Tằng Dật lần đầu tiên nhìn thấy một Giang Nam Ảnh khác là khi hắn chín tuổi, nhưng mà lúc ấy hắn cũng chưa biết được thân phận thật sự của người kia.
Lúc ấy hắn cùng Giang Nam Ảnh vẫn còn sống trong một căn biệt thự ở vùng ngoại thành Việt Thị, đằng sau biệt thự có một hồ nước, mặc dù người lớn không cho phép hắn xuống nước, nhưng chỉ cần đến mùa hè nóng bức hắn luôn sẽ chuồn êm đi ra ngoài.
Khi đó Giang Nam Ảnh cũng chưa giống như bây giờ, vẫn luôn thích đi theo phía sau hắn, hắn là đuổi nàng không được, chỉ có thể mang nàng theo.
Lúc đầu, Tằng Dật chỉ dám ở bên cạnh hồ nước dạo chơi, nhưng chuồn ra nhiều lần, lá gan cũng lớn dần, đến sau cùng thậm chí cả phao bơi cũng không thèm mang theo.
Nhưng mà hắn không ngờ tới, cái hồ nước này có mạch nước ngầm, đến khi hắn biết được thì đã không kịp nữa rồi, sức lực của đứa trẻ dần cạn kiệt, dòng nước bắt đầu dũng mãnh xông vào khoang mũi, ý thức dần trở nên mơ hồ.
Càng không xong chính là, bởi vì sặc nước hắn căn bản không thể thốt ra "đừng tới đây", chỉ có thể trơ mắt nhìn em gái lội tới.
Giang Nam Ảnh bơi rất kém, thậm chí đến thở dưới nước cũng chưa học được, mỗi lần cùng Tằng Dật chuồn ra đây chơi cũng đều là ngồi ở trên bờ, không xuống nước.
Tằng Dật biết lần này cả hai đều sẽ không thể trở về được nữa, thôi thì cũng tốt, em gái sẽ không tại hắn mà bị người lớn quở trách.
Thời điểm Giang Nam Ảnh bơi tới, Tằng Dật rốt cuộc chống đỡ không được nữa, cả người sắp chìm xuống.
Đột nhiên có một bàn tay bắt được hắn, lôi hắn kéo về phía bờ, đến khi Tằng Dật phản ứng lại, hắn mới chợt nhận ra chủ nhân bàn tay ấy vậy mà lại là em gái song sinh của mình.
Em gái có sức mạnh lớn đến vậy từ bao giờ? Sau khi thoát khỏi mạch nước ngầm, Tằng Dật mới nhớ tới vấn đề này.
Hai người vẫn nỗ lực bơi tới bờ, mà Tằng Dật phát hiện ra một điểm không thích hợp, Giang Nam Ảnh căn bản không thế bơi tốt như vậy được.
Tằng Dật nhanh chóng bò lên bờ, lùi ra xa, tùy tay nắm lấy một cục đá, hướng tới Giang Nam Ảnh vừa bò lên tới bờ mà la lớn: "Ngươi là ai, em gái ta đâu?! Mau đem em gái trả lại cho ta, nếu không ta liền ném!"
Người kia cũng không để ý Tằng Dật, chỉ lo vắt khô quần áo trên người, thừa dịp này, Tằng Dật lại nhặt thêm đá.
Đến khi nước trên người gần như đã vắt sạch, người kia mới hướng phía Tằng Dật đi tới, dũng khí của Tằng Dật lập tức tan biến, liên tục lùi lại, không cẩn thận té ngã, vẫn là người kia bắt được hắn.
Lá gan Tằng Dật ngày thường có lớn đến mấy, hiện tại cũng chỉ có chín tuổi, hơn nữa mới vừa thoát hiểm, cảm xúc lập tức không khống chế được, gào khóc: "Cứu mạng aaa!"
"Câm miệng, còn muốn em gái ngươi trở về hay không?!"
Bị hù dọa như vậy, Tằng Dật lập tức ngậm miệng, đồng thời ý thức được cô bé kì lạ này dường như không có ác ý với bọn họ.
Chỉ là Tằng Dật không ngờ tới, không có ác ý cũng không có nghĩa là nàng sẽ không đánh hắn.
"Ngươi không thể đánh ta!" Tằng Dật lại lần nữa gào khóc lên, chỉ là người nọ cũng không có dừng tay, tiếp tục đánh vào mông hắn.
Tằng Dật từ nhỏ đến lớn đều không có bị đánh như vậy, vì thế khóc rất to, đến khi khản giọng, người kia mới dừng tay.
"Lần sau đừng có lại chuồn ra nghịch nước, lần này không biết vì sao tôi lại xuất hiện ở đây, vừa vặn cứu anh.......", Người kia nói được một nửa, Tằng Dật liền nhìn thấy cảnh tượng trước mắt bắt đầu vặn vẹo, đến khi hắn xoa xoa quệt nước mắt tập trung nhìn lại, hắn liền nghe thấy một tiếng khóc, tiếng khóc này chính là đến từ người trước mặt hắn.
"Anh hai, anh hai, anh không sao chứ!" Nhìn em gái đột nhiên khóc đến thở hổn hển, Tằng Dật biết người kia hẳn là đã đi rồi.
Hắn xoa xoa cái mông bị đánh sưng, mang theo em gái khóc đến mắt đỏ hồng vội vàng trở về, kết quả là vừa vặn đụng phải người lớn trong nhà.
Bởi vì không muốn em gái bị ảnh hưởng, Tằng Dật cũng không có nói ra chuyện về người kia, chỉ là từ sau đó, mỗi lần hắn nhìn thấy em gái đều nhớ lại đau đớn khi bị hành hung, cũng không dám giống như trước mang theo nàng chạy loạn khắp nơi nữa.
Rồi không lâu sau đó, em gái bắt đầu chương trình học tập dành cho người thừa kế, anh em bọn họ hai đứa cũng không còn nhiều thời gian ở bên nhau như trước, quan hệ cũng không thân thiết như trước được.
Tằng Dật biết được thân phận của người kia là khi hắn mười sáu tuổi, lúc ấy hắn cùng em gái tách ra được ba năm, hắn ở trong nước học tập, em gái ở nước ngoài du học, một năm sau đó, bọn họ sẽ cùng đi Eshabia.
Sau khi xác định người thừa kế, so với Giang Nam Ảnh, Tằng Dật vẫn luôn được rảnh rỗi tự do hơn rất nhiều, cũng không có người quản hắn.
Dưới sự xúi giục của một đám người, ngay sau khi tách khỏi Giang Nam Ảnh, hắn liền học được hút thuốc uống rượu chơi bời.
Vốn dĩ rạng sáng hôm đó Tằng Dật cần đi đón Giang Nam Ảnh nghỉ phép quay trở về, nhưng mà tối trước đó hắn uống quá nhiều, đã quên mất việc này.
Chờ đến khi tỉnh lại, một đống bình rượu tiếp tục được mang lên tới, tinh lực hắn lại lên, dự định tiếp tục uống.
Nhưng hắn vừa mới cầm tới bình rượu, cửa phòng tiệc đột nhiên mở ra, hắn nhìn thấy em gái ăn mặc áo khoác bọc khăn quàng cổ, mang theo đôi mắt lịch sự văn nhã, bước tới đây.
Lúc này ý thức Tằng Dật cuối cùng thanh tỉnh, hắn lập tức buông chai rượu, chạy tới nghênh đón em gái, kết quả đáp lại hắn chính là một cú đá.
"Tan cuộc." Giang Nam Ảnh nhìn chung quanh một vòng ghế lô, những người khác lập tức thức thời mà rời đi, ghế lô chỉ còn lại có hai anh em họ.
Tuy rằng cùng em gái cách biệt ba năm, nhưng ngày thường vẫn có liên lạc điện thoại, Tằng Dật một chút cũng không biết em gái trở nên hung tàn như vậy từ khi nào.
"Em gái?" Tằng Dật không dám tiến lên, chỉ dám ở xa xa kêu nàng một tiếng.
"Kỳ thật tôi không nghĩ mỗi lần gặp mặt đều phải đánh anh, rốt cuộc ở thế giới kia của tôi, sự kiện hồ nước đến nay cũng chỉ vừa mới qua đi một tháng." Giang Nam Ảnh tìm một cái chén rượu sạch sẽ, đem chai rượu Tằng Dật chưa uống rót đầy chén, một hơi cạn sạch.
Cho dù hiện tại đã qua bảy năm, Tằng Dật lập tức liền nhớ tới sự kiện ở hồ nước, hắn lui ra phía cửa vài bước, lấy hết dũng cảm hỏi: "Rốt cuộc cô là ai?"
"Ở thế giới kia của tôi, cũng giống như tôi hiện tại, đều kêu anh một tiếng anh trai, anh nói xem tôi là ai?" Giang Nam Ảnh hướng Tằng Dật cười cười, "Có điều ở thế giới kia, năm nay tôi đã 30 tuổi."
Không giống như lần trước, lần này Giang Nam Ảnh 30 tuổi ở lại thế giới này đặc biệt lâu, trong một buổi tối, trước một loạt chứng cứ, Tằng Dật xác nhận người này quả thật chính là em gái đến từ một thế giới khác.
Tằng Dật ý đồ dò hỏi tương lai sự tình, nhưng Giang Nam Ảnh 30 tuổi chỉ nói một câu: "Tôi xuất hiện ở thế giới này,cũng đồng nghĩa với việc tương lai tôi biết nhất định sẽ không giống với ở thế giới này."
Một buổi tối này, Tằng Dật cũng phát hiện ra, người kia mới vừa muốn đánh hắn một trận vì hắn say rượu, thế nhưng uống rượu thật sự còn lợi hại hơn hắn, hắn khuyên vài câu, chỉ nghe được lời đáp: "Yên tâm đi, tôi sẽ không say, suy cho cùng cũng đang ở trong mộng, sao có thể say được chứ."
Tằng Dật cũng không hiểu được ý tứ của nàng, cho đến sáng hôm sau, khi hắn bị đẩy tỉnh, nghe được câu "Anh hai, sao chúng ta lại ở đây", hắn liền biết cái em gái ở thế giới khác kia đã về rồi.
Bọn họ lần thứ ba gặp mặt là sau khi chuyện ở Eshabia xảy ra, cũng là lần Tằng Dật bị đánh thảm nhất, mỗi lần gặp mặt đều phải bị cô em gái thế giới khác hành hung, Tằng Dật thật sự là bất đắc dĩ a! Có điều, lần này quả thật là hắn sai rồi, nếu không phải hắn làm lơ Giang Nam Ảnh, Giang Nam Ảnh cũng không có bị nữ sinh kia lừa nhốt trong kho hàng trường học, chịu đựng nhiệt độ dưới 0 độ C suốt một buổi tối.
Sau khi bị đánh xong, Tằng Dật mới biết rằng ở cái thế giới kia vậy nhưng cũng đã xảy ra hết thảy chuyện này, mà Giang Nam Ảnh thế giới khác nói tới một câu: "Vốn dĩ cho rằng có thể thay đổi mọi chuyện, hóa ra vẫn là không thể."
Nói xong câu đó, Tằng Dật nhìn thấy em gái thế giới khác đột nhiên bật khóc, đối với cái người mỗi lần xuất hiện liền nhất định phải đánh hắn một trận, Tằng Dật chưa từng nghĩ tới nàng sẽ khóc trước mặt hắn.
Hắn nhất thời luống cuống tay chân, chỉ biết nói: "Hiện tại em sống rất tốt, chứng minh rằng cho dù tương lai có giống như đã định cũng sẽ không xảy ra chuyện gì đâu."
"Đúng vậy, ở trong giấc mộng, em thấy hai nàng ở thế giới này thật sự rất hạnh phúc."
Đây là lần thứ hai Tằng Dật nghe thấy điều này, nhưng hắn rất chắc chắn bản thân là chân thật tồn tại, vì cái gì mà em gái thế giới khác lại cho rằng đây là ở trong mộng, còn nữa, hai nàng em ấy nói tới là ai?
Cũng bởi vì chuyện đã phát sinh ở Eshabia, khi Giang Nam Ảnh lựa chọn đi vào con đường diễn xuất điện ảnh, Tằng Dật không những không ngăn cản nàng mà bản thân cũng giúp em gái gánh vác trách nhiệm tập đoàn Tằng Thị.
Sau khi em gái diễn xong bộ điện ảnh đầu tiên, Tằng Dật cuối cùng cũng đã biết được hai nàng trong miệng cô em gái thế giới khác chỉ tới là ai.
"Anh xem, nàng trông rất ngốc phải không?" Giang Nam Ảnh thế giới khác chỉ vào ảnh chụp trên di động, hỏi.
Nửa đêm bị kêu dậy, Tằng Dật còn chưa nhìn thấy người cũng biết chắc chắn chính là cái em gái thế giới khác.
Gần đây tần suất xuất hiện của em gái thế giới khác thật sự quá cao, cũng may là cuối cùng cũng không phải mỗi lần gặp mặt liền muốn đánh hắn.
"Nàng là ai? Sao cả hai người lại đều để ý đến nàng như vậy?" Tằng Dật dùng chính là "Cả hai người", ảnh chụp rõ ràng chính là do Giang Nam Ảnh ở thế giới này chụp, hắn quá hiểu em gái mình, không quan tâm làm sao thể làm ra cái chuyện chụp lén này được chứ.
"Nàng là Cố Niệm Bắc, em nhìn thấy các nàng sẽ thực sự yêu nhau."
"Các nàng? Em thì sao?" Tằng Dật biết các nàng chính là chỉ Giang Nam Ảnh và Cố Niệm Bắc ở thế giới này, chỉ là hắn không có để ý tới, Giang Nam Ảnh thế giới khác dùng từ nhìn thấy.
"Em cùng Cố Niệm Bắc ở thế giới kia, cùng lắm là vài lần gặp gỡ như người xa lạ, không, thậm chí có thể nói là tử địch." Giang Nam Ảnh thế giới khác cười khổ mà nói.
"Em không đi thử thử sao?" Tằng Dật nghe ra được, Giang Nam Ảnh kia là đối Cố Niệm Bắc có cảm tình.
"Ở thế giới kia nàng đã không còn nữa, bởi vì bị dị ứng bơ lạc, thật sự quá buồn cười." Giang Nam Ảnh thế giới khác đem tầm mắt dừng ở trên điện thoại, tuy rằng Cố Niệm Bắc trong ảnh chụp là yên lặng, nhưng Cố Niệm Bắc ở thế giới này vẫn còn sống.
Không giống như ở thế giới kia, cho dù nàng nhìn đến mấy trăm lần điện ảnh của Cố Niệm Bắc, chỉ cần vừa nhớ tới người kia đã không còn, tất cả hình ảnh trong mắt nàng cũng chỉ là yên lặng.
Buối tối hôm đó, Tằng Dật đã biết được rất nhiều sự việc ở thế giới khác, hắn biết cái người tên Cố Niệm Bắc kia tương lai sẽ trở thành người lóa mắt nhất giới giải trí, hắn cũng đáp ứng phối hợp với cái em gái ở thế giới khác, giúp nàng hoàn thành một loạt kế hoạch.
"Em như vậy..
thật sự không sao chứ? "Tằng Dật có chút lo lắng hỏi.
"Không cần lo lắng cho em.
Em đã được nhìn thấy, các nàng sẽ thực yêu nhau, chỉ là không nghĩ tới, trải qua những điều đó đều không phải là mình." Giang Nam Ảnh ở thế giới khác nghĩ, nếu năm đó nàng không có nhìn đến những cái đó, liệu nàng có thể sẽ không bị Cố Niệm Bắc hấp dẫn hay không, nhưng mà thật mau nàng liền phủ định ý nghĩ của mình, cho dù nàng không nhìn đến những cái đó, nàng vẫn sẽ như cũ giống như bản thân mình ở thế giới này, không thể tránh né mà bị hấp dẫn.
Sau khi đáp ứng Giang Nam Ảnh thế giới khác, Tằng Dật mau chóng chạy đến giúp Cố Niệm Bắc xử lý sự việc ở bữa tiệc, lại cùng Cố Niệm Bắc ký hiệp ước, âm thầm cho Cố Niệm Bắc rất nhiều tài nguyên.
Hắn nhìn thấy Cố Niệm Bắc đúng như những gì Giang Nam Ảnh thế giới khác nói, trở thành người lóa mắt nhất giới giải trí, lại nhìn đến em gái mình ở thế giới này cũng bị Cố Niệm Bắc hấp dẫn, nhưng mà chuyện hắn có thể làm chỉ là, khi người kia xuất hiện, cùng nàng uống chút rượu, nghe nàng nói một chút chuyện ở thế giới tương lai.
Tằng Dật hi vọng em gái ở thế giới khác có thể sớm mở tâm, cho nên hắn chưa bao giờ ở trước mặt nàng nhắc tới chuyện của Cố Niệm Bắc, mà nàng cũng chưa bao giờ chủ động dò hỏi.
So với lúc trước, tần suất không gian trở nên vặn vẹo ngày càng thường xuyên, chính là tuy số lần xuất hiện rất nhiều, nhưng thời gian Giang Nam Ảnh thế giới khác sử dụng thân thể ngày càng ngắn.
Bọn họ trong lòng đều biết rõ, phỏng chừng không lâu sau, hai cái thế giới cuối cùng cũng không thể nào chạm gặp được nữa, mà Giang Nam Ảnh thế giới khác rốt cuộc cũng phải quay trở về thế giới không có Cố Niệm Bắc kia.
.
Danh Sách Chương: