• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đèn thủy tinh tỏa ra ánh sáng trang nhã trong biệt thự.

Tô Tiêu Đồng mặc váy dài đỏ rực làm nổi bật lên làn da trắng bóc. Gương mặt nhọn được trang điểm tinh xảo, môi đỏ cong cong, thần sắc vui sướиɠ xem TV, trêи tay cầm một chén trà nhỏ, cái miệng nhỏ đặt lên thành chén để nếm.

“Cảnh Thần, anh đã về rồi.”

Cửa được người làm mở ra, bạn trai đẹp trai mang theo cơn gió vào nhà. Tô Tiêu Đồng chạy nhanh đến đón.

“Hôm nay về muộn vậy?” Tô Tiêu Đồng nhận lấy áo khoác anh ta cởi, liếc mắt hờn dỗi.

Tống Cảnh Thần ngồi xuống sô pha, nhéo hai dầu lông mày, “Công ty bố anh có chút việc.”

“À.” Tô Tiêu Đồng kinh ngạc hô thành tiếng, “Nghiêm trọng lắm không?”

Tống Cảnh Thần nhìn qua một cái, “Không sao, giải quyết rồi.” Anh ta nhìn cô ta, “Sao em lo lắng thế?”

Tô Tiêu Đồng tới gần anh ta, vươn tay quấn lấy bắp tay anh ta, thân mật nói, “Em quan tâm anh mà.”

Tống Cảnh Thần nhìn thoáng qua đôi tay quấn lấy mình, dưới lớp vải chiffon màu đỏ rộng thùng thình, da thịt non mịn càng nổi bật hơn. Làm anh ta nhớ đến bữa tiệc tối ngày đó, Ninh Mật Đường cũng mặc bộ váy đỏ, còn trắng hơn tuyết vài ba phần, dưới ánh sáng quả thực làm anh ta gặp rồi không quên được.

Trong phòng khách chỉ còn Tống Cảnh Thần và Tô Tiêu Đồng, người làm đã thức thời tránh đi lâu rồi.

Cảm nhận được ánh mắt nóng rực nhìn bộ váy đỏ của cô ta, nụ cười trêи miệng không thay đổi, thần sắc trong mắt lại âm trầm. Đừng tưởng cô ta không biết gì, nguyên nhân Tống Cảnh Thần mua rất nhiều váy đỏ về để cô ta thay đổi, không phải vì ngày đó nhìn thấy Ninh Mật Đường mặc đồ đỏ biểu diễn hay sao, bị cô làm cho mê hoặc nhớ mãi không quên.

Cô ta cười lạnh trong lòng, dù thế nào đi nữa thì những, trêи mạng Ninh Mật Đường vẫn được người ta tìm kiếm, còn cô ta thì bị mắng chửi. Có khuôn mặt bình hoa như vậy thôi mà, có gì hơn đâu. Dù cô ta không thêm củi quạt gió, không mua thủy quân đi công kϊƈɦ cô, thì tình hình trước mắt vẫn khó khăn, bạn trai cô ngày càng nổi, còn cô ta thì càng ngày càng bị cư dân mạng chán ghét.

Nghĩ vậy, ý cười bên miệng Tô Tiêu Đồng càng tăng lên, môi đánh son kem chu lên, oán giận nói: “Em đâu giống anh, không tim không phổi, mỗi ngày đều vội gì không biết, đến sinh nhật em còn quên.”

Người con gái mặc váy đỏ, diễm lệ động lòng người, lại còn ăn nói theo kiểu làm nũng, lấy lòng khiến Tống Cảnh Thần phải cười, anh ta vuốt mái tóc dài, gương mặt đẹp trai dịu lại, “Anh sai rồi, ngày mai em cầm thẻ của anh đi, mua bất cứ thứ gì em thích, anh bù lại đủ cho em thì thôi.”

Lông mày dài mảnh của Tô Tiêu Đồng nhẹ nhướng lên, vui sướиɠ không thôi.

Đột nhiên điện thoại trêи mặt bàn rung lên, cô ta lấy qua rồi ấn nghe.

Đầu kia điện thoại, giọng một người đàn ông đầy sốt ruột, “Tô tiểu thư, cô đọc tin nhắn tôi nhắn trêи Weibo chưa? Trước kia cô bảo tôi bôi đen người kia, bây giờ tình hình xoay chuyển rồi, trêи mạng đều loạn lên rồi.”

Tô Tiêu Đồng nhanh tay che di động, cô ta nhìn qua Tống Cảnh Thần, hạ thấp giọng nói: “Anh nói gì, tôi nghe không hiểu.” Đáng nhẽ có Tống Cảnh Thần ở đây, cô ta rất muốn cúp điện thoại. Nhưng Tống Cảnh Thần lại ôm lấy eo cô ta, dịu dàng nói, “Nói tiếp đi.”

Nghe vậy, gương mặt Tô Tiêu Đồng chấn động, hoảng hốt, không phải anh ta biết được gì đó rồi chứ?

Người đàn ông đầu kia nuốt nước miếng, “Còn phải tiếp tục bôi đen không? Nếu tiếp tục nói, tôi sợ đối phương sẽ khởi tổ đấy, cô xem…”

“Tôi chả hiểu anh đang nói gì!” Dưới nụ cười mỉm của Tống Cảnh Thân qua ánh mắt, da đầu Tô Tiêu Đồng cũng căng theo, cô ta chỉ muốn nhanh chóng cúp điện thoại thôi.

“Cô bảo tôi bôi đen Ninh Mật Đường còn gì, cô ấy là tác giả Bạch Tam Điềm nổi tiếng trêи trang văn học Lục Thủy ấy, giờ tin tức này đang nổ trung trêи Weibo rồi….”

Có vài giây cứng đờ người, đôi môi đỏ của Tô Tiêu Đồng cười cứng nhắc, mặt không thể tin được, không rảnh lo Tống Cảnh Thần ngồi bên người, giọng nói chói tai, “Anh nói gì hả? Lặp lại lần nữa tôi xem nào.”

“Ninh Mật Đường chính là tác giả Bạch Tam Điềm của văn học Lục Thủy, người ngày trước cô thuê thủy quân bôi đen đó đôi đen hai người họ, hóa ra hai người là một đấy.”

Sao có thể!

Cho đến khi điện thoại cúp, Tô Tiêu Đồng vẫn nắm di động chắc như thế không đổi dáng, lòng tràn đầy khϊế͙p͙ sợ và ghen ghét, còn có cảm xúc không cam lòng đan xen phức tạp, yết hầu khó thở, khó chịu đến bực mình.

Ninh Mật Đường chính là Bạch Tam Điềm? Bạch Tam Điềm chính là Ninh Mật Đường?

Ha ha, trách không được cô ta lại ghét cả hai đến thế, hóa ra từ đầu đến cuối, người cô ta chán ghét chỉ có Ninh Mật Đường mà thôi.

“Xảy ra chuyện gì?”

Ý cười bên miệng Tống Cảnh Thần như tắm gió xuân, đầu ngón tay anh ta xoa ở eo cô ta.

Lúc này Tô Tiêu Đồng mới phục hồi lại tinh thần, cô ta kìm nén lại những đố kị muốn xúc động chửi thành tiếng, đánh giá vẻ mặt Tống Cảnh Thần, không biết vừa rồi anh ta có nghe được gì không, “Nhà xuất bản gọi tới, nói chút chuyện thôi.”

“Ừm, vậy là tốt rồi, nãy sắc mặt em thay đổi làm anh tưởng xảy ra chuyện gì.”

Đêm nay Tống Cảnh Thần đặc biệt dịu dàng, đôi mắt mê người của anh ta giấu sau gọng kính càng dịu hơn, “Có chuyện gì không giải quyết được thì nhớ nói anh biết.”

Đầu óc Tô Tiêu Đồng đang chất chứa toàn chuyện liên quan đến Ninh Mật Đường, cô ta dựa vào ngực Tống Cảnh Thần, “Được, Cảnh Thần, anh tốt quá.” Vẻ mặt tinh xảo âm trầm không thôi.

Tưởng Từ Từ ngồi trong ký túc xá vẫn còn khϊế͙p͙ sợ không thôi mà nhìn Ninh Mật Đường, cô ấy dùng sức vỗ mặt mình, “Trời ạ, đau thật này.”

Ninh Mật Đường tắt di động rung liên tục lần nữa, ánh mắt nhìn thấy động tác của Tưởng Từ Từ, sớm đã biết cô ấy thường xuyên làm mấy hành vi ngu xuẩn đó rồi.

“Mật Đường, cậu là Bạch Tam Điềm?” Tưởng Từ Từ lắp bắp hỏi.

Thấy Ninh Mật Đường gật đầu, đang muốn mở miệng lại bị cô ấy ngăn lại.

“Này, không cần nói gì đâu. Mình biết Bạch Tam Điềm nhỏ bé đã đăng ảnh chụp, chính là cậu.” Cô ấy bày tỏ vẻ mặt bi thương, “Chỉ là mình không thể nào tin nổi, trời ơi, cậu vất vả giấu mình quá đó, đại đại mình thích nhất lại chính là cậu.”

Giây tiếp theo, cô ấy thay đổi ngay sắc mặt, thẹn thùng nhào theo hướng Ninh Mật Đường, “Ui chao, khuê mật của tôi là Bạch Tam Điềm đại đại, ha ha, mình vui vẻ đến điên rồi.”

Đột nhiên bị ôm mà chưa kịp đề phòng, Ninh Mật Đường hoảng sợ, “Được rồi, đừng kϊƈɦ động vậy chứ, cậu đè chết mình mất.” Gần đây Tưởng Từ Từ ăn uống tốt miệng, cân nặng cũng theo đó tăng lên, càng ngày càng nặng.

Lúc này Tưởng Từ Từ mới buông Ninh Mật Đường ra: “Mật Đường, người cậu vừa thơm vừa mềm, trách không được mỗi ngày bạn trai đều muốn dính lấy cậu.” Đề tay bị quay quá nhanh, cô ấy tiếp tục nói: “Nè, giờ cậu công bố thân phân rồi, những người trêи mạng từng mắng cậu là bình hoa, bị kim củ bao nuôi, đều bị vả mặt thật đau.”

Cô ấy lấy di động ta, “Không được, mình muốn nhìn mấy người đó còn có mặt mũi nói gì nữa không.”

Ninh Mật Đường dở khóc dở cười lắc đầu.

“Mật Đường, cậu xem này, bức ảnh nhỏ bé của cậu đã đạt 30 vạn bình luận.” Tưởng Từ Từ đưa di động đến trước mặt Ninh Mật Đường, “Fans cậu quá mạnh.”

Sữa chua dâu tây: “Biết Bạch đại đại nhiều năm rồi, giờ mới biết đại đại xinh đẹp như vậy.”

Hương cháo: “Quá sợ, Bạch Tam Điềm đại đại, chị giấu vất vả vậy, thì ra chị lại đẹp đến mê chết em rồi.”

Fans nhỏ của Bạch Tam Điềm: “Đại đại khuynh quốc khuynh thành quá, là ai trước kia nói đại đại lớn tuổi, xấu xí, mẹ nó, vả mặt vả mặt!”

Diệp Khanh quá khuynh thành: “Không xong rồi, thì ra đây là cảm giác động tâm, Bạch Tam Điềm đại đại đẹp kiểu này, còn lợi hại nữa, cho người ta sống không đây?”

Mèo nhà ai lưu lạc: “Nữ thần, nữ thần, còn đẹp hơn cả minh tinh, trước kia ai nói đại đại xấu, vả mặt thật đau đi.”

Trăm sông đổ về một biển: “Không thể tin Bạch Tam Điềm lại xinh đẹp thế này, không phải lấy trộm ảnh người khác dùng chứ?”

Thiếu nữ mộng tưởng hão huyền: “Lầu trêи còn muốn bôi đen thì lăn đi!”

…..

Ninh Mật Đường rất cảm ơn fans đã ủng hộ mình, cô tương đối tùy ý, có khi mấy tháng mới đăng tin lên Weibo một lần, may là mọi người bao dung với cô.

“Mật Đường, mấy năm qua cậu giấu mặt, vậy vì sao giờ lại làm lộ ra, vì…..” Tưởng Từ Từ do dự nhìn về phía Ninh Mật Đường.

“Ừm, mình không thích người khác nói mình không xứng với Mạc Hoài.”

Gương mặt trắng nõn như hoa lê của Ninh Mật Đường có sắc thái tự nhiên, ánh mắt trầm tĩnh khiến người ta thấy uy nghi sắc bén, làm người ta có chút khó thở.

“Đăng Weibo vì muốn mọi người nói mình có thể sánh vai bên Mạc Hoài.” Giọng cô có vài phần lạnh lẽo, “Những người khác đừng có mơ đến người đàn ông của mình.”

Tưởng Từ Từ giật mình, cô ấy cảm thấy đây mới là một mặt chân thật của Ninh Mật Đường, quá đẹp trai, không hổ là Bạch Tam Điềm đại đại.

Bên ngoài Bạch Tam Điềm luôn bị rất nhiều fans ngờ vực, giờ Ninh Mật Đường đăng ảnh chụp lên, hù fans rồi. Tuy không ngại nhưng bọn họ đã cam chịu cái suy nghĩ Bạch Tam Điềm bên ngoài không đẹp rồi.

Tất cả mọi người đều không kịp trở tay, Bạch Tam Điềm giấu mình không phải vì quá xấu mà là vì quá đẹp, muốn giấu tiệt nếu không bên ngoài biết các fans sẽ điên cuồng mất.

Nhưng anti fans lại không tin Bạch Tam Điềm xinh đẹp, trực tiếp đấu.

Nhưng bọn họ vừa đốt mồi lửa không lâu, Weibo chính chủ của lại chia sẻ bài đăng từ Weibo Bạch Tam Điềm, với dòng chữ: Bạch Tam Điềm nữ thần.

Hết hồn nhất chính là ngay cả ảnh đế Quách cũng chia sẻ Weibo Bạch Tam Điềm, viết: Bạch Tam Điềm là một tác giả rất tuyệt, cảm ơn trước đây cô đã giúp tôi phân tích nhân vật.

Thấy chính chủ và ảnh đế Quách đã chia sẻ Weibo, rõ như ban ngày rồi, ảnh đó chính là Bạch Tam Điềm, bọn anti bất đắc dĩ phải im lặng rút lui.

Không cách nào bôi đen Bạch Tam Điềm được nữa, nhược điểm duy nhất là diện mạo đã bị phủ nhận rồi, giờ nói cũng sai mà, không ngờ người thật xinh đẹp đến thế. Muốn châm chọc cô là bình hoa cũng không có khả năng, giả như cô là đại thần bình hoa, thì không chừng 99 hay 100 đều cho cô cả.

Bên anti yên lại rồi, còn ảnh đế Quách có 8000 vạn fans lại còn đăng Weibo. Nếu thần tượng nhà mình đã mở miệng, bọn họ cũng ồn ào chạy theo để tìm ra mối quan hệ với Bạch Tam Điềm, sau khi biết Quách Dịch Hạo là diễn viên chính trong tác phẩm của tác giả này, lại sôi nổi đến Weibo Bạch Tam Điềm ủng hộ.

Trong phút chốc, đề tài “Gương mặt thật sự của Bạch Tam Điềm” treo đỉnh hot search, hơn nữa nhiệt độ không giảm, càng ngày càng nóng hơn.

…..

Tào Dương nhìn Mạc Hoài, người này đang phát ra hơi lạnh run sợ cấm người khác đến gần, mày sắc bén, “Cậu làm rõ đống lời đồn đi, tự xưng là bạn cùng trường của Mật Đường lên Weibo điều tra rõ, sau đó tìm luật sư, tiến hành khởi tố hết bọn họ đi.” Giọng anh trầm, cực kì thấp, giọng nói băng lạnh đanh thép khiến người ra run rẩy.

Đường Đường của anh, không cho phép bất kì kẻ nào được chửi bới cả.

Lần đầu tiên Tào Dương chứng kiến cảnh Mạc Hoài tức giận, mặt nhẹ nhưng tâm tình lại âm độ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK