Một dải vẫn thạch bay với tốc độ cực kì cao vun vút lao đi trong vũ trụ.
Trên một viên vẫn thạch. Có 2 người đang ngồi đối diện nhau. Cùng nhau uống rượu.
Chính là Doanh Thiên cùng thiếu niên kia. 2 người chính là liên tục uống rượu. Trong chốc lát liền đem mấy trăm đàn rượu cho uống sạch. Tuy nhiên tại bên trong quá trình này. Không ai nói câu gì.
Rốt cuộc. Thiếu niên kia ngừng uống. Hắn xoa xoa đôi bàn tay cười nói ra:"Rượu tốt, tuy nhiên cũng không phải ta đồ vật khoái khẩu. Nên dừng".
Đổi lại. Doanh Thiên vẫn là một mực uống lấy. Vừa uống vừa nói:"Gặp nhau. Chính là có duyên. Đây là chuyện mừng, đáng để uống".
Thiếu niên kia bật cười:"Vừa rồi ngươi nói ta đi khắp nơi gây sự. Ta như thế nào lại mang cái này tai tiếng".
"Ta nói là sự thật mà thôi". Doanh Thiên mỉm cười ý vị nói ra.
Thiếu niên kia cười khổ. Hắn cả đời tung hoành vô địch. Một tay có thể che lấp thiên. Một chân có thể đạp sập địa.
Tại hắn trước mặt. Bất luận dạng gì tồn tại hắn đều chưa từng để vào mắt. Cho dù là trước mắt nam tử này hắn cũng tự tin có thể chiến ngang tài ngang sức. Bởi vì trước mắt nam tử này độ cường đại thật không có chút nào thua kém hắn. Hắn cường đại, so với bất cứ kẻ nào hắn từng gặp qua đều muốn cường đại.
Thế nhưng là lại có người nói hắn chuyên môn đi gây sự đây.
Thiếu niên này cười hỏi:"Tại sao lại nói như vậy đâu".
Doanh Thiên uống tiếp một ngụm rượu sau đó nói:"Là có người nói với ta như vậy".
"Kẻ nào đây". Thiếu niên con mắt có chút lạnh.
"Ngươi đoán". Doanh Thiên mỉm cười hỏi ngược lại.
"Họ Tần, Họ Giang,...... ". Thiếu niên bộ dáng giống như có chút suy nghĩ nói ra.
Doanh Thiên mỉm cười không nói.
"Đều không phải. Vậy hẳn là tên họ Lý kia đi". Thiếu niên gật gù nói.
"Cả 3 người đó đều nói như vậy. Ngươi đến chỗ người ta rồi quậy banh nóc. Còn hậu quả liền để người ta thay ngươi dọn dẹp. Vậy có phải hay không là đi gây sự đây". Doanh Thiên ha ha cười nói.
Thiếu niên này nghe Doanh Thiên có chút mỉa mai giọng nói kia đầu cũng là đầy hắc tuyến. Nhưng là hắn cũng không có cái gì phản bác. Quả thật hắn là đi khắp nơi tìm hiểu cùng giao lưu. Thời gian đó cũng đúng là làm một số chuyện huyên náo.
Doanh Thiên tiếp tục hỏi:"Làm thế nào ngươi tìm được ta".
Hỏi câu này Doanh Thiên cũng là có chút tò mò. Doanh Thiên tin tưởng. Thiếu niên này mục đích đi tới nơi này. Là vì tìm hắn.
Thiếu niên bèn lấy ra một quyển trục. Quyển trục này có chút cũ nát. Giống như nó đã tồn tại thật lâu. Bên trên quyển trục có thể nhìn thấy từng dòng văn tự vô cùng rườm rà cùng huyền ảo. Mặc dù cũ nát. Nhưng là nó vẫn tỏa ra từng đạo kỳ dị thánh quang. Nhìn qua liền biết đó là vô thượng bảo vật.
Tại trông thấy quyển trục này. Doanh Thiên liền biết vì sao thiếu niên này có thể tìm được hắn. Bởi vì thật lâu về trước. Quyển trục này là tự tay hắn viết ra. Sau đó hắn tặn cho một người.
Rõ ràng người đó lại đem quyển trục cho thiếu niên này. Nhờ đó mà thiếu niên này mới có thể tìm được hắn.
Thiếu niên tiếp tục nói:"Ta rất thưởng thức những gì ngươi viết bên trong. Ta muốn cùng ngươi hoàn thiện nó".
Doanh Thiên mỉm cười:"Chung Cực sao. Hoàn thiện nó. E là rất khó. Chúng ta tình huống đều không giống nhau. Vì thế mỗi người hoàn thiện đều phải dựa vào chính mình".
"Ta biết. Nhưng là món đồ này tham khảo rất tốt. Nó cũng giúp ích rất nhiều. Chúng ta mỗi người đối với Chung Cực lý giải đều khác nhau. Nếu là cùng nhau tham khảo đều phải không tốt hơn sao. Ngươi hẳn là cũng nghĩ vậy. Nếu không ngươi sẽ không đưa nó cho tên họ Giang kia". Thiếu niên mỉm cười nói ra.
Nge vậy. Doanh Thiên lại lắc đầu. Hắn chậm rãi nói ra:"Trước đó chính mình còn cho rằng, Chung Cực dễ dàng. Nhưng là trải qua một đoạn thời gian mới rõ. Thật không chút nào dễ dàng đi. Đến cuối cùng vẫn là phải dựa vào mình đi tìm hiểu. Tham khảo hay không tham khảo, cũng không quan trọng.
Nghe được Doanh Thiên lời nói này. Để cho thiếu niên kia gật gù. Hắn cười to một đoạn. Sau đó trên tay quyển trục kia chính là bốc lên cuồng bạo chân hỏa.
Tất nhiên. Doanh Thiên tự tay viết ra quyển trục cũng không phải bình thường chân hỏa tùy tiện có thể đốt cháy. Nhưng là thiếu niên kia chân hỏa cũng tuyệt đối không phải hạng tầm thường. Tuyệt đối có được đốt cháy thiên địa uy lực.
Rất nhanh. Quyển trục kia liền bị đốt thành tro bụi. Lạ là. Doanh Thiên từ đầu đến cuối cũng không có cái gì thái độ. Dù sao đó cũng là tự tay hắn viết ra.
Sau khi đốt cháy hoàn toàn quyển trục này. Thiếu niên cười nói:"Ngươi nói hay là đúng. Chúng ta vất vả tìm kiếm con đường này. Ai cũng không giống ai. Vẫn là phải tự mình cố gắng mà thôi".
"Họ Giang kia hiện tại hẳn cũng rất kinh người đi". Doanh Thiên mỉm cười hỏi nhỏ.
"Đó là đương nhiên". Thiếu niên kia mỉm cười nói:"Ta vốn nghĩ, chính mình đã rất rảnh rỗi. Nhưng là không nghĩ tới, ngươi so với ta rảnh rỗi còn muốn sớm".
"Không có gì, chính là đi mở mang 1 chút tầm mắt mà thôi". Doanh Thiên a a nói ra. Sau đó lại nói tiếp:"Chúng ta tình huống. Hẳn là tương tự nhau đi".
"Ân. quả thật giống nhau". Thiếu niên kia cũng gật gù nói.
Nói đến giống nhau tình huống. Chính là năm xưa Doanh Thiên bị ám toán phải trùng sinh một dạng. Nhưng là đây hết thảy cũng nằm trong hắn tính toán.
Về phần thiếu niên kia. Hắn cũng là tương tự Doanh Thiên phải trùng sinh. Mặc dù bọn hắn còn xa xa không đạt tới đỉnh phong thời kỳ. Nhưng là hiện tại vẫn là đầy đủ dùng.
Thiếu niên kia nói tiếp:"Nhưng là như vậy. Ta con đường lại càng dễ dàng tiến một bước. Ta chắc chắn một thế này có thể đạp vào bước kia".
Nói đến "bước kia" thiếu niên trên khuôn mặt cũng là tỏ ra hưng phấn.
Bình thường tới nói. Đối với người ngoài. Hắn sẽ không để lộ trên mặt biểu cảm này. Bởi vì bọn hắn căn bản chưa có tư cách này.
Nhưng là Doanh Thiên thì khác. Bọn hắn mặc dù vừa gặp nhưng lại đã quen từ lâu. Có câu nói "Vừa gặp liền thành tri kỷ". Hoàn toàn phù hợp hoàn cảnh này.
Uống xuống một ngụm rượu. Doanh Thiên thu hồi chính mình nụ cười. Hắn khuôn mặt lại trở nên bình thản một dạng. Sau đó hỏi:"Từ bên ngoài đi loạn. Ngươi hẳn là đã thấy Chúng".
Nghe đến "Chúng" chữ này. Thiếu niên kia cũng là thu về vẻ cười. Nói ra:"Đã thấy qua, cũng đã động thủ qua, nhưng là cũng chỉ là sâu kiến một đám mà thôi. Duy nhất có........ ".
Nói đến đây. Thiếu niên dừng lại. Hăn không khỏi nhớ lại chính mình nhìn thấy cảnh tượng kia.:"Thứ đó, hẳn là rất tiếp cận Chung Cực đi".
Doanh Thiên gật đầu nói ra:"Đúng thế, đã rất tiếp cận. Hơn nữa, thứ ngươi nhìn thấy vẫn chỉ là một phần của nó mà thôi".
Nghe được Doanh Thiên nói như vậy. Thiếu niên cũng là dự đoán được:"Ta biết. Lần đó ta vẫn là cảm thấy nó không toàn vẹn". Sau đó nhìn nhìn Doanh Thiên nói tiếp:"Ngươi đối với thứ đó tìm hiểu hay là rất rõ a".
"Đương nhiên, có lẽ là trận chiến cuối cùng". Doanh Thiên ánh mắt híp lại nói ra.
"Cuối cùng một trận chiến, đây là ngươi hạnh phúc nhất địa phương". Thiếu niên có chút thâm ý nhìn Doanh Thiên nói.
"Tin tưởng. Ngươi cũng sẽ có một trận chiến cuối cùng". Doanh Thiên đối với thiếu niên đáp lại.
"Có lẽ vậy". Thiếu niên ánh mắt có chút xa xăm. Sau đó hắn đứng lên.
Tại thời điểm hắn đứng lên. Giống như toàn bộ thiên địa đều bị hắn gánh lên vậy.
Mặc dù thân hình của hắn nhỏ bé. Nhưng lại làm cho người ta cảm giác hắn to lớn vô cùng. Tựa hồ như là một tôn cự nhân đứng giữa trời đất vậy.
Doanh Thiên mỉm cười hỏi:"Thế nào. Nhịn không nổi nữa".
Lúc này, thiếu niên con mắt chính là chằm chằm nhìn vào Doanh Thiên. Trên người hắn chiến ý nồng đậm toát ra. Đem mấy ngàn vạn dặm hư không đều chấn động.
Bình thường tới nói. Bọn hắn dạng này tồn tại xuất thủ chính là tùy ý. Nhưng là chỉ có 2 người cũng không cần như vậy. Nói trắng ra. Cả 2 người đều là một cái cuồng nhân chiến đấu. Bọn hắn ưa thích chiến đấu, cũng không phải là cách không đấu pháp hay là thi triển đại đạo kia, mà chính là một chỗ vật lộn. Đó mới là bọn hắn ưa thích.
Nhưng là, giữa toàn bộ thế gian. Lại có mấy ai có thể để bọn hắn tự mình vật lộn đây.
Cho nên hiện tại. Nhìn thấy Doanh Thiên. Để cho thiếu niên này không khỏi nổi lên chiến ý.
Doanh Thiên lúc này cũng là đứng lên. Hắn trên mặt nụ cười sáng lạng. Bởi vì trước mắt thiếu niên này quả thật hiểu ý hắn.
Hắn rất muốn làm nóng một phen. Nếu để cho Doanh Thiên có thể làm nóng một trận. Nhất định có thể để bộ thân thể này càng dung hợp hoàn mĩ hơn. Nói không chừng liền không cần tụ tập phần còn lại linh hồn bị phân tán trong thiên địa kia liền có thể hoàn toàn đạt đến cực mĩ dung hợp.
Nếu có người ở đây. Nhất định liền biết. 2 người sắp ra tay đánh nhau.
Tất nhiên ở đây đánh nhau cũng không phải là sinh tử quyết chiến kia. Mà chính là chiến đấu vì ham muốn mà thôi.
Doanh Thiên cũng thiếu niên kia vô cùng ăn ý. 2 người cùng lúc đưa tay vẽ lên hư không một cái vòng tròn. Sau đó chậm rãi để 2 ngón tay một chỗ chạm vào nhau.
Tại thời điểm ngón tay 2 người chạm nhau. Toàn bộ vùng không gian này chính là bị đóng băng lại. Sau đó ầm ầm sụp đổ đi xuống.
Bọn hắn đây là cùng nhau tạo nên một cái bên ngoài hư vô sàn đấu. Bởi vì bọn hắn dạng này tồn tại quá mức khủng bố. Nếu là tại trên Thần Giới động thủ sẽ gây ra hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.
Tất nhiên động thủ ở đây cũng không phải là trước đó mấy cái tiểu đả tiểu nháo. Bọn hắn động thủ sẽ là hoàn toàn nghiêm túc. Nhất định sẽ dốc toàn lực mà chiến.
Rốt cuộc. 2 người thân ảnh hoàn toàn chìm vào hư vô. Chỉ có bên cạnh một vùng không gian sụp đổ.
Lúc này. 2 người tiến sâu vào hư vô.
Tại bên trong hư vô. Không có bất luận cái gì tồn tại. Không có thiên. Không có địa. Không có pháp tắc. Không có thời gian. Cho dù là không gian cũng không phải là không gian nữa.
"Oanh". Thiếu niên kia khí tràng dâng cao. Trong nháy mắt cực kỳ khủng bố uy lực tản mát mà ra. Phía sau lưng hắn dâng lên một tòa khổng lồ đại nhật. Tòa này đại nhật cũng không phải bình thường đại nhật.
Đây là thiếu niên này tốn hao không biết bao nhiêu thời gian. Tốn hao bao nhiêu công sức mới có thể đạt được "Đại Nhật Chí Tôn Luân".
Không những thế. Phía sau lưng hắn còn nổi lên 9 đầu đạo luân cực kỳ huyền ảo. Đây là tượng trưng cho chí cao tồn tại "Tuyên Cổ Vô Song" cấp bậc.
Doanh Thiên bên này cũng không có chút nào thua kém.