Nàng chính là Xích Ý Lan, trước đó cùng Nhạc Viễn Thường ngồi trên Bách Hoa Lâu tầng thứ 11.
Thân phận của nàng cực kỳ thần bí, chỉ bằng Nhạc Viễn Thường là người cầm quyền của Vạn Lý Thành vẫn phải xưng nàng 1 tiếng tiểu thư là đủ biết.
Giờ phút này, Xích Ý Lan là phong hoa vạn chủng, gió thôi nhẹ qua làm cho y phục của nàng tung bay, để lộ ra bên dưới y phục ẩn ẩn hiện hiện phong mang.
Quả thực, nàng là 1 cái tuyệt thế vưu vật, so với Tử Nghiên cùng Tuyết Ngạo Linh đều không kém chút nào.
Xích Ý Lan hỏi xong liền hỏi tiếp:”Ý công tử là có đại năng giả đem 100 toà thế giới luyện hoá thành Vạn Lý Tháp này sao”.
Doạn Thiên gật đầu đáp:”Đúng thế”.
Lúc này, 1 cái thanh âm khác mang theo ý khinh bỉ vang tới:”Nói khoác, Vạn Lý Tháp là 1 kiện vô cùng cường đại thần khí, bên trong là tự thành thế giới, có đại năng đem không gian diên hoá đi ra, lại dám nói là đem thế giới bên ngoài luyện hoá đi vào”.
Chủ nhân thanh âm này, chính là Tinh Giải Hàn, nàng cũng vượt qua Đăng Thiên Đài, tiến vào Vạn Lý Tháp.
Mặc dù Doanh Thiên thành công đi vào trong tháp, nhưng lúc này ở đây cũng không còn nhiều người, mà chỉ còn lác đác, dù sao Doanh Thiên là vào tháp cuối cùng, mà những người khác sau khi vào tháp đều vội vã đi mất. Cho nên cũng không có ai để ý đến hắn.
Nàng đối với Doanh Thiên cùng Nguyệt Nhi rất có thành kiến, bởi vì trước đó bị Nguyệt Nhi đánh bại, lại bị cướp đi Xích Hương Quả, đối với nàng quả thật là nhục nhã.
Mặc dù Doanh Thiên thành công đi vào tháp khiên nàng rất ngoài ý muốn, nhưng là nhịn khônh được vẫn muốn chế nhạo hắn.
Không chờ Doanh Thiên đáp lại, Nguyệt Nhi đã đùng đùng lên tiếng:”Sư tôn ta nói toà tháp này do 100 toà thế giới luyện thành thì chính là 100 toà thế giới luyện thành, làm sao, không phục, có tin cô nãi nãi đem ngươi đánh tiếp”.
“Ngươi,....”. Giờ phút này Tinh Giải Hàn cũng là khó chịu, nàng mặc dù nuốt không trôi khẩu khí này, thế nhưng là Nguyệt Nhi cường đại hơn nàng, lại đến được 1 viên, bây giờ nàng khó có thể là đối thủ.
Mặc dù nói trong Vạn Lý Tháp không thể giết người, Thế nhưng là bị người ta tra tấn cùng đánh 1 trận cũng không phải tốt đẹp gì.
Rốt cuộc, không lãng phí thời gian, nàng cũng là rời đi, dù sao nàng cũng cần đi tìm chính mình cơ duyên.
Lại nói, Vạn Lý Tháp tầng thứ nhất trải qua trăm vạn năm đào móc đã sớm không còn nhiều đồ tốt.
Cho nên tất cả mọi người đều hướng lên tầng trên đi tới. Mục tiêu tất cả mọi người đều là tầng 10 trở lên.
Nhanh chóng, nơi này liền đã không còn 1 ai, chỉ còn lại Doanh Thiên, Nguyệt Nhi cùng Xích Ý lan 3 người.
Lúc này, Nguyệt Nhi mới lên tiếng hỏi Xích Ý Lan:”Này, lão nhân gia người không có đi sao”.
“Lão....lão nhân gia”. Đối với Nguyệt Nhi xưng hô này, Xích Ý Lan rất là ngoài ý muốn, hơn nưa cũng rất khó chịu. Cho dù nàng tu tâm dưỡng tính tốt cũng không khỏi trong lòng buồn bực.
Dù sao nàng bên ngoài là 1 cái trẻ tuổi nữ tử, nhan sắc mê người, phong tình vạn chủng.
Có thể nàng mỗi cái nhăn mày, nụ cười đều có thể đốn ngã 1 đám nam nhân, thế nhưng là vào tới nha đầu Nguyệt Nhi này lại thành Lão nhân gia.
Xích Ý Lan bèn cúi xuống lấy nụ cười thân thiện nói nhẹ nhàng:”Tiểu muội muội, đừng gọi ta lão nhân gia, gọi ta tỉ tỉ được rồi, dù sao năm nay ta mới 83 tuổi”.
Phàm nhân trung bình tuổi thọ là 100.
83 tuổi so sánh với những phàm nhân không tu luyện mà nói, chính là một con số không nhỏ, phàm nhân tuổi này đều sẽ già nua cùng bệnh tật đủ thứ mà chết đi.
Nhưng là so sánh với tu sĩ liền lộ ra có chút không có ý nghĩa.
Dù sao 1 cái tu sĩ Linh Nguyên Cảnh thấp nhất cũng sẽ có tới 300 năm tuổi thọ.
Hiện tại Xích Ý Lan tu vi cũng là tại Linh Đế sơ kỳ, hơn nữa nàng lại là chủ tu Hồn Lực. Tuổi thọ của nàng ít nhất là 3 vạn năm.
83 tuổi quả thật không có gì gọi là lớn.
Thế nhưng là Nguyệt nhi lại không có như vậy hiểu chuyện, hoặc là cố ý chọc nàng, bèn nói:”Oa, 83 tuổi người ta đều là tóc bạc răng rụng, ngươi lão bà bà lại vẫn như vậy trẻ đẹp, thật là kỳ diệu”.
“Lão....Lão....lão bà bà”. Xích Ý Lan giờ này quả thật buồn bực không thôi. Ban nãy gọi nàng lão nhân gia, bây giờ chuyển qua thành lão bà bà, quả thật đem nàng tức muốn thổ huyết.
Sau cùng, nàng quyết định mặc kệ Nguyệt Nhi, không có để ye tới nàng. Xích Ý Lan hỏi Doanh Thiên:”Không biết công tử mục tiêu là tầng thứ bao nhiêu đâu”.
“100”. Đối với Xích Ý Lan câu hỏi này, Doanh Thiên chỉ là vẻn vẹn trả lời 1 câu.
“100”. Xích Ý Lan có chút ngẩn người. Từ cổ chí kim tới nay, vẫn chưa có người nào vượt qua tầng 60 Vạn Lý Tháp. Cao nhất trong lịch sử ghi lại cũng là tầng 59.
Tầng 59 hung hiểm cho dù là Linh Thánh đi tới cũng khó mà toàn mạng trở về. Chưa kể ở trong Vạn Lý Tháp còn bị áp chế thực lực.
Vậy mà Doanh Thiên cái này Linh Động Cảnh tu vi lại dám nói lên tới 100 tầng, đây quả thực không biết là cuồng vọng hay là thật có thể làm tới.
Nhưng là nghĩ lại, Xích Ý Lan rất mong chờ, bởi vì Doanh Thiên vậy mà thật có thể không nhìn quy tắc mà vượt qua cửa Vạn Lý Tháp, cái này làm cho nàng rất hứng thú với Doanh Thiên.
Rốt cuộc, Doanh Thiên hướng trung tâm tầng này thế giới mà đi.
Thấy vậy, Nguyệt Nhi cùng Xích Ý Lan nhanh chóng đuổi theo.
Mặc dù nói Doanh Thiên cái này Linh Động cảnh có chút khó coi, nhưng là tốc độ di chuyển của hắn lại nhanh đến không hợp thói thường.
Tốc độ của hắn so với Xích Ý Lan còn muốn nhanh, cái này để nàng kinh ngạc không thôi.
Phải biết, đạt tới Linh Vương cảnh đều có thể lăng không phi hành, tốc độ nhanh chóng, có thể đạt tới tốc độ âm thanh.
Rất nhanh, 3 người đều đi tới trung tâm tầng thế giới này.
Tại trung tâm tầng thế giới này, tồn tại một cái trận pháp to lớn.
Trận pháp này dĩ nhiên là truyền tống trận, dùng để truyền tống lên tầng trên.
Không có chần chừ, 3 người liền đi vào, ánh sáng loé lên, lập tức thân ảnh 3 người biến mất.
Xuất hiện ở tầng 2 cùng tầng 1 không có gì khác nhau, vẫn là một bộ dáng như vậy.
Tại từ tầng 2 tới tầng 9. 3 người Doanh Thiên liền 1 bóng người đều không nhìn thấy.
Rõ ràng những người đã vào trước đều chọn mục tiêu từ tầng 10 trở lên.
Cho đến khi xuất hiện tại tầng 10. Thế giới này mới có thay đổi.
Đó là 1 cái băng giá thế giới, thế giới này lạnh lẽo vô cùng, tuyết rơi cùng cương phong thổi đầy, cho đến lúc này, 3 người Doanh Thiên mới bắt gặp lác đác vài người.
Những người này trông thấy Doanh Thiên đều kinh ngạc không thôi, nhưng là cũng không có ai nơi gì, bọn hắn đều tập trung chính mình công việc.
Ngoài ý muốn là, Doanh Thiên vậy mà bắt gặp Bạch Thần cùng Bạch Vũ 2 người.
2 người này trông thấy Doanh Thiên đều cúi đầu không nói gì. Bạch Thần liền tốt, về phần Bạch Vũ thì là cả người run rẩy, nhìn thấy Doanh Thiên làm cả người hắn lạnh toát.
So với giá rét nơi đây còn muốn rét hơn.
Doanh Thiên mỉm cười hướng Bạch Thần đi tới.
Đối mặt Doanh Thiên đi tới, Bạch Thần là hít 1 hơi sâu, bĩnh tĩnh nói:”Bái kiến đại nhân”.
Bên cạnh Bạch Vũ cũng run rẩy bái theo.
Trông thấy cảnh tượng này, Xích Ý Lan trong lòng khiếp sợ không thôi.
Nàng biết Bạch Thần, hắn là đệ nhất Thiên Tài tây vực, so với nàng đều muốn mạnh mẽ. Vậy mà lại đi bái Doanh Thiên, cái này để nàng nhấc lên trăm ngàn điều không hiểu.
Doanh Thiên nhàn nhạn gật đầu nói:”Ta giao nha đầu này cho ngươi, dẫn nó đi. Chờ ra ngoài tháp ta sẽ tìm ngươi sau”.
Nghe được Doanh Thiên phân phó, Bạch Thần mới đầu không hiểu, nhưng hắn cũng không có từ chối liền đáp:”Đại nhân phân phó, ta sẽ nhất định bảo hộ nàng chu toàn”.
“Không cần bảo hộ nàng, chỉ cần đề nàng lịch luyện chút là được rồi”. Dứt lời Doanh thiên bèn rời đi.
Nguyệt Nhi cũng không có nói gì, chỉ là ngoan ngoan lưu tại bên Bạch Thần mà thôi,
Ngược lại Xích Ý Lan có chút không biết phải làm thế nào. Nàng vội vàng hỏi Bạch Thần ;”Bạch Công Tử, rốt cuộc hắn là ai”.
“Không thể nói”. Bạch Thần trực tiếp cắt ngang.
Đối với Bạch Thần câu trả lời này, Xích Ý Lan là không hài lòng, nàng gặng hỏi tiếp:”Tại sao không thể nói”.
Bạch Thần không mặn không nhạt đáp lại:”Sự tình liên quan tới tính mạng ngươi, cùng với cả tông môn gia tộc, ngươi có thể tuỳ tiện nói sao”. Dứt liền liền mang Nguyệt Nhi rời đi.
Lúc này đây, trong long Xích Ý Lan nổi lên từng cái to gan suy nghĩ, đủ loại giả thiết ở trong lòng nàng lướt qua.
Rốt cuộc nàng cũng đi.
Về phần Doanh Thiên, hắn nhanh chóng vượt qua tầng thứ 30. Trên đường lúc này hắn gặp rất nhiều người.
Có người thì đang tại tranh đoạt bảo vật. Cũng có người cùng các loại ma thú quái vật đại chiến.
Lại có đoàn đội cùng nhau đi tới.
“Nhìn, đo chẳng phải Doanh Thiên sao, hắn vậy mà thật đi vào được tháp”. Có người nhìn thấy Doanh Thiên ngạc nhiên kêu lên.
“Cũng không biết là hắn làm cách nào”
“Ta đoán hắn chỉ là ăn may đi”.
Bất kỳ ai trông thấy Doanh Thiên đều là cảm thấy ngạc nhiên. Nhưng cũng chỉ là ngạc nhiên mà thôi. Dù sao mỗi người đều có chính mình việc cần làm.
Từ tầng 30 trở lên, mỗi một tầng đều là lộ ra khác nhau hoàn toàn. Có thế giới băng giá, cũng có thế giới là nóng nực đầy lửa. Lại có thế giới ngập tràn nước biển. Đủ loại đều có.
Rốt cuộc 1 mạch xuyên tới, Doanh Thiên đi tới tầng thứ 40.
Có thể nói, tại đây lúc này tập trung số lớn nhất thiên tài từ đầu tới giờ, chính là hơn 200 người.
Tầng 40 là 1 cái hoang vu vùng đất, nơi này đất đai khô cằn, 1 màu đất đỏ trải rộng khắp tầm mắt mọi người.
Nơi này đại địa giống như là bị hoả diễm sấy qua. Khô cằn không chịu được.
Đừng nói là sinh linh, liền 1 cọng cỏ khô đều tìm không thấy.
Giống như là hết thảy đều bị thiêu thành tro bụi vậy.
Lúc này, có một nhóm thiên tài đang tụ tập 1 chỗ. Một người trong đó nói ra:”Ở bên trong gia tộc ta ghi chép, tầng 40 này tồn tại lấy 2 cái cực kỳ mạnh mẽ quái vật, có thể so sánh với Thông Thần Cảnh cường giả. 2 con quái vật này đều là sử dụng hoả diễm, bọn nó đánh nhau liên miên, tầng thế giới này cũng bởi vì chúng nó đánh nhau bao nhiêu vạn năm nay mới biến thành bộ dáng hiện tại”.
Có một thiên tài khác cũng gật đầu nói:”Đúng thế, trong ghi chép của tộc ta cũng nói bọn nó mỗi lần tháp mở sẽ tỉnh dậy, vì thế phải hết sức cẩn thận.
Thực ra, trải qua trăm vạn năm trôi qua, có khônh biết bao nhiêu người đã đi vào Vạn Lý Tháp, cho nên rất nhiều người đều ghi chép lại bên trong tháp tình huống, để cho con cháu sau này có tư liệu tham khảo, từ đó dễ dàng đi vào tháp.
Đúng lúc này, tại phương bắc tầng thế giới này, dâng lên ngập trời quang mang đỏ chói, giống như muốn đâm phá bầu trời.
Chỉ cần là thân tại tầng 40 này, đều có thể trông thấy quang mang này.
“Mau nhìn, đó là gì”. Có người hô lên.
Lúc này đây có rất nhiều ánh mắt đều hướng về phương bắc kia.
Có một thiên tài kinh nghiệm nói:”Thien chiếu dị tượng, tất có bảo vật xuất thế, có lẽ thế giới này uẩn dưỡng được cái gì trân quý báu vật đi”.
Doanh Thiên cũng tiện nhìn về phương kia, hắn mỉm cười nói:”Không tệ, coi như là đồ tốt”.
Nghe được Doanh Thiên câu nói này, Xích Ý Lan tò mò hỏi, không lẽ công tử biết nó là vật gì sao.
“Đương nhiên biết”. Doanh Thiên mỉm cười đáp.
“Công tử phải chăng muốn đoạt lấy sao”. Xích Ý Lan thăm dò hỏi.
Doanh Thiên liếc mắt nhìn nàng 1 cái sau đó cười nói:”Ân, mặc dù ta dùng không được, nhưng là sẽ có người dùng đc”.
Doanh Thiên nói câu này đều có chính mình dụng ý, nói thật ra, cái gọi là báu vật xuất thế kia đối với hắn đều không có chút tác dụng gì. Hắn không thiếu đồ tốt, nhưng là đám người Nguyệt Nhi, Ma Âm các nàng đồ tốt hiện tại quá ít ỏi.
Hắn là muốn thu lấy một chút đồ vật về bồi dưỡng các nàng. Bởi vì tu vi các nàng hiện tại quá mức nhỏ bé, đồ trong kho tàng của Doanh Thiên, các nàng dùng không nổi.
Lúc trước Doanh Thiên đem 1 nhóm đồ vật đưa cho Huyết Tỳ dẫn theo chư thần trong Táng Thần Chi Địa rời đi cơ hồ đều là những đồ vứt xó trong kho của hắn, nhưng đó là đối với Doanh Thiên thì là vậy.
Nhưng là đối với chư thần kia thì đồ Doanh Thiên đưa cho cơ hồ đều là báu vật nghịch thiên, đừng nói bọn hắn mấy cái Chân Thần, Thiên Thần, cho dù là Thần Đế đều điên cuồng thèm muốn.
Hiện tại tốt, Doanh Thiên cũng muốn thu lấy 1 chút đồ vật về dùng. Dù sao với hắn cũng chỉ là tiện tay mà thôi.
Tại nơi hào quang đỏ rực kia lúc này cơ hồ là tập trung lấy toàn bộ người trong tầng này. Lúc này bọn hắn đang tập trung nhìn về bên kia.
Tại đó tồn tại lấy 1 cái khổng lồ dung nham hồ. Tại chính giữa hồ lúc này, xuất hiện lấy 7 đoá đỏ rực bông sen, chúng toát ra quang mang thần thánh vô cùng.
Nhìn thấy những bông sen này, có người không nhịn được nuốt nước miếng nói ra:”Vậy mà là Diễm Thần Liên, đây là chân chính thần dược”.
“Hơn nữa còn mọc tới 7 đoá, tính ra là 70 vạn năm tuổi”. Một người khác kinh sợ nói ra.
Diễm Thần Liên, đây là chân chính thần dược, xem như thần cũng thèm muốn không thôi. Diễm Thần Liên 10 vạn năm mới sinh trưởng ra một đoá, hiện tại chỗ này có 7 đoá, hiển nhiên là đã 70 vạn năm.
“Cũng quá kỳ lạ đi, 70 vạn năm thần dược tồn tại mà trước đó không ai biết sao”. Có một thiên tài không hiểu được nói ra.
“Không có gì lạ, cấp độ này thần dược đều đã có linh trí, nếu nó ẩn giấu xuống thì không ai tìm được, hơn nữa tầng 40 hoàn cảnh đặc thù, không ai tìm ra cũng không có gì lạ”. Một cái thanh niên bước ra, hắn trên người khí chất đặc thù, tại trong số những thiên tài ở đây thuộc về nổi bật nhất người.
Hắn gọi Thường Hạ Nguyên, là thiên tài đến từ bắc vực, tu vi Linh Tôn đỉnh phong.
“Nhưng là tại sao nó không tiếp tục ẩn giấu xuống mà lại xuất thế ra, không sợ chúng ta thu mất sao”. Một người khác tò mò hỏi.
“Thần dược bản thân nó đã vô cùng cường đại, 1 số đỉnh cấp thần dược đều có được thần chiến lực, gốc này Diễm Thần Liên ta đoán nó cũng phải có Thông Thần Cảnh chiến lực đi”. Thường Hạ Nguyên con mắt tinh quang nói ra.
Dừng một chút hắn lại nói tiếp:”Hơn nữa nơi này đặc thù, là hình thành tự nhiên trận pháp, hung hiểm vô cùng, lấy chúng ta bị áp chế Linh Vương Cảnh không có cách nào lấy được”.
Đúng lúc này, một cái âm thanh khác vang lên:”Sẽ có cơ hội, sở dĩ nó xuất thế là vì muốn độ kiếp, sau khi độ kiếp sẽ suy yếu vô cùng, đó là cơ hội”.
Chỉ thấy đi tới là 2 nữ 1 nam, chính là Tinh Giải Hàn, Tuệ Tĩnh Công Chúa cùng Vũ Văn Thượng Thanh.
Nói đến cũng thật trùng hợp khi Doanh Thiên cũng ở chỗ này, đây gọi là oan gia ngõ hẹp.
“Độ kiếp, nó muốn độ kiếp gì”. Một người không hiểu hỏi lên.
“Nó đã sinh trưởng cực hạn, hiện tại muốn tiến thêm 1 bước cần độ kiếp, độ qua nó sẽ tiến lên độ cao mới, còn có thể hoá hình người”. Tinh Giải Hàn giải thích.
....
P/s: ae có đóng góp hay góp ý gì cho truyện cứ bl ạ, mình sẽ tiếp thu và cái thiện cho truyện