Nó, Hắn và Jelly cùng nhau bước vào bên trong của nhà hàng, hai cô nàng nhìn xung quanh có đến 3 chỗ còn trống, bên phải và bên trái là bàn có ghế đối diện nhau còn ở giữa là bàn có ba cái ghế đặt xen kẻ nhau. Không cần hỏi ý kiến đương sự nó và Jelly đồng quan điểm và đồng suy nghĩ 3..2..1 cả hai người mỗi người nắm 1 cánh tay của hắn lôi đi về hai bên bàn trống với mục đích " Bàn đối diện thì cho cô ta ngồi 1 mình, còn mình ngồi với Huy ô la la..." Nhưng rất tiếc đời không như là mơ, hai người kéo hoài kéo mãi chẳng thấy hắn nhúc nhích gì cả nhìn lại thì mới bốc hỏa " Cô ta cũng nắm tay Huy làm gì vậy?" câu hỏi đặt ra nhưng chẳng có ai trả lời, Jelly nhanh miệng nói.
- Chúng ta ngồi bàn này đi. - Cô lấy tay chỉ về phía bàn trống bên trái, nó nhìn theo rồi nhanh chóng bác bỏ ý kiến.
- Không ngồi bàn này đi, bàn này gần cửa sổ thích hơn!
Nó lại chỉ về cái bàn trống bên phải, Hắn hết nhìn theo tay Jelly lại nhìn theo tay nó rồi lại nhìn xuống " tay mình" đã bị hai cô nàng nắm kéo qua kéo lại không biết phản ứng ra sao luôn đành để mặc vậy. Jelly lại đưa ra ý kiến của mình.
- Cửa sổ có gì hay ho chứ!
- Sao không, ngồi ở cửa sổ vừa mát vừa có thể nhìn ngắm được nhiều thứ lại rất thư giản nhé!
Khá hài lòng vì những dẫn chứng của mình nó vui vẻ hất mặt với Jelly, nhìn vẻ đắc ý của nó làm Jelly tức điên lên nếu biết vậy từ đầu cô đã đứng bên phải hắn rồi vậy cuộc chiến này cô thắng chắc hừ tức lắm mà chẳng làm gì được, chợt cô nảy ra ý nghĩ.
- Anh nghĩ nên ngồi ở đâu hả Huy?
Đang im lặng tự dưng bị lôi vào cuộc khiến hắn không biết phải làm sao, nhìn sao nó thì trời ơi nguyên cái mặt cảnh cáo 52 inch trước mặt thở dài nhìn sang Jelly lại nhận được một nụ cười đầy ẩn ý cùng với cái bấu tay đau rát ở cánh tay trái. Đường nào cũng là "tử" hắn nhất thời nhìn thấy cái bàn ở giữa, hai người thích hai bên vậy thì hắn thích ở giữa, đổi sang hắn kéo tay hai cô gái vào cái bàn ở giữa kèm 1 câu nói.
- Tôi thích cái bàn này hơn!
Ngồi vào bàn hai cô nàng lại lườm nhau tóe lửa, chỗ ngồi xen kẻ hắn ở bàn giữa hai cô nàng lại ngồi hai bên đối diện ( kiểu thế này •= ) . Phục vụ mang menu ra.
- Các vị dùng gì?
Cái Menu vừa đặt xuống nó đã chồm người đưa tay lấy một cánh tay khác cũng vươn ra, hai người lại nhìn bàn tay của đối phương.
- Này tôi lấy trước mà! - Nó nói giật cái menu lại.
- Ai nói chứ? - Jelly cũng không vừa đưa tay giật lại
Thế là cái menu giống như sợi dây nó và Jelly mỗi người nắm 1 đầu kéo qua kéo lại, đã 1 phút vẫn chưa phân thắng bại cái menu hết chạy qua phải lại chạy qua trái. Cô phục vụ trố mắt nhìn hai đứa nó trong lòng cảm thán " Trời ơi rách cái menu tôi bị đuổi việc bây giờ!" còn hắn á... hơ hắn căn bản không quan tâm đâu, hắn vẫn ngồi nhịp chân đọc tạp chí thời trang kia kìa. Hai cô gái vẫn không ai chịu bỏ cuộc mà còn quyết tâm cao độ hơn, đến khi cái menu sắp có dấu hiệu đứt lìa thì nó mới lên tiếng hòa hoãn.
- Hay bây giờ tôi gọi trước được không?
Nó vừa dứt lời Jelly đã nói thẳng.
- Không, tôi gọi trước.
Đầu nó bốc hỏa nhưng cố gắng kiềm chế lại nó buông tay đang nắm cái menu ra cười tươi nói.
- Ok. Nhường cho cô đó, thực đơn các món Ý tôi căn bản đã thuộc nằm lòng rồi!
Xong nó quay sang chị phục vụ gọi món.
- Chị cho em 2 phần spaghetti, 2 phần chicken Parmigiana, 1 phần pizza và 1 panna cotta 1 gelato. Hai món tráng miệng mang ra sau nhé chị!
Gọi xong xui nó nhìn sang Jelly cô nàng đang nhìn nó đắm đuối nhưng mà ánh mắt không phải chứa đựng tình cảm mà ánh mắt đanh lại như phóng ra phi tiêu giết chết nó ngay lập tức. Nguyên nhân là do nó nói mỉa mai cô không biết các món ăn Ý cần phải dùng đến menu còn nó đã thuộc rồi nên không cần dùng, Jelly tức giận là vì như vậy từ nhỏ tới lớn cô không nhường cho người ta thì thôi chứ ai dám mở miệng nói nhường với cô, bản tính cô cao ngạo nên cảm thấy tự ái với câu nói vừa rồi của nó. Nó thì không nhận ra vấn đề cứ tưởng cô ta nhìn nó là vì tức đã thua nó thế thôi, thấy Jelly cứ ngồi im re nó lên tiếng.
- Cô gọi gì đi chứ! Để chị ấy đứng đây mãi à?
Lườm nó 1 cái Jelly quay mặt nói với cô phục vụ.
- Cho tôi 1 phần Bucatini all'amatriciana, 1 cái lẩu và 1 phần semifreddo.
Cô phục vụ đi vào nó bắt đầu vui vẻ nói bân quơ.
- Hai người là đối tác làm tôi cứ tưởng là hai người là bạn thân đấy!
Jelly cười đáp.
- Hai chúng tôi không chỉ là đối tác thôi đâu.
Nó ồ lên một cái, mặt hơn mất vẻ vui như lúc đầu, nhìn sang hắn từ nãy tới giờ ngồi im re như khúc gỗ làm nó bực bội nhào tới gấp quyển tạp chí vứt vào một góc, hắn bị nó lấy mất thú vui thì ngẩng đầu lên nhìn nó.
- Anh đến ăn hay đến đọc tạp chí hả?
- Ăn.
Hắn trả lời cộc lốc làm nó ức chế phía đối diện Jelly nhìn nó cười khúc khích càng làm tăng thêm sự bực tức trong nó thế là bao nhiêu nó gom lại xả 1 lượt lên người hắn.
- Biết vậy thì tập trung vào ăn đi có đọc thêm cũng vậy thôi!
nhận được cái lườm từ nó hắn thôi không đọc nữa, chợt điện thoại trong túi hắn run lên thế là hắn đứng lên ra chỗ khác nghe điện thoại bàn chỉ còn lại nó và Jelly, cô ta cất tiếng.
- Đừng tưởng cô ở cùng nhà với Huy thì tôi sẽ bỏ cuộc nhé! tôi không dễ dàng từ bỏ như vậy đâu.
Nó nhún vai bình thản nói.
- Tùy cô thôi! dù gì cơ hội của tôi vẫn nhiều hơn cô mà.
Jelly định nói gì đó nhưng hắn đã trở lại nên đành thôi. Hắn vừa định ngồi xuống thì cơn đau đầu từ đâu kéo đến khiến những thứ xung quanh trở nên mơ hồ, khó khắn lắm mới ngồi xuống được cơn đau ngày càng quặn thắt đầu hắn dường như muốn nổ tung ra, cố gắng làm ra vẻ bình thường nhưng nó vẫn nhận ra sự khác biệt từ cái chau mày kia. Ở cùng hắn lâu như vậy nó có thể đoán được một số cử chỉ từ khuôn mặt hắn, vì hắn ít cười và thường nhăn mặt hay chau mày nên mỗi khi như vậy thì một là hắn đang tức giận, hai là cố gắng kiềm chế điều gì đó, mà ở đây đâu có gì để hắn phải tức giận đâu.
- Anh làm sao vậy? - nó hỏi.
- Không sao.
Hắn lắc đầu, sau một lúc cơn đau dịu đi và biến mất, hắn có hơi thắc mắc chẳng lẽ vì hắn ăn không đủ bữa nên mới hoa mắt và chóng mặt như vậy, nhưng rồi cũng gạt những thứ ấy sang một bên. Nó nghe hắn nói vậy cũng thôi không quan tâm nữa nhìn xuống điện thoại hắn nó hơi ngạc nhiên với tay cầm lên đằng sau điện thoại hắn cũng có cánh hồng hay sao? lại là màu đen nữa hình như là điện thoại cặp thì phải nghĩ vậy nó lại thấy vui vẻ hẳn lên tay lướt trên màn hình định mở khóa thì khựng lại điện thoại hắn để mật khẩu rồi căn bản là nó không vào được nghĩ lại nó chuyển từ vui vẻ sang bực bội luôn hôm trước Jelly còn cầm điện thoại hắn chẳng lẽ cô ta biết mật khẩu...... nhập hoài nhập mãi vẫn không mở được nó nhăn mặt quay sang hỏi hắn.
- Mật khẩu là gì vậy?
Tưởng hắn sẽ nói cho mình biết ai dè hắn giật cái điện thoại lại nói một câu làm nó càng bực hơn.
- Không phải chuyện của cô.
Đáng ghét Jelly thì hắn cho biết được còn nó thì không nghĩ đã thấy khó chịu lắm rồi hắn còn nói không phải chuyện của nó nữa chứ... tức quá đi. Jelly nhìn nó len lén cười, cô biết vì sao hắn không cho nó biết mật khẩu rồi vì làm sao hắn để nó nhìn thấy tấm ảnh nền đó được chứ, cô cũng đâu có biết mật khẩu là gì đâu hôm đó nó gọi lại nên cô mới thấy thôi với lại hôm trước tấm ảnh đó nhảy lên chỗ mật khẩu luôn nhưng lạ thật hôm nay hình như không thấy nữa... chắc hắn đổi rồi!
Nó cũng thôi không thèm quan tâm nữa vì các món ăn đã được mang ra. Ba người bắt đầu thưởng thức bữa trưa của mình, nó đẩy 1 phần spaghetti và chicken Parmigiana sang cho hắn, hắn cũng nhận lấy bắt đầu ăn ngon lành, Jelly hỏi.
- Sao anh không dùng thêm tương ớt vậy Huy như vậy sẽ ngon hơn đó.
Chưa kịp lên tiếng đã bị nó cướp lời hắn đành trở về phần ăn của mình.
- Anh ấy bị dị ứng không ăn được.
Nghe nó nói Jelly gật đầu cô tự nghĩ nó biết về hắn nhiều quá trong khi cô chẳng biết gì, chẳng lẽ cô sẽ thua nó thật sao? không không thể nào.....
Nó ăn phần của mình chốc chốc lại lấy muỗng múc thịt từ đĩa của hắn Jelly nhìn thấy thì thắc mắc hắn vẫn bình thường như vậy sao, có lần ở công ty cô lỡ đụng đũa vào phần ăn của hắn thì hắn đã buông đũa xuống không ăn nữa rồi đằng này...... trông nó ăn uống tự nhiên quá ăn mà chẳng nhìn ai cả cứ cắm đầu vào ăn thôi cô có đôi chút cảm thấy mắc cở thay nó đấy! Vậy mà hắn vẫn không nói gì chốc chốc còn nhìn nó thậm chí còn gắp thịt cho nó nữa chứ.. cô thật sự rất ghen tị giá mà hắn cũng quan tâm cô như vậy? Cô lại thấy bực bội thay hắn vì nó vẫn ngây thơ như con nít chẳng nhận ra sự quan tâm và tình yêu ấy của hắn, đúng là ngốc!
- Cô ăn gì như bị bỏ đói vậy?
Bực quá Jelly lên tiếng đá đểu nó ấy thế mà nó vẫn thản nhiên.
- Kệ tôi có liên quan tới cô đâu.
- Không liên quan nhưng cô không biết mắc cở à? tôi mắc cở thay cô đấy!
Nó ngừng lại ngẩng đầu dậy.
- Tôi không mắc cở, việc gì cô phải mắc cở.
Rồi nó lại ăn tiếp mặc kệ Jelly đang đơ người nhìn mình. Jelly nói nó không nghe cô đành tìm cách phân tán suy nghĩ ăn uống đấy của nó. Cô nhướng người dùng đũa khác trên bàn gắp thịt bỏ vào chén cho hắn cùng nụ cười tươi.
- Huy ăn cái này đi, món lẩu này rất ngon đấy!
Hắn gật đầu.
- Ừ!
Nó á đã dừng hành động ăn uống của mình lại rồi, Jelly cười đắc ý. Nó cũng bắt đầu gắp thức ăn cho hắn.
- Nè anh thích ăn mực mà, ăn nhiều vào tôi thấy anh làm việc vất vả quá!
Nó vừa gắp xong hắn đã ngẩng lên nhìn nó chằm chằm, đúng là hôm nay nó bị trúng tà rồi thường ngày có đàng hoàng vậy đâu...
Jelly lại tiếp tục gắp nó cũng không vừa thế là hai cô nàng cứ gắp qua gắp lại, hắn nhìn xuống chén của mình mặt nhăn lại.
- Thôi, tôi không ăn nữa!
Thế là hai cô nàng mới dừng lại, nó lườm Jelly còn Jelly thì giơ chân đạp một phát vào chân nó khiến nó phải á lên một cái, tức giận nó giơ chân đá thật mạnh xuống ai đó khẽ rên khẽ chân mài chau lại...... nó đưa mắt nhìn sang hắn... thôi rồi! nó rối rít..
- Hơ xin lỗi anh tôi không cố ý!
Hắn lườm khẽ nó rồi thôi mặc dù đau kinh khủng đúng là nó mạnh như trâu ý . cô phục vụ bưng món tráng miệng ra cùng 3 ly nước cam, Jelly đưa một ly ra cho hắn nó thấy vậy cũng cầm một ly đưa ra cho hắn.
- Uống của tôi đi!
- Không anh phải uống của tôi.
Nó đẩy ly của Jelly ra, Jelly trừng mắt đẩy lại.... đẩy qua đẩy lại chợt ly nước trên tay nó rơi xuống bàn nước cam văng lên tung tóe bắn thẳng tất cả lên áo sơ mi trắng của hắn. Nó che miệng lại làm vẻ hối lỗi.
- Hic...sorry...
Jelly thấy vậy đắc ý lắm, hắn mặt đầy sát khí đứng phắt dậy.
- Đi về!
Rồi đi thẳng 1 mạch ra khỏi nhà hằng, Jelly cười chọc tức nó.
- Đáng đời!
Rồi đi ra ngoài, nó liếc xéo cô ta chạy ra ngoài lúc đi ngang Jelly nó hứ một cái rồi cuốn cuồng chạy theo hắn réo í ới.
Về đến nhà, hắn mang bộ mặt hầm hầm đi thẳng lên lầu nó nhìn theo thở dài nhớ lại chuyện lúc nãy, khi nó chạy ra do mất đà đâm xầm vào hắn khiến hắn bị đẩy đâm đầu vào tường u một cục ai cũng nhìn nó cười khiến nó xấu hổ muốn chết.
Mãi một buổi chiều không thấy hắn, tối nó đành xuống bếp mang một ly cafe sữa tự pha lên phòng hắn, đến trước cửa nó giơ tay gõ cửa.
- Huy ơi mở cửa cho tôi đi.
im re không động tĩnh, nó bèn gọi lại.
- Huy mở cửa cho tôi đi, tôi xin lỗi mà!
Vẫn im re không một tiếng trả lời.
- Anh không mở cửa tôi xông vào đó!
Sau lời cảnh cáo nó đạp cửa nhưng rất tiếc cửa đã khóa rất chặt đạp cỡ nào cũng không mở được, nó bực bội chợt nảy ra một ý.
- Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa....
Nó dùng hết sức hét lớn xong rồi đứng nấp vào tường im re, công nhận hiệu quả cửa phòng mở hắn đi ra ngoài nhìn ngó xung quanh, nó lẻn lẻn vào phòng, không thấy gì hắn biết nó giở trò bèn trở lại phòng.
- HÙ..........
Nó từ góc cửa bay ra, hắn nhăn mặt.
- Hết hồn chưa?
Hắn không thèm để ý đi thẳng đến giường nằm xuống trùm chăn kín mít nó biết hắn vẫn còn giận nên bèn chạy đến năn nỉ.
- Nè giận thật hả? xin lỗi tôi không cố ý mà.....
- Huy tôi biết anh rất tốt bụng đẹp trai đừng chấp nhất tôi mà.......
Vẫn không chịu trả lời nó bèn nhào tới giật cái chăn ra.
- Cô làm gì vậy hả?
- Tôi đang năn nỉ anh đó!
Nó nói chợt nhìn lên đầu hắn đúng là u một cục thật nó cảm thấy có lỗi quá đi, hắn nhìn thấy nó cứ nhìn mình chằm chằm chợt đỏ mặt.
- Đi ra ngoài ngay.
Hắn đẩy nó ra khỏi giường nhưng mà đâu có dễ dàng như vậy hắn đẩy thì nó càng chặt hơn.
- Bây giờ cô có ra không?
- Không chừng nào anh nói tha thứ cho tôi đi thì tôi mới ra.
Quá lì mà, có ai như nó bị đuổi mà vẫn lì lợm như vậy chứ.
- Tôi là con trai đấy, cả phòng con trai mà cô cũng ở lì là sao?
- Kệ tôi không quan tâm, anh tha thứ đi rồi tôi ra!
Hắn hết cách với nó rồi.
- Cô không ra vậy tôi ra.
Nói xong hắn đứng dậy đi ra ngoài chưa ra đến cửa đã bị nó chặn lại đẩy vào trong, hắn trợn mắt lên nhìn nó trời ơi con gái đây hả trời?
- Một là anh tha lỗi cho tôi, hai là suốt đêm tôi ngồi ở đây.
Nó khoanh tay lại ra vẻ cương quyết, hắn lắc đầu đi về phía giường nằm ngủ bỏ cho nó một câu.
- Tùy cô!
Nó ức lắm cũng buồn ngủ lắm nhưng mà đã tỏ ra quyết tâm như vậy chẳng lẽ giờ bỏ về phòng đâu có được thế là nó ngồi gật gà gật gù còn hắn mệt mỏi thiếp đi. Giữa đêm cảm giác như có ai ở bên cạnh hắn giật mình mở mắt thì thấy nó đang nằm ngủ ngon lành dưới chân hắn, tay thì dang ra chân thì gác lên chân hắn nhìn cái dáng ngủ bá đạo của nó hắn chợt cười khẽ hôn lên má nó 1 cái rồi bế nó về phòng.