Tôi đã phát hiện ra thủ đoạn của “Chu Tam”, hắn vừa cúi đầu liền để lộ ra ngoài con dao găm gỉ sét. Lúc ngẩng đầu lên lại lộ ra một nụ cười khó hiểu, sau đó biến mất giống như chưa từng xuất hiện ở đây.
Tất cả cảnh tượng trước mắt tôi đều không hề chân thật, cái gọi là Âm Dương giới rốt cuộc là loại tồn tại như thế nào? Từ sau cái chết của ông nội đến nay, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn tôi đã chứng kiến không biết bao nhiêu chuyện mà bản thân chưa bao giờ nghĩ sẽ đụng phải
Những điều vượt ra khỏi nhận thức bây giờ đang tràn ngập tâm trí tôi từng chút từng chút một, hiện tại tôi còn chẳng thể phân biệt giữa ảo ảnh và thực tế
Thật ra thì cũng chỉ là do tôi suy nghĩ quá nhiều mà thôi.
Tôi đang lo nghĩ thì lại thấy không gian trước mặt dần dần sụp đổ, sương mù dày đặc lại trỗi dậy, nhưng lần này thứ xuất hiện tiếp theo không còn là mấy kiến trúc không thuộc về thế giới này, mà là Chu Tam đang ngồi run rẩy trên đất
Trán Chu Tam ướt đẫm mồ hôi, tay cầm một con dao găm gỉ sét. Nhiều khi con dao trên tay suýt cắt ngang qua cổ họng, nhưng may mắn thay mỗi lần như vậy, hắn đều có thể khống chế lại.
Nơi này đã quay lại là sơn động, tôi bật đèn pin lên, thấy phía trước Chu Tam có một vết nứt rộng chừng hơn một mét, trong đó kẹp một thi thể trần truồng
Thi thể này cũng là nữ, không khác mấy so với những người trước, ngoại trừ khi tôi đặt tay lên tấm lưng mỏng manh của thi thể thì thấy nhiệt độ tôi cảm nhận được trước đó đã biến mất
Ngoài ra, bên dưới vết nứt còn có bốn năm mảnh xương nằm rải rác. Điều kỳ lạ là quần áo trên đống xương này lại là quần áo hiện đại. Có hai bộ quái hơn, dường như làm từ da thú.
Mấy thi thể này đều có một điểm chung, đều bị một con dao găm cắm trên vị trí trái tim.
Tôi quay lưng lại nhìn Chu Tam, mồ hôi trên trán hắn đổ ngày một nhiều, con dao găm rỉ sét trong tay bị đưa lên giữa không trung.
Tôi đương nhiên sẽ không để con dao găm đâm vào tim Chu Tam, nhưng tôi không dám trực tiếp đánh hắn, đâu ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra sau khi tôi đánh hắn chứ, liệu điều đó có ảnh hưởng gì không. Vì vậy, hiện tại lựa chọn tốt nhất là để chính hắn giải quyết
Nhớ lại ảo ảnh trước đó, e rằng đám người phía sau không gượng nổi rồi chết trong Âm dương giới mà Chu Tam nói. Trên thực tế, họ bị giết bởi những hồn ma trong tâm trí họ
Nhưng điều tôi không hiểu là tôi có thể thoát ra rất nhanh. Nếu đổi lại là Chu Tam, liệu hắn có thể thoát ra nhanh hơn không?
Vì lí do gì mà cuối cùng tôi lại là người thoát ra trước mà không phải là Chu Tam?
Hơn nữa, bộ dạng hiện tại của Chu Tam dường như đang ở một thời điểm quan trọng. Đột nhiên, hắn gầm lên, miệng lẩm bẩm vài câu thần chú. Tôi chưa từng nghe qua mấy câu thần chú đó, nhưng tôi có thể hiểu từ nội dung nó, hình như là một câu thần chú tĩnh tâm.
Ngay khi câu thần chú vừa được thốt ra, toàn thân đang run rẩy của Chu Tam liền trở lại bình thường. Mặc dù vẫn còn một chút run run, nhưng đã tốt hơn nhiều so với lúc nãy.
Bởi vậy, tôi càng không dám hành động hấp tấp
“Người đã chết tốt nhất đừng nên quay lại, ngươi đã chết rồi!”
Đột nhiên Chu Tam lại lần nữa hét lớn một tiếng, sau đó trực tiếp giơ con dao găm gỉ sét trong tay lên, nhìn bộ dạng dường như muốn lập tức đâm vào chính ngực mình
Thực tế cũng chính xác là như vậy. Con dao găm bị Chu Tam nhấc lên cao rồi đâm mạnh vào tim. Tôi rất nhanh đã nhận ra hắn định làm gì, nhặt chiếc ba lô bên hông lên và nhét nó vào trước ngực Chu Tam.
Lần cắm này, con dao đâm thẳng vào ba lô, may mắn là chưa chạm tới da thịt.
Một màn vừa dứt, Chu Tam lại giơ con dao lên lần nữa
Thấy chiếc ba lô này không thể chống cự được mãi, tôi lo lắng tìm một thứ khác có thể chống lại con dao găm, nhưng vừa cúi xuống, tôi phát hiện lá bùa dán trên ngực.
Cái này là vừa rồi Chu Tam cho tôi để đề phòng chuyện bất trắc xảy ra.
Mặc kệ hắn, tôi bèn bất chấp đánh liều thử một phen xem sao.
Không cần suy nghĩ nhiều, tôi lập tức gỡ lá bùa ra rồi cắn ngón giữa cho chảy máu. Bôi ít máu lên lá bùa rồi trực tiếp dán lên trán Chu Tam.
Lúc này, chiếc ba lô tuột ra khỏi ngực, con dao găm rỉ sét chỉ cách tim hắn vài centimet.
Chu San ngừng tay. Giống như bị lá bùa định thân lại. Hắn mở mắt ra thật chậm rãi
Khuôn mặt của Chu Tam hơi hốc hác, đôi mắt đục ngầu. Trông như một người phải chịu một cú tát rất lớn sau biến cố khủng khiếp và đã không ăn gì trong nhiều ngày.
“Đỡ hơn chưa?”
Chu Tam tỉnh lại làm trái tim tôi khẽ chấn động, vội vàng hỏi.
“Anh không có chuyện gì chứ?”
Tôi lại hỏi thêm lần nữa, lúc này Chu Tam mới hít một hơi thật sâu rồi khoát tay nói
“Không có gì đâu!”
Chu Tam dùng tay đỡ trán, mồ hôi trên mặt vẫn hiện rõ, có thể thấy ảo ảnh trước đó khiến hắn rất đau khổ.
“Sao cậu đánh thức tôi được vậy?”
Vừa nãy Chu Tam lùi lại phía sau gấp quá, khuôn mặt đơ ra. Vì vậy mà cho đến bây giờ hắn vẫn chưa phát hiện ra lá bùa dính máu của tôi đang dán lên trán mình.
Ta chỉ lên trán, Chu Tam hơi ngây người, rồi sau đó mới dùng tay đem lá bùa tháo xuống. Sau đó bất đắc dĩ bật cười.
“Vốn là tôi dùng để cứu cậu, cậu ngược lại làm rất tốt, còn đem cho tôi dùng. Có điều tiểu tử cậu lại khiến tôi phải lau mắt nhìn lại, nhanh như vậy đã thoát được ra ngoài.”
Tôi không nói gì, Chu Tam cứ nhìn chằm chằm vào lá bùa trong tay, không biết đang nghĩ gì.
Tâm trí tôi luôn nhớ những gì Chu Tam đã nói trước đây. Những gì bạn có thể thấy là những gì người khác muốn bạn nhìn thấy. Nhưng Chu Tam trước mắt lại cho tôi loại cảm giác bí mật trên người không phải càng ngày càng ít, càng ngày càng sáng tỏ mà trái lại càng ngày càng nhiều, càng làm người khác không nắm bắt được.
Im lặng hơn mười phút, Chu Tam ném lá bùa đi rồi đứng dậy nhìn tôi. Lúc này, tôi dường như nhìn thấy một cái gì đó khác biệt trong mắt của Chu Tam, nhưng tôi không thể nói nó là cái gì.
“Đi thôi, dù sao cũng đã đến tận đây rồi.”
Chu Tam nói xong. Cũng giống như trước đây, không có lời giải thích nào cả. Sau khi nhìn vào vết nứt cùng thi thể trên mặt đất, liền trực tiếp chui vào.
Mặt sau vết nứt rốt cuộc có thứ gì, tôi không biết. Dường như Chu Tam không hề muốn tìm hiểu quá nhiều. Nếu hắn chưa từng vào đây, lá gan của hắn có phải vô cùng lớn hay không? Chí ít bất kỳ một người bình thường nào cũng đều muốn làm rõ tình trạng hiện tại rối mới dám tiến vào