Bản đồ ở dưới cùng sẽ cập nhật tình hình chiến sự giữa Mông Cổ và Đại Kim tính tới thời điểm hiện tại, năm 1219:
Jurchen Jins là nhà nước Đại Kim; Western Xia là Tây Hạ về phía Tây, và Song là Nam Tống về phía Nam. Mongols chính là quân Mông Cổ, đang đồng thời tấn công Đại Kim lẫn Tây Hạ.
Đường màu cam chạy dọc bản đồ là Vạn Lý Trường Thành:
Tần Thủy Hoàng (vua nước Tần từ năm 247–221 TCN) đã chinh phục và thống nhất các quốc gia khác. Trước đó, liên minh ba nước Tần, Triệu, Yên liên kết với nhau để xây nên một tuyến phòng thủ thống nhất chống lại sự quấy rối của Mông Cổ từ phía bắc. Từ đó, Vạn Lý Trường Thành thực thụ đầu tiên hình thành.
Các công sự phía bắc được củng cố và kéo dài, với các đoạn tường chạy song song hàng trăm dặm và liên kết với nhau dọc theo biên giới Nội Mông. Vạn Lý Trường Thành thời nhà Hán kéo dài từ bờ biển Bắc Triều Tiên gần Bình Nhưỡng ở phía đông đến Ngọc Môn Quan ở phía tây là Vạn Lý Trường Thành dài nhất từng có với hơn 8000 km (5000 dặm) tường thành và hào chiến. Đây cũng là Vạn Lý Trường Thành mà nhà nước Đại Kim được thừa hưởng.
Tất cả các vùng chiến sự hiện tại đang diễn ra hoặc đã xảy ra giữa quân Kim và Mông Cổ được thể hiện qua các biểu tượng ngọn lửa. Các châu như Xijing (Tây Kinh), Beijing (Bắc Kinh), Hedong North (Bắc Hà Đông), Shenyang (Thẩm Dương), Dongjing (Đông Kinh) đều đã và đang bị chiếm đóng. Quân Mông Cổ gặp kháng cự bởi đội quân đông đảo bảo vệ kinh đô của Đại Kim, nên đã sai Triết Biệt và Húc Đồ Cung thâm nhập Vạn Lý Trường Thành ở những nơi xa xôi cách trở và ít phòng bị hơn. Tới bây giờ, cả hai đều đã thành công.
Các chấm trên bản đồ tương ứng với các vị trí mà các nhân vật quan trọng của chúng ta đang đóng ở đó. Hiện tại ta có:
Chấm màu cam: Tù trưởng A Cáp Xuất và võ tộc Ni Kham, hiện đang ở Hồ Lý Cải.
Chấm màu đỏ: Húc Đồ Cung đang tạm thời đóng tại gần Vi Châu.
Chấm màu xanh lá cây: Hội huynh đệ Hoàn Thừa Lân, Ô Di Hà đối đầu với quân Mông Cổ dưới sự chỉ huy của Bạt Tác ven sông Thái Tử, cách Liêu Dương trăm dặm.
Chấm màu hồng: Hội A Cáp Công, Hắc Quả đang chiêu binh tại Phố Long Điếm.
Chấm màu tím: Đồng Dao Tử, phó tướng của Húc Đồ Cung đang di chuyển về phía thành Dinh Khẩu.
Chấm màu xanh: Hội Sình Dương, Bốc Hải Lãng đang lênh đênh ngoài biển Bột Hải.
Chấm màu vàng: Triết Biệt vừa đánh bại Lý Khắc Phương tại Cư Dung Quan, và Hoa Tranh cùng Truật Xích vừa tỉ thí tại đó.
Chấm màu nâu: Mộc Hoa Lê đã áp sát bên kia Vạn Lý Trường Thành, chuẩn bị cho trận Dã Hồ Lĩnh với Truật Hổ Cao Kỳ.
Chấm màu xanh lơ: Triều đình Đại Kim của Kim Tuyên Tông rời đô từ Yên Kinh về Biện Kinh lánh nạn.
*Tiếp tới, Thần Kiếm Phục Quốc sẽ giới thiệu thêm một số nhân vật quan trọng, trong đó có Quách Bảo Ngọc (nguyên mẫu của Quách Tĩnh trong Thần Điêu Đại Hiệp) và Khưu Xứ Cơ. Một số trích đoạn về hai nhân vật này như sau:
Quách Bảo Ngọc
Năm 1211, dân gian bỗng nhiên truyền tụng lời đồng dao rằng: “Vẫy vẫy mũ cao, đến Hà Nam, phong Yên chi”, Quách Bảo Ngọc thấy điềm lạ, bèn xem thiên văn, thấy sao Thái Bạch hiện ra giữa ban ngày. Ông ngẩng mặt lên trời mà than lớn, “Quân bắc nam hạ, Biện Lượng sắp hàng, trời đổi họ rồi.” Khi quân Mông Cổ đánh tới, Quách Bảo Ngọc giữ Hà Bắc tận nửa năm trời, chỉ chờ đợi quân Kim ứng cứu. Nhưng rốt cuộc, chẳng có ai tới. Hồ Sa Hổ khi đó vừa mới chết, trong kinh thành lại xảy ra đảo chính, Thái tử Thủ Trung còn đang bận xây dựng vây cánh, giữ hết quân đội bên mình chẳng điều binh đi đâu.
Khi đích thân Mộc Hoa Lê xua quân tới thành Thạch Gia, thủ phủ Hà Bắc, Quách Bảo Ngọc đã định tử chiến lần cuối. Thế nhưng, viên phó tướng và bạn chí cốt của Ngọc là Sở Bỉnh Trực can ngăn, “Huynh với ta đều là người Hán, vì ơn Kim quốc cưu mang mà đã dốc hết lòng vì Kim quốc rồi, giờ Kim chủ để ta bơ vơ ở đây, chính là tiệt đường sống của ta, vậy cũng chẳng còn ân huệ gì nữa. Quân Mông Cổ đánh đến, thành nào không hàng là thành đó thành một nấm mồ san phẳng. Huynh cứ liều mình chống trả, cũng chỉ là ngu trung, để cho bách tính lầm than, ngàn hộ chết uổng cũng chỉ vì thờ sai chủ. Người đời sau không gọi ta là trung nghĩa, chỉ gọi ta là ngu xuẩn mà thôi.”
Ngọc cho là phải. Khi Mộc Hoa Lê kéo quân tới phủ dụ, Ngọc mở toang cổng cho vào. Lê cho gọi họ Quách ra chiêu hàng thì thấy Quách Bảo Ngọc xuất hiện với thiết giáp đầy đủ, tay cầm trường mâu, nói lớn với Mộc Hoa Lê. “Cả thành này đã hàng đại tướng rồi, xin hãy tha chết cho bách tính. Nhưng còn ta, ta chưa hàng. Nếu đại tướng dám chiến với ta trăm hiệp, ta sẽ tâm phục khẩu phục, một lòng vì đại tướng mà cống hiến.”
Khưu Xứ Cơ
Sứ giả Mông Cổ về xong, vợ Khâu Xứ Cơ là Tùng thị mới hỏi, “Hoàng đế sai cả quan Đại phu đến mời chàng nhập triều, lần này chàng liệu có lại từ chối nữa chăng?”
Họ Khâu mới bảo vợ, “Chừng nào Tuyên Tông còn sống, Kim quốc không phải chốn dung thân. Có mời năm lần bảy lượt nữa cũng vậy thôi.”
Tùng thị hỏi cớ làm sao, Khâu Xứ Cơ mới đáp, “Khi quân Mông Cổ tiến quân vào Tây Hạ, nhà Hạ đã nhờ Kim giúp đỡ. Tuyên Tông không những không giúp, còn thở phào nhẹ nhõm vì tiểu quốc kế bên lâm nạn. Trận Dã Hồ Lĩnh, quân Kim tới tận ba chục vạn, ấy vậy mà Tuyên Tông nghe lời Ô Cổ Kinh, gạt bỏ Hồ Sa Hổ, đưa nội tộc bất tài Hoàn Thừa Dụ lên làm thống soái, dàn quân thưa thớt khắp Vạn Lý Trường Thành, để mất lợi thế quân số. Khi Đại hãn tây chinh, Tuyên Tông không biết nhân thời cơ phản kích, đã vậy còn nghe lời bọn sủng thần, xua tướng nam chinh đánh Tống, tự cô lập quốc gia. Vua hèn nhát không biết đúng sai, phải trái, cứ giả sử ta có về kinh thành, tâu gì thì cũng bị bọn Ô Cổ Kinh, Toàn Tuân che giấu hết, vậy thì phò tá làm gì. Nhà Kim tất vong, đó là kết cục không thể khác.”