• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hơn nữa cũng vui lòng nhắc nhở mọi người rằng chỉ sản xuất một đợt, chậm tay là hết.

Năng suất của Thư Thị vẫn cứ tự tin như thế.

Nhóm quần chúng vây xem đều bị choáng váng trước cơn gió mạnh mẽ của vị chủ tịch độc đoán này.

"Thư tổng gần đây uống nhầm thuốc đúng không? Chậc chậc, cũng nên khiêm tốn chút chứ?"

"Bọn họ chắc chắn sau khi xem xong quảng cáo thì chúng ta sẽ mua à? Còn đối thủ thì sao? Với cái giá này! Giá của nó đối với chúng ta là một đẳng cấp khác đấy! Trừ khi họ giảm giá, nếu không thì tôi cũng chẳng thèm ngó ngàng tới hàng xa xỉ của Thư Thị!!"

"Không thèm ngó ngàng +1."

"Không thèm ngó ngàng +2."

"Không thèm ngó ngàng +10086."

"Ngồi chờ một cái tát sấp mặt +2333, Thư tổng thật sự tự tin thái quá rồi đấy?"

"Lầu trên ơi, mấy người mới là kẻ tự tin thái quá đó? Bọn họ đâu có hướng mặt hàng vào nhóm người tiêu dùng kém cỏi mấy người? Xin nhìn kỹ số liệu tung ra đi, năm kia lẫn năm trước có sản phẩm nào dành cho dân thường đâu? Cái gì mà hàng xa xỉ? Về học lại danh từ rồi hãy bình luận nhé."

"Này này này! Lầu trên nặng lời quá rồi đó! Mọi người chỉ muốn thảo luận chút thôi! Cậu có cần thiết phải công kích cá nhân trên mạng vậy không?"

Sau đó hai lầu giằng co, hai bên ai cũng cho rằng mình mới là người đúng, trực tiếp xé xác nhau dưới Weibo chính thức. Cũng chẳng biết qua bao lâu, đột nhiên có người tinh mắt phát hiện chính tư bản Thư Bá Hành đã bình luận dưới bài đăng Weibo mấy chữ, "Sản phẩm hướng đến nhóm người đặc thù."

Thật là thần kỳ! Phải biết Tổng giám đốc Thư cao lãnh chưa từng chia sẻ bất cứ thứ gì từ Weibo chính thức của công ty để chuyển sang quảng bá sản phẩm của mình, Weibo của hắn căn bản là loại lâu đài mọc cỏ quanh năm.

Chuyện này đã khiến nhiều "fans hâm mộ gương mặt" của tổng tài đại nhân, mỗi ngày đều khóc lóc dưới bài đăng Weibo duy nhất của hắn mấy năm trước, cầu xin hắn phát phúc lợi nhiều hơn, tốt hết là chia sẻ về tính cách bá đạo của tổng giám độc thường ngày. Còn có không ít nữ sinh suốt ngày ảo tưởng tự gọi mình là "Fans mama", "Fans vợ", mỗi ngày đều bình luận ở dưới bài đăng là "Chồng à, em yêu anh", "Chồng đang làm gì đó?", thật không thể hiểu nổi, ít nhất là Thư Bá Hành cũng không biết trong đầu các cô gái kia đang suy nghĩ cái gì. Lẽ nào tất cả cô gái trên thế giới này đều giống như chị em của em gái hắn?

Đó cũng là một trong những lý do Thư Bá Hành không đăng Weibo, đương nhiên còn có lý do khác khiến là hắn chẳng cần dựa vào phương thức này để gây chú ý.

Tóm lại, bình luận hiếm hoi trên Weibo của hắn đã đã gây ra một trận náo động, quần chúng ăn dưa đều đổ xô vào hóng. Kết quả xảy ra chuyện lớn.

Quần chúng vẫn tinh tường phát hiện Thư Bá Hành ngoài chú ý tới Weibo chính thức về công ty của mình thì còn chú ý tới cả người nào đó, à không, thật ra là bọn họ tương tác qua lại.

Trang Lăng.

Ngay lúc này ai nấy đều sục sôi, không khỏi nhớ tới những lời đồn đãi về chuyện "Bao dưỡng" và "Mập mờ" cách đây không lâu.

Có phải Thư tổng đang tự lựa chọn công khai không?

Bao dưỡng đến phát sinh tình yêu đích thực?

Cho nên rốt cuộc là tiết tấu gì thế này? Chỉ trong nháy mắt, các bài đăng khác nhau từ "ngày 18 tháng 8" trên diễn đàn bắt đầu sống lại.

Đồng thời, cũng có một số người tỉnh táo đã tập trung quay về sáu chữ "hướng đến nhóm người đặc thù" mà Thư tổng đề cập. Có rất nhiều nhóm người
đặc thù, rốt cuộc loại người đặc thù nào mới là nhóm mà Thư tổng nhắc tới?

"Tôi luôn cảm thấy lần này Thư Thị sẽ làm được chuyện lớn." Có người nói như vậy.

Đối mặt với bình luận này, có người đồng tình, cũng có người nghi ngờ, nhưng càng nhiều hơn là những suy đoán, bọn họ rốt cuộc muốn làm chuyện gì?

Ngay lúc trên mạng đang sôi sục đến "gió tanh mưa máu", trong phòng bệnh Trang Lăng có hơi bất đắc dĩ liếc nhìn Thư Bá Hành, "Anh chắc chắn muốn làm như vậy à?"

"Có chuyện gì sao?"

"Anh không sợ nếu quan hệ của chúng ta là thật thì sẽ ảnh hưởng đến giá cổ phiếu của Thư Thị sao?"

"Không sợ. Chỉ có kẻ yếu mới lo lắng loại chuyện này."

"Lỡ rớt giá thì thế nào? Phải làm sao giờ?"

Thư Bá Hành chỉ nói hai chữ, "Nạp tiền."

Đơn giản thô bạo.

Trang Lăng: "..."

Tốt lắm, đúng là một tổng giám đốc bá đạo.

Nhưng mà kịch bản như này cứ cảm thấy quen thuộc thế nhỉ?

"Cục cưng, anh nghiêm túc chứ?" Anh có chắc là không phải vì đọc kịch bản của em không?

Từ khi quay lại với nhau, Thư Bá Hành đã miễn nhiễm với những lời như "Cục cưng" mà thỉnh thoảng Trang Lăng thốt ra, thế nên hiện tại hắn mới bình tĩnh "Ừm" một tiếng, vành tai lại khẽ đỏ lên.

Trang Lăng "Ồ" một tiếng, "Vậy lúc đó định xử lý thế nào?"

"Sẽ có nhân viên chuyên nghiệp định hướng cho dư luận."

"..." Chậc chậc, cậu thật sự là lo lắng nhiều rồi. Người này chẳng phải luôn bỏ bê không quản chuyện của Thiên Hằng nhiều năm hả? Vì sao còn có thể chơi trong giới showbiz nữa vậy trời?

Thật sự là hợp với câu nói kia, cũng may lĩnh vực này chỉ là nghề phụ, bằng không thì những công ty môi giới khác trong ngành công nghiệp giải trí khác sẽ kêu trời mất?

Sở dĩ Trang Lăng an tâm với Thư Bá Hành như vậy là bởi vì nhân viên của hắn toàn là người chuyên nghiệp, không giống với mấy công ty hạng ba tuyển chọn nhân viên đều là đám ô hợp chẳng dùng được, nhân viên mà Thư Bá Hành lựa chọn có rất nhiều "hệ công nghệ", chẳng những có thể làm hacker xâm nhập mạng truyền thông, máy tính của cơ quan chính phủ, mà còn có thể tổng hợp ảnh và video đến mức bạn không thể nào tìm thấy, quả thật là một vũ khí đen. Tất nhiên cũng tương tự dùng nó để tự vệ. Bởi vì bọn họ rất giỏi trong việc "dùng chiêu phá chiêu."

"Khụ khụ..."

Tiếng ho khan kéo suy nghĩ của Trang Lăng trở về, cậu chạy tới đỡ lấy Thư Bá Hành, "Sao thế? Uống quá nhanh à? Muốn uống nước sao lại không bảo em? Đây, anh lau đi." Trang Lăng rút một cái khăn tay bên cạnh cẩn thận lau khóe miệng Thư Bá Hành, vẻ mặt tập trung như đang đối xử với con ruột của mình, chẳng còn nhớ là mình đang bàn chính sự nữa.

Thư Bá Hành mất tự nhiên quay đầu tránh khỏi bàn tay đang duỗi ra của cậu, lại ho khan một tiếng nói: "A Lăng, theo tôi ra ngoài đi dạo nhé."

"Không được!" Đề nghị này đương nhiên bị Trang Lăng phản đối kịch liệt.

"Bây giờ thời tiết rất lạnh, mấy ngày nay nhiệt độ cũng đang giảm, không chừng lúc nào đó sẽ có tuyết rơi, lỡ anh ra ngoài rồi lại bị cảm lạnh thì làm sao giờ? Vất vả lắm mới khá lên chút đó." Trang Lăng vừa nói vừa dùng cả hai tay bọc lấy bàn tay không truyền nước của Thư Bá Hành.

"Tay vẫn lạnh như vậy."

Mặc dù biết là do nước biển nhưng Trang Lăng vẫn cực kỳ đau nhói trong lòng. Cậu cảm thấy người này bị hành hạ quá nhiều, lại được nhận quá ít tình cảm.

Cho nên kể từ sau khi biết rõ tâm tư của mình, cậu vẫn vô thức muốn đối xử tốt với hắn hơn, thậm chí coi hắn như "đóa hoa thơm" luôn cần được chăm sóc, nhưng cậu lại quên mất rằng người này không phải "đóa hoa thơm". Mà là một con sư tử tạm thời ngủ đông.

Động cơ này của Thư Bá Hành chỉ là nhất thời mà thôi, hắn đương nhiên biết tình trạng hiện tại của cơ thể mình, chỉ sợ còn chưa đi được vài bước xuống lầu thì đã ngã xuống rồi. Không khỏi thầm buồn bực bản thân đang càng ngày càng yếu, nhớ đến khi xưa cho dù có đau dạ dày đến choáng váng trong nhà vệ sinh, thì sáng sớm hôm sau vẫn có thể như cũ dậy sửa sang quần áo rồi đi làm. Làm gì đến nỗi giống như bây giờ đâu, nằm viện có mấy ngày mà ngay cả sức lực để bước ra hành lang cũng chẳng được?

Vậy thì tại sao hắn lại muốn đề nghị như vậy?

Trang Lăng cũng muốn biết, cho nên cậu dứt khoát hỏi ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK