Một lúc không lâu sau đó, phòng ăn đã được chuẩn bị, ông chủ dẫn cô và anh đi lên tầng.
Đến tầng 3, ông chủ đi trước mấy bước rồi dừng lại ở 1 căn phòng ở trên phòng đó có tấm biển màu vàng với dòng chữ viết in đậm " VVIP ".
Nhìn tấm biển vàng đó thôi là có thể hiểu phòng ăn này dành cho những khách hàng còn trên cả VIP nữa.
Mở cửa phòng ăn đó ra là 1 bàn xoay lớn, trên bàn xoay có rất nhiều dĩa thức ăn vô cùng ngon mắt.
Cô không kìm nổi sự ham ăn nữa liền vứt hết mọi thứ, ngồi vào bàn ăn.
Anh cười thầm sự ham ăn đáng yêu đó của cô, phất tay cho ông chủ rời đi rồi liền ngồi vào chỗ bên cạnh cô.
-" Thế nào ?! Nhìn mấy món này được không ? "
-" Được được ! "
Cô vừa trả lời vừa lấy chiếc bát.
1 đôi đũa và 1 cái thìa.
Cô định gắp miếng ức gà chiên sốt teriyaki kia ăn thì bị anh cản đũa lại.
-" Ăn cái này trước đã ! "
Sau đó anh đưa đến trước mặt cô 1 bát súp bí đỏ, bên trên có hình trái tim và 1 cọng rau thơm vô cùng đẹp mắt.
Cô phụng phịu hai má nhưng cuối cùng để muốn nhanh chóng ăn mấy món ngon kia thì cô quyết định ăn món súp anh đưa.
Cô lấy chiếc thìa, múc 1 miếng rồi nếm thử.
Hương vị của món súp bí đỏ này thật tuyệt.
Súp bí đỏ hòa quyện với lớp bơ béo ngậy bên trên tạo ra 1 hương vị béo béo, ngọt ngọt nhưng không khiến cho người ăn cảm thấy ngấy.
Giải quyết xong món súp bí đỏ, cô được anh gắp cho từng miếng 1.
Mỗi món thử 1 miếng.
-" Oa ! Công nhận món gà sốt mật ong nàu ngon thật đó ! "
-" Thật sao ! "
-" Thật mà anh ăn thử xem ! "
Nói rồi cô đút cho anh 1 miếng.
Mặc dù đã ăn qua nhiều mỹ vị, sơn hào hải vị đủ cả vậy nhưng anh cảm thấy những món đó không sao ngon bằng miếng gà sốt mật ong mà cô tự tay đút cho anh.
-" Thế nào ? Ngon chứ ? "
-" Ừm, ngon ! "
-" Đã bảo rồi mà ! "
Vừa nói cô vừa gắp thêm một vài món khác cho anh ăn thử.
Bữa tối hôm đó mặc dù không phải là 1 bữa tối được chuẩn bị sẵn, cũng không phải là 1 bữa tối có đèn nến, rượu vang, hoa hồng gì cả nhưng đối với anh, bữa tối ngày hôm ấy vô cùng tuyệt vời và lãng mạn.
Lãng mạn và hạnh phúc nhất là khoảnh khắc lần đầu tiên cô tự tay đút món ăn cho anh.
Hương vị của miếng gà đó chắc anh sẽ chẳng thể nào quên được.
Gần 8 khắc sau, cuối cùng cô đã có thể ăn thử hết được tất cả các món ở trong nhà hàng này.
Đồng thời cô cũng đi đến gần hơn với cái ước mơ sẽ ăn " tán gia bại sản " nhà anh.
-" No rồi ? "
-" Ừ, no căng bụng luôn rồi ! "
-" Đi về nhà của " chúng ta " thôi ! "
-" Ừm ! "
Sau đó cô mới phát giác nhận ra cái gì đó sai sai mà vừa nãy anh nói : " nhà của chúng ta ".
Ngượng chết cô rồi ! Nhưng sao cô lại có 1 cảm giác vui vui, có chút gì đó hạnh phúc trong lòng ta ?! Thôi kệ chẳng nghĩ nhiều nữa bây giờ đến màn hay đây ! Xem hôm nay cô đã " lập công " ăn hết bao nhiêu tiền của anh.
Liệu có tán gia bại sản như cô mong muốn hay không ?
-" Phục vụ ! "
-" Dạ, của ngài hết tổng cộng là 36 ngàn yên ạ ! "
Sau đó, hắn giơ thẻ đen ra đưa cho ông chủ.
Lúc này cô mới hiểu thế nào gọi là Bạch đại thiếu gia của gia tộc lớn nhất Thế giới là như nào.
Cái danh vị ấy không chỉ là địa vị không mà nó còn nói lên cả gia sản đồ sộ nhà anh nữa.
Thế này thì không biết làm sao cô có thể ăn hết được gia sản đó cơ chứ ? Huống hồ anh còn có tận 2 chiếc thẻ đen không giới hạn nữa..
Danh Sách Chương: