• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

61: Không Còn Là Bạn Trai Nữa Rồi…


Về đến nhà, Tuệ San nhanh chóng bước xuống xe, Mạc Phong Thần cũng nhanh chân không kém, anh kéo Tuệ San lại và hỏi.
- “ Em tránh mặt tôi sao?”
- “ Làm gì có, có phải anh nhầm lẫn gì rồi không?”
- “ Tôi nói cho em biết, thời hạn hợp đồng vẫn còn, trong thời gian đó em không được phép rời đi đâu cả.”
- “ Tôi có nói là sẽ đi luôn đâu.

Mà lạ thật đấy! không phải cô gái đó trở về hay sao? chả nhẽ tôi ở đây cả đời được chắc.”
- “ Cứ làm như lời em nói đi!”
- “ Đáng ghét! sao lúc nào anh cũng thích kiếm chuyện hết vậy?”
- “ Thích!”
Nói xong Mạc Phong Thần ung dung mở cửa vào nhà, lúc này đầu Tuệ San như muốn nổ tung vì tức giận.
Vẫn như thường lệ, Tuệ San là người chuẩn bị bữa tối, dù có ghét Mạc Phong Thần nhưng cô vẫn không quên nhiệm vụ.


Mạc Phong Thần bước xuống thấy trên bàn đầy ắp đồ ăn anh liền gật gù.
- “ Thịnh soạn quá ha!”
- “ Không cần quá khen, tôi biết tôi nấu ăn ngon rồi.”
- “ Em hơi tự phụ đó!”
- “ Gì chứ? rõ ràng là anh luôn ăn hết còn gì! với lại tôi nấu cho anh ăn như thế mà anh chưa một lời cảm ơn đâu đó!”
- “ Trong hợp đồng có ghi là em phải chăm sóc tôi kia mà nên việc này cũng là lẽ đương nhiên!”
- “ Ơ đâu có? rõ ràng anh nói là tôi chỉ cần chăm sóc bà và mẹ anh mà.”
- “ Nhưng bây giờ em phải chăm sóc tôi!”
- “ Hừm! thế phải trả lương cho tôi đó!”
- “ Được! À phải rồi, cuối tuần này Lưu Thị tổ chức một bữa tiệc lớn để chúc mừng Tân chủ tịch.”
- “ Có phải Lưu Tổng - bạn của anh không?”
- “ Ừm!”
- “ Thế thì Tiểu Yên sắp làm vợ của chủ tịch sao?”
- “ Em nói gì cơ?”
- “ Chắc anh chưa biết bạn thân anh có bạn gái đâu nhỉ?”
- “ Chẳng lẽ tên Hàn Thiên đó chấp nhận tình cảm của cô gái theo đuổi cậu ta sao?”
- “ Cái gì mà chấp nhận chứ? Tiểu Yên vừa xinh đẹp lại tốt bụng, cô ấy thích bạn của anh là may lắm rồi, chứ ngồi đó mà làm cao.

Bạn của anh với anh đều lạnh lùng y như nhau, không biết là ai lây ai nữa…”
- “ Tôi lạnh lùng lắm sao?”
- “ Lạnh hơn chữ lạnh…… nhưng cũng đỡ hơn trước nhiều rồi…”
- “ Cứ cho là như vậy đi! bữa tiệc cũng là dịp gặp gỡ các đối tác quan trọng, hôm đó tôi sẽ cho người mang đồ đến cho em.”
Tuệ San có chút phân vân nhưng khi nghĩ đến cô bạn thân của mình chắc chắn sẽ có mặt ở đó nên cô cũng không từ chối gì cả.

Ăn tối xong, Tuệ San đi nhanh lên phòng lấy điện thoại nhắn tin cho Tiểu Yên.
- “ Này! cuối tuần Lưu Thị mở tiệc lớn hả?”
- “ Mạc Tổng đã báo với cậu rồi sao? mình cũng đang định nhắn tin cho cậu đây.”
- “ Ây da, nghe nói bạn trai của ai đó sắp lên chức chủ tịch nha.”
- “ Không còn là bạn trai nữa rồi…”
- “ Gì…gì cơ? rõ ràng hai người mới xác nhận tình cảm cơ mà chưa gì đã chia tay???”
- “ Ai nói là chia tay chứ?”
“ Thế không chia tay thì sao cậu nói như thế? tính doạ mình hả?”
- “ Mình muốn trêu trọc cậu chút thôi, thực ra Hàn Thiên cầu hôn mình rồi… anh ấy cũng đã thưa chuyện với hai bên gia đình, tụi mình sắp kết hôn rồi.”
- “ Hả…… cậu nói thật á?”
- “ Thật!”
sợ Tuệ San vẫn không tin Hạ Tiểu Yên đành chụp chiếc nhẫn đính hôn sáng chói trên tay gửi cho cô xem, sau khi xem xong cô mới hoàn toàn tin lời bạn mình nói là sự thực.
- “ Con nhỏ đáng ghét này! lấy chồng mà chẳng thèm báo mình một câu.”
- “ Thì mình thông báo đây mà!”
- “ Mới xác nhận tình cảm mà đã gần kết hôn rồi, hai người đúng là đánh nhanh thắng nhanh đó nha! Nhưng cậu tìm được hạnh phúc mình rất vui, thực sự rất vui…”
- “ Này bà cô kia, có phải cậu lại mít ướt không?”

- “ Mình xúc động vì có người chịu hốt cậu đi rồi!”
- “ con nhỏ đáng ghét này, không thèm nói chuyện với cậu.”
- “ Được rồi, được rồi.

Mình là thật lòng chúc phúc cho cậu, cậu hạnh phúc là mình cũng hạnh phúc biết chưa?”
- “ Thế cuối tuần này cậu phải đến bữa tiệc nha, hôm đó có nhiều đồ ăn ngon lắm, nghe Hàn Thiên nói là sẽ thuê đầu bếp nổi tiếng.

Mà cậu đi cùng Mạc Tổng hả?”
- “ Ừm.”
- “ Tuyệt! ngày mai mình qua đón cậu đi làm đẹp chút nha.”
- “ Cậu bao hả?”
- “ Đương nhiên rồi!”.

62: Tô Lạc Lạc ở nhờ

Mấy ngày nay Tô Lạc Lạc vừa nhắn tin vừa gọi điện nhưng Mạc Phong Thần chỉ xem hoặc trả lời qua loa khiến Tô Lạc Lạc vô cùng khó chịu. Cô ta liền nghĩ cách để gây sự chú ý với anh. Tô Lạc Lạc thuê một người đàn ông đến nhà vờ như hắn ta là một kẻ bi3n thái, sau đó Tô Lạc Lạc ung dung gọi điện cho Mạc Phong Thần, anh vừa nhấc máy cô ta liền thay đổi thái độ, giọng nói vô cùng hốt hoảng.

-“ Phong Thần Cứu….Cứu em….”

Nghe tiếng cầu cứu của Tô Lạc Lạc, Mạc Phong Thần có chút lo lắng, anh liền đứng dậy và kêu Trợ lí Giang lái xe đến chung cư mà Tô Lạc Lạc thuê. Vì lúc trước Tô Lạc Lạc có nói số phòng nên nhanh chóng Mạc Phong Thần đã lên đến nơi, Tô Lạc Lạc đợi sẵn trong nhà, biết được Mạc Phong Thần ở ngoài nên cô ta cố tình làm rơi cốc kêu cái “ Choang” Tô Lạc Lạc ra hiệu cho người đàn ông cùng phối hợp. Cô ta bắt đầu hét toáng lên.

-“ Tránh xa tôi ra…”

Mạc Phong Thần thấy tiếng đổ vỡ và tiếng hét lớn của Tô Lạc Lạc ở bên trong, anh liền đạp cửa xông vào, cánh cửa bật tung, trên tay Tô Lạc Lạc đang cầm một mảnh vỡ của chiếc cốc rồi tự kề vào cổ của mình, máu trong tay cũng bắt đầu rỉ ra, vì muốn Mạc Phong Thần quan tâm mà Tô Lạc Lạc không màng đau đớn, Còn tên kia đã được dặn trước là khi thấy anh xông vào thì phải liền chạy đi. Hắn cứ thế ba chân bốn cẳng mà chạy vì ánh mắt sắc lạnh của anh khiến hắn khiếp sợ vô cùng.

Sau khi hắn đi, Tô Lạc Lạc rưng rưng hai hàng nước mắt chạy đến ôm chầm lấy Mạc Phong Thần.

-“ Hix..hix… cuối cùng thì anh cũng đến… em rất sợ….”

-“ Sao tên đó lại vào được nhà em vậy?”

-“ Tên bi3n thái đó theo dõi em, hắn biết em ở một mình nên tìm cách lẻn vào nhà…. hắn…hắn còn định… hix hix….”

-“ Không sao rồi! có anh ở đây không ai dám hại em đâu. Tay em bị thương rồi! để anh đi lấy băng gạc.”

-“ Em không sao!”

-“ Ngồi đây chờ anh chút.”

Mạc Phong Thần dìu Tô Lạc Lạc ngồi xuống ghế sau đó anh đi tìm băng gạc. Tô Lạc Lạc lén mỉm cười vì đã đạt được mục đích, cô ta tự kề mảnh vỡ lên cổ cũng là ý đồ sẵn, Tô Lạc Lạc muốn thể hiện sự thanh cao, lấy cái chết để tôn vinh sự trong sạch của bản thân, thấy anh quan tâm như vậy cũng coi như kế hoạch của cô ta rất thành công rồi.

Mạc Phong Thần tỉ mỉ lau chùi vết thương rồi băng lại cho Tô Lạc Lạc.

-“ Vết thương khá sâu, tránh động vào nước nhé!”

-“ Cảm ơn anh!”

-“ Có lẽ ở đây cũng không mấy an toàn.”

-“ Em đang cho người sơn sửa lại nhà mới, mấy hôm nữa mới chuyển vào được…… Phong Thần…. không biết vợ anh có phiền không? anh có thể cho em ở nhờ mấy hôm được chứ?”

-“ Ừm! được rồi, em thu dọn hành lý đi, anh sẽ bảo Trợ lí Giang đưa em đến biệt thự.”

-“ Liệu vợ anh???…”

-“ Không sao đâu.”

Tô Lạc Lạc chỉ hỏi cho có lệ thôi còn cô ta biết chắc Mạc Phong Thần sẽ đồng ý, thực sự Tô Lạc Lạc rất muốn biết vợ của anh là người như thế nào và mục đích tiếp theo của cô ta là đá Tuệ San ra khỏi cuộc đời của Mạc Phong Thần, Tô Lạc Lạc đã vạch sẵn lên một kế hoạch, cô ta đang từng bước từng bước một để thực hiện nó.

Vì bận một số công việc nên Mạc Phong Thần về Mạc Thị để giải quyết, dù bận nhưng Mạc Phong Thần vẫn dành thời gian để gọi cho Tuệ San.

-“ Có chuyện gì thế Mạc Tổng? bữa trưa của anh tôi gửi cho Trợ lí Giang rồi mà!”

-“ Tôi biết rồi!”

-“ Thế sao còn gọi cho tôi làm gì?”

-“ Chẳng lẽ không được gọi cho “ vợ mình “?”

hai chữ “ vợ mình “ được anh nhấn mạnh, cũng may là nói chuyện qua điện thoại chứ không thì Mạc Phong Thần sẽ nhìn thấy gương mặt đỏ như trái cà chua chín của cô mất.

-“ Thế… thế có chuyện gì?”

-“ Lạc Lạc sẽ ở biệt thự một thời gian, em sắp sếp phòng cho cô ấy đi!”

nghe đến đây Tuệ San chợt sững lại, chẳng lẽ mọi thứ lại nhanh đến vậy ư? ngay cả cách Mạc Phong Thần nói về người đó cũng rất nhẹ nhàng và dịu dàng nữa, cô có chút ghen tỵ. Có lẽ cô gái đó mới chính là người mà anh yêu thương, còn cô chỉ đang ngộ nhận tình cảm của anh mà thôi.

-“ Này! có nghe tôi nói không?”

-“ Tôi biết rồi!”

-“ Nhớ đừng gây chuyện gì nhé!”

-“ Thế thì hai người ở đó đi, tôi về Mạc Gia cùng bà và Mạc phu nhân.”

không để anh nói thêm điều gì Tuệ San liền cúp máy khiến Mạc Phong Thần có chút bực tức. Mạc Phong Thần thầm nói.

-“ Sao suốt ngày em thích chống đối thể hả?”

Tô Lạc Lạc được Trợ lí Giang đón đến biệt thự riêng của anh, cô ta nhìn qua đã thấy rất tâm đắc.

-“ Tất cả sẽ là của mình.”

Vừa hay lúc này Mạc Phong Thần trở về, Tô Lạc Lạc nở một nụ cười tươi rói chào đón anh.

-“ Em đến lâu chưa?”

-“ Trợ lí Giang cũng vừa mới đưa em đến!”

-“ Ừm! vào nhà thôi!”

Mạc Phong Thần bước đến xách hành lí giúp Tô Lạc Lạc, thấy anh quan tâm cô ta như vậy Tô Lạc Lạc càng chắc chắn Mạc Phong Thần vẫn luôn dành tình cảm cho cô ta và những người phụ nữ khác đối với anh cũng chỉ là người thay thế mà thôi…

Mạc Phong Thần vào nhà tìm xung quanh nhưng chẳng thấy Tuệ San đâu cả, có lẽ Tuệ San đã trở về Mạc Gia rồi cũng nên, nhưng trước khi đi cô đã chu đáo dọp dẹp sạch sẽ phòng cho Tô Lạc Lạc như lời anh căn dặn, sự chu đáo của cô khiến anh vô cùng hài lòng nhưng việc cô tự ý trở về Mạc Gia mà chưa có sự cho phép của anh khiến anh hơi khó chịu.

-“ Phong Thần! Vợ anh đâu rồi? em muốn chào hỏi cô ấy một chút!”

-“ Chắc cô ấy về Mạc Gia cùng bà và mẹ rồi!”

-“ Thế sao?”

-“ Bây giờ anh phải qua bên đó một chuyến, Trợ lí Giang sẽ dẫn em lên phòng, em cứ thoải mái ở đây, cần gì thì kêu người giúp việc nhé hoặc cứ gọi cho anh.”

-“ Anh không ở đây sao?”

-“ Rảnh anh sẽ về!”

nói rồi Mạc Phong Thần cũng rời khỏi biệt thự, để lại Tô Lạc Lạc ngơ ngác ở đó, mục đích của cô ta sang đây là để chia rẽ Mạc Phong Thần và Tuệ San nhưng không ngờ rằng Mạc Phong Thần và Tuệ San lại về Mạc Gia. Tô Lạc Lạc hụt hẫng nhìn chiếc Rolls Royce Boat Tail rời khỏi biệt thự…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK