôi biết." Nghiêm Đình Vân lại nói: "Vậy tôi về nghỉ ngơi hai ngày trước đây."
"......" Sao cậu nói không hiếm lạ kỳ nghỉ?
Sau đó, theo một số tin đồn, một vị ảnh đế không đóng phim sẽ phải về nhà kế thừa gia tài, bởi vì người yêu bị quyền quý cướp đi, còn bị đoạt cảnh diễn rơi vào nhục nhã. Trước sự chế giễu của xã hội và áp lực gia đình, ảnh đế đã kiên quyết phản kháng, dứt khoát thách thức vị quyền quý đáng giận này.
Nghe nói cuối cùng vẫn là người yêu cũ của ảnh đế đứng ra, không chỉ giải quyết mâu thuẫn này, còn làm hai bên xoá bỏ hận thù.
Nhiều năm sau, lại lần nữa nghe được "tin đồn" này, Nghiêm Đình Vân tức giận đến mức đập vỡ ly cà phê.
Xoá bỏ hận thù cái quần què á!
Lúc ấy gã chuẩn bị tống tiền Fitz, không chỉ không được đối phương đáp lại, ngược lại còn bị đối phương vô tình chèn ép —— dùng tiền đập, đập đến mức gã câm miệng.
Nghiêm Đình Vân gã là người thiếu tiền sao?
Rồi sau đó, không chỉ toàn đoàn phim đứng về phía tên khốn đó, mà ngay cả người trong nhà cũng ngoảnh mặt làm ngơ gã, sôi nổi nói những lời tốt đẹp cho tên khốn đó, thậm chí còn ký kết các loại hợp đồng với tên khốn đó, thề sống chết cũng sẽ vì Thái Tử mà làm việc tận lực. Cuối cùng, tất cả đều là Nghiêm Đình Vân gã không đúng.
Nhìn những bình luận liên quan đến tin đồn này, càng thêm khó chịu!
—— Nghe nói năm đó Nghiêm Đình Vân vì để Nghiêm gia ôm chặt đùi của Thái Tử, hiện nay là Bệ hạ, đã chủ động đưa Semir ra.
—— Quãi thiệt chớ, thì ra là vậy sao?! Uổng công tôi là fan anh ta nhiều năm như vậy, cặn bã!
—— Cặn bã thật sự rất có đầu óc kinh tế và chính trị, nếu không Nghiêm gia sao có thể trở thành người giàu nhất đế đô được chứ? Dùng người yêu để đổi lấy danh hiệu người giàu nhất cũng đâu có gì là lỗ.
Giàu nhất cái đầu mi! Ông đây hận nhất chính là tiền!
2
......
Lại kéo thời gian trở về hiện tại, từ khi Hà Hoan trở về đoàn phim, quá trình quay chụp《 The Vanishing Cuxing Town 》 cuối cùng cũng trở lại tiến độ bình thường, mọi thứ thuận lợi đến độ làm nhân viên đoàn phim cảm thấy không thích hợp.
Rốt cuộc, từ lúc bắt đầu quay cho đến bây giờ, đoàn phim bọn họ đã gặp phải rất nhiều chông gai.
Dưới tình huống mọi người đều cho rằng bộ điện ảnh này sẽ chết non, mà nó lại sống sót bằng một cách thần kì nào đó.
Tưởng Tân Thiên và Cao Kim Duyệt nhìn báo cáo tài chính, không nhịn được mà thở dài cảm thán: "Đoàn phim chúng ta thật đúng là một truyền kỳ, còn chưa chiếu đã kiếm lời nhiều như vậy rồi."
"Đúng vậy. Chỉ riêng tin đồn liên quan đến Hà Hoan cũng đủ để tuyên truyền rồi, Ân gia và Thái Tử cũng tặng chúng ta nhiều tiều như vậy nữa." Cao Kim Duyệt nhìn một loạt số không ở sau, có ảo giác nhân viên tài chính trượt tay gõ sai.
"Nói bậy! Thái Tử sao có thể kêu là tặng? Là đầu tư tài trợ!" Tưởng Tân Thiên quát lớn.
"Đúng đúng, là tôi sai rồi."
Lúc mà Fitz nói muốn tới chỉ đạo công việc, thật sự không phải nói giỡn.
Tất cả cảnh diễn thân mật đều tự mình đến diễn, nếu không thể diễn được thì để hậu kỳ và kỹ thuật thay thế.
Hậu kỳ thay thế khổng lồ như vậy, còn phải tích hợp cảnh tượng, tự nhiên là một dự án lớn. Nhân viên kỹ thuật thường trú ở đoàn phim không đủ, vì để bộ phim có thể nhanh chóng hoàn thành trước hạn xét duyệt, tất nhiên là phải nhờ tới sự hỗ trợ từ bên ngoài.
Mọi người đều biết, đôi khi trong một bộ phim, một cảnh quay hoặc một cảnh tượng thay đổi cũng có thể ảnh hưởng đến toàn bộ.
Tuy nói phiền phức như vậy, nhưng dùng tiền là sẽ không thành vấn đề.
Mọi người không chỉ quay chụp vui vẻ, hậu kỳ chế tác cũng được đảm bảo ở mức hoàn mỹ nhất.
Toàn bộ đoàn phim《 The Vanishing Cuxing Town 》, à, tất nhiên là trừ Nghiêm ảnh đế, tất cả mọi người đều hận không thể quay thêm bộ khác với Hà Hoan.
Mỗi lần Thái Tử tới, không phải cho tiền thì cũng là tặng đồ ăn, đúng là quá tốt mà!
1
Ngày chính thức đóng máy bộ phim, chẳng ai quan tâm tác phẩm có thể bán chạy hay không. Tưởng đại đạo diễn, nhân vật chính của buổi tiệc đóng máy ngày hôm nay, cũng đã bị dồn sang một góc.
Mọi người đều vây quanh Hà Hoan, hỏi:
"Thái Tử Phi, tiếp theo ngài muốn quay thể loại nào?"
"Nam thần, ngài còn thiếu đàn em không, như em nè."
Hà Hoan bị hỏi dở khóc dở cười, vừa định giải thích quay xong bộ phim này sẽ giải nghệ, còn chưa kịp cất lời, cả người đã bị vòng tay quen thuộc ôm lấy.
"Xin lỗi, sau khi đóng máy bộ phim này, người yêu tôi sẽ rời khỏi giới giải trí."
"A......" Mọi người sôi nổi tránh ra, nháy mắt tản thành một vòng tròn.
"Rời khỏi giới giải trí cũng thật......" Một người còn chưa kịp nói xong hai chữ đáng tiếc, đã bị người bên cạnh hung hăng kéo lại.
Đúng vậy, Hà Hoan là omega của Thái Tử, sao có thể để y đóng phim vất vả như vậy. Lại nói, lúc Hà Hoan quay những cảnh tình cảm mãnh liệt, Thái Tử còn tự mình xuất trận làm thế thân, đây là sự chiếm hữu mạnh cỡ nào chứ!
Rất có thể là Thái Tử bắt ép Hà Hoan giải nghệ.
"Chúc mọi người ăn tiệc vui sướng, Hà Hoan cần nghỉ ngơi, cho phép tôi dẫn em ấy về trước." Fitz nắm tay Hà Hoan, chào tạm biệt mọi người.
Mọi người vẫy tay tạm biệt, nhìn bóng dáng hai người đi xa, không ngừng than thở.
Hà Hoan đi theo Fitz lên xe, cười hỏi hắn: "Rõ ràng là chính tôi muốn giải nghệ, sao anh lại làm mọi người hiểu lầm là anh bắt ép tôi?"
Fitz hôn lên trán y: "Tôi đã lên tiếng rồi, sau này họ cũng không dám tới làm phiền em."
+
"Ngày mai tôi tuyên bố giải nghệ, chỉ sợ là sẽ bị truyền tin đồn anh độc đoán ngang ngược mất."
Fitz: "Với em, độc đoán ngang ngược một chút cũng không quá